古诗词

滕茂实

喜雨

滕茂实

旱暵雨沾渥,丰穰都不疑。hàn hàn yǔ zhān wò,fēng ráng dōu bù yí。
商羊应屡舞,布谷强多知。shāng yáng yīng lǚ wǔ,bù gǔ qiáng duō zhī。
龙见宁非数,云行自有时。lóng jiàn níng fēi shù,yún xíng zì yǒu shí。
当年班夏令,曾得近丹墀。dāng nián bān xià lìng,céng dé jìn dān chí。

哀隆德守臣张确确浮休张舜民之弟尝为乌延帅幕独不廷谒童贯作诗吊之

滕茂实

睢阳万古一张巡,忠义传家有世臣。suī yáng wàn gǔ yī zhāng xún,zhōng yì chuán jiā yǒu shì chén。
颜子伏膺当入室,潘郎望拜肯同尘。yán zi fú yīng dāng rù shì,pān láng wàng bài kěn tóng chén。
围城已陷天犹晦,仗剑临危气益振。wéi chéng yǐ xiàn tiān yóu huì,zhàng jiàn lín wēi qì yì zhèn。
馀子邻邦尽曹李,偷生端作九泉人。yú zi lín bāng jǐn cáo lǐ,tōu shēng duān zuò jiǔ quán rén。

天宁节有感

滕茂实

节临重十庆天宁,古殿焚香祝帝龄。jié lín zhòng shí qìng tiān níng,gǔ diàn fén xiāng zhù dì líng。
身在北方金佛刹,眼看南极老人星。shēn zài běi fāng jīn fú shā,yǎn kàn nán jí lǎo rén xīng。
千官花覆常陪燕,万里云遥阻在廷。qiān guān huā fù cháng péi yàn,wàn lǐ yún yáo zǔ zài tíng。
松柏满山聊献寿,小臣孤操亦青青。sōng bǎi mǎn shān liáo xiàn shòu,xiǎo chén gū cāo yì qīng qīng。

雨后蔬盘可喜偶成

滕茂实

过雨盘蔬日日新,从今休叹庾郎贫。guò yǔ pán shū rì rì xīn,cóng jīn xiū tàn yǔ láng pín。
寒齑安取咄嗟办,火食不忧生苑邻。hán jī ān qǔ duō jiē bàn,huǒ shí bù yōu shēng yuàn lín。
野苋何施虽可鄙,美芹欲献去无因。yě xiàn hé shī suī kě bǐ,měi qín yù xiàn qù wú yīn。
干戈万里风尘晦,惭愧平生肉食人。gàn gē wàn lǐ fēng chén huì,cán kuì píng shēng ròu shí rén。

五日

滕茂实

节物惊心动远思,薰风又见浴兰时。jié wù jīng xīn dòng yuǎn sī,xūn fēng yòu jiàn yù lán shí。
空寻好句书纨扇,无复佳人系彩丝。kōng xún hǎo jù shū wán shàn,wú fù jiā rén xì cǎi sī。
酒注菖蒲唯欲醉,筒包菰黍不胜悲。jiǔ zhù chāng pú wéi yù zuì,tǒng bāo gū shǔ bù shèng bēi。
明年此日当何处,风里孤蓬自不知。míng nián cǐ rì dāng hé chù,fēng lǐ gū péng zì bù zhī。

偶成

滕茂实

纤云卷尽见秋容,古木交阴一扫空。xiān yún juǎn jǐn jiàn qiū róng,gǔ mù jiāo yīn yī sǎo kōng。
雪压群山晓来雨,叶侵缺甃几番风。xuě yā qún shān xiǎo lái yǔ,yè qīn quē zhòu jǐ fān fēng。
欲归未得人将老,屡送还来鬼亦穷。yù guī wèi dé rén jiāng lǎo,lǚ sòng hái lái guǐ yì qióng。
赖得子卿佳传在,整冠时读慰飘蓬。lài dé zi qīng jiā chuán zài,zhěng guān shí dú wèi piāo péng。

