古诗词

潘景良

游金山

潘景良

嵌岩穹窿,屹立乎江中。qiàn yán qióng lóng,yì lì hū jiāng zhōng。
崩湍下瞰不见底,巨石崛出高摩空。bēng tuān xià kàn bù jiàn dǐ,jù shí jué chū gāo mó kōng。
混沌破来到今几万岁,雄奇秀丽胡为乎此山兮独钟。hùn dùn pò lái dào jīn jǐ wàn suì,xióng qí xiù lì hú wèi hū cǐ shān xī dú zhōng。
长江西来一万里,当空削出金芙蓉。zhǎng jiāng xī lái yī wàn lǐ,dāng kōng xuē chū jīn fú róng。
上有金仙居,下有冯夷宫。shàng yǒu jīn xiān jū,xià yǒu féng yí gōng。
宝坊栉比列霄汉,塔影倒置惊鱼龙。bǎo fāng zhì bǐ liè xiāo hàn,tǎ yǐng dào zhì jīng yú lóng。
有时洪钟咽烟响,潮音属和驱群聋。yǒu shí hóng zhōng yàn yān xiǎng,cháo yīn shǔ hé qū qún lóng。
鸟飞竟力不得到,我尝拿舟一抵其云峰。niǎo fēi jìng lì bù dé dào,wǒ cháng ná zhōu yī dǐ qí yún fēng。
摄衣步楼阁,矫首观无穷。shè yī bù lóu gé,jiǎo shǒu guān wú qióng。
齐州九点落眼底,岷峨西望沧溟蒙。qí zhōu jiǔ diǎn luò yǎn dǐ,mín é xī wàng cāng míng méng。
忽闻长风破巨浪,芥蒂一洗平生胸。hū wén zhǎng fēng pò jù làng,jiè dì yī xǐ píng shēng xiōng。
山僧喜殊常,握手何从容。shān sēng xǐ shū cháng,wò shǒu hé cóng róng。
杯擎陆羽水,茶泛玉川风。bēi qíng lù yǔ shuǐ,chá fàn yù chuān fēng。
鹤庵散仙,恒斋老翁,把臂大笑声融融。hè ān sàn xiān,héng zhāi lǎo wēng,bǎ bì dà xiào shēng róng róng。
天风吹袂欲轻举,白云缥缈将何从。tiān fēng chuī mèi yù qīng jǔ,bái yún piāo miǎo jiāng hé cóng。
不知海外之三山,群仙之乐与此将异而或同。bù zhī hǎi wài zhī sān shān,qún xiān zhī lè yǔ cǐ jiāng yì ér huò tóng。
迄今别去五六载,我舟又复来掀篷。qì jīn bié qù wǔ liù zài,wǒ zhōu yòu fù lái xiān péng。
山灵偃蹇我倨傲,尘怀汩没不得追前踪。shān líng yǎn jiǎn wǒ jù ào,chén huái gǔ méi bù dé zhuī qián zōng。
风帆一笑金山过,山头日落飞冥鸿。fēng fān yī xiào jīn shān guò,shān tóu rì luò fēi míng hóng。