古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
樊汉广
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
沈黎使君与客饮王建梅林分韵作诗过沈犀以诗相示阙树字令汉广补之
宋
:
樊汉广
墙头冉冉新阳露,忽作玲珑玉千树。
qiáng tóu rǎn rǎn xīn yáng lù,hū zuò líng lóng yù qiān shù。
老蛟偃蹇独避人,卷回飞雪江皋莫。
lǎo jiāo yǎn jiǎn dú bì rén,juǎn huí fēi xuě jiāng gāo mò。
何处鸣禽来好音,四月枝垂起黄雾。
hé chù míng qín lái hǎo yīn,sì yuè zhī chuí qǐ huáng wù。
摧折霜馀初不惧,笑看春光等闲度。
cuī zhé shuāng yú chū bù jù,xiào kàn chūn guāng děng xián dù。
百年梦幻欲无言,吹落吹开岂风故。
bǎi nián mèng huàn yù wú yán,chuī luò chuī kāi qǐ fēng gù。
时来荐鼎真偶尔,小住疏篱非不遇。
shí lái jiàn dǐng zhēn ǒu ěr,xiǎo zhù shū lí fēi bù yù。
我知天地绝茫茫,无为展转独多虑。
wǒ zhī tiān dì jué máng máng,wú wèi zhǎn zhuǎn dú duō lǜ。
为花悽断却回头,尔亦微酸苦难茹。
wèi huā qī duàn què huí tóu,ěr yì wēi suān kǔ nán rú。
AI赏析