立春

滕茂实

东皇布政物皆春,山色禽声便可人。dōng huáng bù zhèng wù jiē chūn,shān sè qín shēng biàn kě rén。
满谷和风消积雪,半窗晴日动游尘。mǎn gǔ hé fēng xiāo jī xuě,bàn chuāng qíng rì dòng yóu chén。
宫花插帽枝枝秀,菜甲堆盘种种新。gōng huā chā mào zhī zhī xiù,cài jiǎ duī pán zhǒng zhǒng xīn。
拘窘经时成土俗,聊从一醉适天真。jū jiǒng jīng shí chéng tǔ sú,liáo cóng yī zuì shì tiān zhēn。

临终诗

滕茂实

齑盐老书生,谬列王都官。jī yán lǎo shū shēng,miù liè wáng dōu guān。
索米了无补,从事敢辞难。suǒ mǐ le wú bǔ,cóng shì gǎn cí nán。
殊邻复盟好,仗节来榆关。shū lín fù méng hǎo,zhàng jié lái yú guān。
城守久不下,川涂望漫漫。chéng shǒu jiǔ bù xià,chuān tú wàng màn màn。
俭辈果不惜,一往何当还。jiǎn bèi guǒ bù xī,yī wǎng hé dāng hái。
牧羊困苏武,假道拘张骞。mù yáng kùn sū wǔ,jiǎ dào jū zhāng qiān。
流离念窘束,坐阅四序迁。liú lí niàn jiǒng shù,zuò yuè sì xù qiān。
同来悉言归,我独留塞垣。tóng lái xī yán guī,wǒ dú liú sāi yuán。
形影自相吊,国破家亦残。xíng yǐng zì xiāng diào,guó pò jiā yì cán。
呼天竟不闻,痛甚伤肺肝。hū tiān jìng bù wén,tòng shén shāng fèi gān。
相逢老兄弟,悼叹安得欢。xiāng féng lǎo xiōng dì,dào tàn ān dé huān。
金人自南归,得志鞍马间。jīn rén zì nán guī,dé zhì ān mǎ jiān。
波澜卷大厦,一木难求安。bō lán juǎn dà shà,yī mù nán qiú ān。
世事宁有此,聊发我所存。shì shì níng yǒu cǐ,liáo fā wǒ suǒ cún。
爵禄非所慕,金珠敢怀贪。jué lù fēi suǒ mù,jīn zhū gǎn huái tān。
就不违我心,渠不汗我颜。jiù bù wéi wǒ xīn,qú bù hàn wǒ yán。
昔燕破齐王,群臣望风奔。xī yàn pò qí wáng,qún chén wàng fēng bēn。
王蠋犹守节,燕人有甘言。wáng zhú yóu shǒu jié,yàn rén yǒu gān yán。
经首自绝脰,感概今昔闻。jīng shǒu zì jué dòu,gǎn gài jīn xī wén。
未尝食齐禄,徒以世为民。wèi cháng shí qí lù,tú yǐ shì wèi mín。
况我禄数世,一死何足论。kuàng wǒ lù shù shì,yī sǐ hé zú lùn。
远或死江海,近或死朝昏。yuǎn huò sǐ jiāng hǎi,jìn huò sǐ cháo hūn。
敛我不须衣,裹尸以黄幡。liǎn wǒ bù xū yī,guǒ shī yǐ huáng fān。
题作宋臣墓,篆字当深刊。tí zuò sòng chén mù,zhuàn zì dāng shēn kān。
我室尚少艾,儿女皆童顽。wǒ shì shàng shǎo ài,ér nǚ jiē tóng wán。
四海无置锥,飘流倍悲酸。sì hǎi wú zhì zhuī,piāo liú bèi bēi suān。
谁当给衣食,使不厄饥寒。shuí dāng gěi yī shí,shǐ bù è jī hán。
岁时一酹我,犹足慰我魂。suì shí yī lèi wǒ,yóu zú wèi wǒ hún。
我魂亦悠悠,异乡寄沉冤。wǒ hún yì yōu yōu,yì xiāng jì chén yuān。
他时风雨夜,草木号空山。tā shí fēng yǔ yè,cǎo mù hào kōng shān。