古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
欧阳鈇
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
禾山秋兴
宋
:
欧阳鈇
生计嗟乌有,谁人问子虚。
shēng jì jiē wū yǒu,shuí rén wèn zi xū。
西风五更雨,南雁数行书。
xī fēng wǔ gèng yǔ,nán yàn shù xíng shū。
衰朽儿童笑,飘流岁月馀。
shuāi xiǔ ér tóng xiào,piāo liú suì yuè yú。
秋深新病起,吾志在吾庐。
qiū shēn xīn bìng qǐ,wú zhì zài wú lú。
AI赏析
禾山秋兴
宋
:
欧阳鈇
夜起集万感,胡为淹此留。
yè qǐ jí wàn gǎn,hú wèi yān cǐ liú。
诗成夔子国,人在仲宣楼。
shī chéng kuí zi guó,rén zài zhòng xuān lóu。
络纬声中泪,芭蕉雨里愁。
luò wěi shēng zhōng lèi,bā jiāo yǔ lǐ chóu。
遥知屡门倚,应念有方游。
yáo zhī lǚ mén yǐ,yīng niàn yǒu fāng yóu。
AI赏析
绝句
宋
:
欧阳鈇
恋树残红湿不飞,杨花雪落木生衣。
liàn shù cán hóng shī bù fēi,yáng huā xuě luò mù shēng yī。
年来百念成灰冷,无语送春春自归。
nián lái bǎi niàn chéng huī lěng,wú yǔ sòng chūn chūn zì guī。
AI赏析
绝句
宋
:
欧阳鈇
桑麻得雨更青葱,芍药留春结晚红。
sāng má dé yǔ gèng qīng cōng,sháo yào liú chūn jié wǎn hóng。
怪得鸟声如许好,此身还在乱山中。
guài dé niǎo shēng rú xǔ hǎo,cǐ shēn hái zài luàn shān zhōng。
AI赏析
绝句
宋
:
欧阳鈇
为怜红杏亚枝斜,看到斜阳送乱鸦。
wèi lián hóng xìng yà zhī xié,kàn dào xié yáng sòng luàn yā。
又是一春穷不死,天教留眼看莺花。
yòu shì yī chūn qióng bù sǐ,tiān jiào liú yǎn kàn yīng huā。
AI赏析
绝句
宋
:
欧阳鈇
篷窗卧听疏疏雨,却是芭蕉夜半声。
péng chuāng wò tīng shū shū yǔ,què shì bā jiāo yè bàn shēng。
烟浪蔽天天倚盖,略容一点白鸥明。
yān làng bì tiān tiān yǐ gài,lüè róng yī diǎn bái ōu míng。
AI赏析
和伍武仲
宋
:
欧阳鈇
未知一岁于此水,几回照影惭栖栖。
wèi zhī yī suì yú cǐ shuǐ,jǐ huí zhào yǐng cán qī qī。
失身竟堕管城计,错路不为田舍儿。
shī shēn jìng duò guǎn chéng jì,cuò lù bù wèi tián shě ér。
AI赏析
示二子
宋
:
欧阳鈇
先君以官贫,我仍遗以安。
xiān jūn yǐ guān pín,wǒ réng yí yǐ ān。
但愿两儿健,扶持一翁孱。
dàn yuàn liǎng ér jiàn,fú chí yī wēng càn。
何须待门生,悠然柴桑闲。
hé xū dài mén shēng,yōu rán chái sāng xián。
AI赏析
卜居
宋
:
欧阳鈇
此生老矣益飘零,汤饼来年又何所。
cǐ shēng lǎo yǐ yì piāo líng,tāng bǐng lái nián yòu hé suǒ。
是身如寓敢求安,更筑小轩名以寓。
shì shēn rú yù gǎn qiú ān,gèng zhù xiǎo xuān míng yǐ yù。
凭谁叫阍与帝语,有客多艰乃如许。
píng shuí jiào hūn yǔ dì yǔ,yǒu kè duō jiān nǎi rú xǔ。
水花为客啼红雨。
shuǐ huā wèi kè tí hóng yǔ。
AI赏析
游愚堂
宋
:
欧阳鈇
闻说名园尚修竹,花压颓垣笋穿屋。
wén shuō míng yuán shàng xiū zhú,huā yā tuí yuán sǔn chuān wū。
雨痕半掩壁间题,饥鼠跳梁狐昼啼。
yǔ hén bàn yǎn bì jiān tí,jī shǔ tiào liáng hú zhòu tí。
前人已为后人笑,后人更使谁人悼。
qián rén yǐ wèi hòu rén xiào,hòu rén gèng shǐ shuí rén dào。
呜呼全盛几时奈衰何,古人兴废何其多。
wū hū quán shèng jǐ shí nài shuāi hé,gǔ rén xīng fèi hé qí duō。
AI赏析