古诗词

欧阳澈

和答国镇五绝

欧阳澈

仙风入骨楚臣骚,消得明皇赐绣袍。xiān fēng rù gǔ chǔ chén sāo,xiāo dé míng huáng cì xiù páo。
哦就新篇神物护,未饶禹锡擅诗豪。ó jiù xīn piān shén wù hù,wèi ráo yǔ xī shàn shī háo。

和答国镇五绝

欧阳澈

年时煮茗共敲冰,澡雪襟怀一种清。nián shí zhǔ míng gòng qiāo bīng,zǎo xuě jīn huái yī zhǒng qīng。
回首旧游浑似梦,翻惭困踣未知名。huí shǒu jiù yóu hún shì mèng,fān cán kùn bó wèi zhī míng。

和答国镇五绝

欧阳澈

十围便腹卧边先,笑傲羲皇仿昔贤。shí wéi biàn fù wò biān xiān,xiào ào xī huáng fǎng xī xián。
诏下好须同奋跃,槐花香里走连钱。zhào xià hǎo xū tóng fèn yuè,huái huā xiāng lǐ zǒu lián qián。

和答国镇五绝

欧阳澈

学辨痴龙信博哉,风流夷甫更多才。xué biàn chī lóng xìn bó zāi,fēng liú yí fǔ gèng duō cái。
拟联石鼎弥明句,对耸诗肩夜拾煤。nǐ lián shí dǐng mí míng jù,duì sǒng shī jiān yè shí méi。

和答国镇五绝

欧阳澈

吟须轻撚对斜阳,叶扫平林夜著霜。yín xū qīng niǎn duì xié yáng,yè sǎo píng lín yè zhù shuāng。
忽领诗词云锦段,夜光明月耀黉堂。hū lǐng shī cí yún jǐn duàn,yè guāng míng yuè yào hóng táng。

寄游良臣五绝

欧阳澈

萤窗顾我绝韦编,砥节思齐叔度贤。yíng chuāng gù wǒ jué wéi biān,dǐ jié sī qí shū dù xián。
谁念广文穷到骨,倾囊时与杖头钱。shuí niàn guǎng wén qióng dào gǔ,qīng náng shí yǔ zhàng tóu qián。

寄游良臣五绝

欧阳澈

阘茸闾阎数米炊,耳根舆议噪蛙卑。dá rōng lǘ yán shù mǐ chuī,ěr gēn yú yì zào wā bēi。
那知别得琴中趣,五斗犹惭为折枝。nà zhī bié dé qín zhōng qù,wǔ dòu yóu cán wèi zhé zhī。

寄游良臣五绝

欧阳澈

壮浪年来笔有神,诗如开府顿清新。zhuàng làng nián lái bǐ yǒu shén,shī rú kāi fǔ dùn qīng xīn。
暗中慎莫投珠璧,道路无非按剑人。àn zhōng shèn mò tóu zhū bì,dào lù wú fēi àn jiàn rén。

寄游良臣五绝

欧阳澈

登云胜概脱风埃,顿费诗仙赋咏才。dēng yún shèng gài tuō fēng āi,dùn fèi shī xiān fù yǒng cái。
忆得年时共轰饮,罗衣曾暗裛香煤。yì dé nián shí gòng hōng yǐn,luó yī céng àn yì xiāng méi。

寄游良臣五绝

欧阳澈

文会何时聚德星,紫芝眉宇照人清。wén huì hé shí jù dé xīng,zǐ zhī méi yǔ zhào rén qīng。
锦鞯并控寻春马,持酒冯花为解酲。jǐn jiān bìng kòng xún chūn mǎ,chí jiǔ féng huā wèi jiě chéng。

饮中示子贤诸友七绝颇愧狂斐

欧阳澈

时来一钓会连鳌,舌在谁羞旧缊袍。shí lái yī diào huì lián áo,shé zài shuí xiū jiù yūn páo。
风骨自惭非太白,高吟大醉浪推豪。fēng gǔ zì cán fēi tài bái,gāo yín dà zuì làng tuī háo。

饮中示子贤诸友七绝颇愧狂斐

欧阳澈

江陵素乏橘千株,贫甚唯收柿叶书。jiāng líng sù fá jú qiān zhū,pín shén wéi shōu shì yè shū。
拟叩富儿谋贷粟,及门无奈足趑趄。nǐ kòu fù ér móu dài sù,jí mén wú nài zú zī jū。

饮中示子贤诸友七绝颇愧狂斐

欧阳澈

锻鍊新诗数百篇,郊寒岛瘦慕前贤。duàn liàn xīn shī shù bǎi piān,jiāo hán dǎo shòu mù qián xián。
高山流水知音少,不及人间鬼使钱。gāo shān liú shuǐ zhī yīn shǎo,bù jí rén jiān guǐ shǐ qián。

饮中示子贤诸友七绝颇愧狂斐

欧阳澈

飘飘逸气薄云霓,功烈羞谈管仲卑。piāo piāo yì qì báo yún ní,gōng liè xiū tán guǎn zhòng bēi。
业就凌烟终有分,桂林谁谓便无枝。yè jiù líng yān zhōng yǒu fēn,guì lín shuí wèi biàn wú zhī。

饮中示子贤诸友七绝颇愧狂斐

欧阳澈

袍襟帽角走红尘,却扫穷经务日新。páo jīn mào jiǎo zǒu hóng chén,què sǎo qióng jīng wù rì xīn。
将相公侯本无种,未应不及卖浆人。jiāng xiāng gōng hóu běn wú zhǒng,wèi yīng bù jí mài jiāng rén。

饮中示子贤诸友七绝颇愧狂斐

欧阳澈

功名端拟位三槐,发策惭无八斗才。gōng míng duān nǐ wèi sān huái,fā cè cán wú bā dòu cái。
寂寞云斋且稽古,披香指日扫松煤。jì mò yún zhāi qiě jī gǔ,pī xiāng zhǐ rì sǎo sōng méi。

饮中示子贤诸友七绝颇愧狂斐

欧阳澈

不作群儿浪谤伤,致身蕲处谏台霜。bù zuò qún ér làng bàng shāng,zhì shēn qí chù jiàn tái shuāng。
功成野服便萧散,会见裴公绿野堂。gōng chéng yě fú biàn xiāo sàn,huì jiàn péi gōng lǜ yě táng。

春意五绝

欧阳澈

浓云漠漠雨毛空,染出桃腮照眼红。nóng yún mò mò yǔ máo kōng,rǎn chū táo sāi zhào yǎn hóng。
遮莫异香飘几席,多情拂掠谢东风。zhē mò yì xiāng piāo jǐ xí,duō qíng fú lüè xiè dōng fēng。

春意五绝

欧阳澈

高情忽逐晓云空,喜见枝头一点红。gāo qíng hū zhú xiǎo yún kōng,xǐ jiàn zhī tóu yī diǎn hóng。
只恐好花俱有主,拟为词客伴春风。zhǐ kǒng hǎo huā jù yǒu zhǔ,nǐ wèi cí kè bàn chūn fēng。

春意五绝

欧阳澈

料峭馀寒透裌衣,卷帘休讶燕来迟。liào qiào yú hán tòu jiá yī,juǎn lián xiū yà yàn lái chí。
多情苦被春催柳,带眼无端觉屡移。duō qíng kǔ bèi chūn cuī liǔ,dài yǎn wú duān jué lǚ yí。
182«45678910