古诗词

楼枎

水龙吟·次清真梨花韵

楼枎

素蛾洗尽繁妆,夜深步月秋千地。sù é xǐ jǐn fán zhuāng,yè shēn bù yuè qiū qiān dì。
轻腮晕玉,柔肌笼粉,缁尘敛避。qīng sāi yūn yù,róu jī lóng fěn,zī chén liǎn bì。
霁雪留香,晓云同梦,昭阳宫闭。jì xuě liú xiāng,xiǎo yún tóng mèng,zhāo yáng gōng bì。
怅仙园路杳,曲栏人寂,疏雨湿、盈盈泪。chàng xiān yuán lù yǎo,qū lán rén jì,shū yǔ shī yíng yíng lèi。
未放游蜂叶底。wèi fàng yóu fēng yè dǐ。
怕春归、不禁狂吹。pà chūn guī bù jìn kuáng chuī。
象床困倚,冰魂微醒,莺声唤起。xiàng chuáng kùn yǐ,bīng hún wēi xǐng,yīng shēng huàn qǐ。
愁对黄昏,恨催寒食,满襟离思。chóu duì huáng hūn,hèn cuī hán shí,mǎn jīn lí sī。
想千红过尽,一枝独冷,把梅花比。xiǎng qiān hóng guò jǐn,yī zhī dú lěng,bǎ méi huā bǐ。

菩萨蛮

楼枎

丝丝杨柳莺声近。sī sī yáng liǔ yīng shēng jìn。
晚风吹过秋千影。wǎn fēng chuī guò qiū qiān yǐng。
寒色一帘轻。hán sè yī lián qīng。
灯残梦不成。dēng cán mèng bù chéng。
耳边消息在。ěr biān xiāo xī zài。
笑指花梢待。xiào zhǐ huā shāo dài。
又是不归来。yòu shì bù guī lái。
满庭花自开。mǎn tíng huā zì kāi。

沁园春·登候涛山

楼枎

开辟以来,便有此山,独当怒涛。kāi pì yǐ lái,biàn yǒu cǐ shān,dú dāng nù tāo。
正秋空万里,寒催雁信,尘寰一簇,轻等鸿毛。zhèng qiū kōng wàn lǐ,hán cuī yàn xìn,chén huán yī cù,qīng děng hóng máo。
小可诗情,寻常酒量,到此应须分外豪。xiǎo kě shī qíng,xún cháng jiǔ liàng,dào cǐ yīng xū fēn wài háo。
难为水,算平生未有,此番登高。nán wèi shuǐ,suàn píng shēng wèi yǒu,cǐ fān dēng gāo。
飘飘。piāo piāo。
身踏金鳌。shēn tà jīn áo。
笑终日风波无限劳。xiào zhōng rì fēng bō wú xiàn láo。
看樯乌缥缈,帆归远浦,廛鱼杂沓,网带馀潮。kàn qiáng wū piāo miǎo,fān guī yuǎn pǔ,chán yú zá dá,wǎng dài yú cháo。
待约诗人,相将月夜,取次携杯持蟹螯。dài yuē shī rén,xiāng jiāng yuè yè,qǔ cì xié bēi chí xiè áo。
乘桴意,问谁人领解,空立亭皋。chéng fú yì,wèn shuí rén lǐng jiě,kōng lì tíng gāo。