古诗词

欧阳守道

索胡学圣诗

欧阳守道

为候君诗十日留,无诗何以别交游。wèi hòu jūn shī shí rì liú,wú shī hé yǐ bié jiāo yóu。
自缘白雪难于和,莫把明珠暗处投。zì yuán bái xuě nán yú hé,mò bǎ míng zhū àn chù tóu。
往施固惭三不报,此鸣傥许两相酬。wǎng shī gù cán sān bù bào,cǐ míng tǎng xǔ liǎng xiāng chóu。
今番但挈空囊去,湘水湘山段段愁。jīn fān dàn qiè kōng náng qù,xiāng shuǐ xiāng shān duàn duàn chóu。

为琛上人题

欧阳守道

今日有心还有累,当来无窄亦无宽。jīn rì yǒu xīn hái yǒu lèi,dāng lái wú zhǎi yì wú kuān。
难将世事眉双皱,尽付尘缘指一弹。nán jiāng shì shì méi shuāng zhòu,jǐn fù chén yuán zhǐ yī dàn。
烦恼不从生处有,应酬都向梦中看。fán nǎo bù cóng shēng chù yǒu,yīng chóu dōu xiàng mèng zhōng kàn。
不知向去宽多少,万里秋空孤月寒。bù zhī xiàng qù kuān duō shǎo,wàn lǐ qiū kōng gū yuè hán。

钓雪歌

欧阳守道

上天同云兮雨雪其霏,之子于钓兮在水之湄。shàng tiān tóng yún xī yǔ xuě qí fēi,zhī zi yú diào xī zài shuǐ zhī méi。
鱼潜于渊兮不可求思,泌之洋洋兮可以乐饥。yú qián yú yuān xī bù kě qiú sī,mì zhī yáng yáng xī kě yǐ lè jī。

题兴善院净师月岩图

欧阳守道

君不见长安市,扰扰行人如聚蚁。jūn bù jiàn zhǎng ān shì,rǎo rǎo xíng rén rú jù yǐ。
不惟贾客与廛民,往往冠绅大夫士。bù wéi jiǎ kè yǔ chán mín,wǎng wǎng guān shēn dà fū shì。
投身闹处思山林,欲归未归长苦心。tóu shēn nào chù sī shān lín,yù guī wèi guī zhǎng kǔ xīn。
夜深灯火如白昼,呕哑弦管喧繁音。yè shēn dēng huǒ rú bái zhòu,ǒu yǎ xián guǎn xuān fán yīn。
孤客欲眠眠不得,四更五更人暂息。gū kè yù mián mián bù dé,sì gèng wǔ gèng rén zàn xī。
忽然车毂鸣枕中,百官朝早传呼亟。hū rán chē gǔ míng zhěn zhōng,bǎi guān cháo zǎo chuán hū jí。
我时起坐一喟然,推窗孤月方流天。wǒ shí qǐ zuò yī kuì rán,tuī chuāng gū yuè fāng liú tiān。
嗟哉市朝不知夜,挹此清景何由缘。jiē zāi shì cháo bù zhī yè,yì cǐ qīng jǐng hé yóu yuán。
归求重觅麋鹿伴,尘劳馀业犹羁绊。guī qiú zhòng mì mí lù bàn,chén láo yú yè yóu jī bàn。
高僧过我出画图,月照岩心僧仰看。gāo sēng guò wǒ chū huà tú,yuè zhào yán xīn sēng yǎng kàn。
有岩有月尽佳哉,僧叉不俗何方来。yǒu yán yǒu yuè jǐn jiā zāi,sēng chā bù sú hé fāng lái。
此岩岂是南海观,不然五台峨眉雁荡与天台。cǐ yán qǐ shì nán hǎi guān,bù rán wǔ tái é méi yàn dàng yǔ tiān tái。
岩空月圆僧静坐,不用话头劳勘破。yán kōng yuè yuán sēng jìng zuò,bù yòng huà tóu láo kān pò。
人言腰钱骑鹤上扬州,何如岩中月下从僧游。rén yán yāo qián qí hè shàng yáng zhōu,hé rú yán zhōng yuè xià cóng sēng yóu。