古诗词

卫宗武

寿南塘八月生朝

卫宗武

一年最好八月月,此月迥与寻常别。yī nián zuì hǎo bā yuè yuè,cǐ yuè jiǒng yǔ xún cháng bié。
君于厥月乃诞弥,天一之精所凝结。jūn yú jué yuè nǎi dàn mí,tiān yī zhī jīng suǒ níng jié。
涵精毓秀宜不凡,神如秋水肤如雪。hán jīng yù xiù yí bù fán,shén rú qiū shuǐ fū rú xuě。
蜚英腾茂载宦途,所至光明而炜晔。fēi yīng téng mào zài huàn tú,suǒ zhì guāng míng ér wěi yè。
一帘莹彻照今古,妙凝夜气冰霜洁。yī lián yíng chè zhào jīn gǔ,miào níng yè qì bīng shuāng jié。
芬芳满腹贮天香,吐出篇章更奇绝。fēn fāng mǎn fù zhù tiān xiāng,tǔ chū piān zhāng gèng qí jué。
所存者厚养者深,晚岁丰姿尤发越。suǒ cún zhě hòu yǎng zhě shēn,wǎn suì fēng zī yóu fā yuè。
不知何物敢相干,屡月光华似消歇。bù zhī hé wù gǎn xiāng gàn,lǚ yuè guāng huá shì xiāo xiē。
直疑苍狗互掩蔽,恨无长躯可手抉。zhí yí cāng gǒu hù yǎn bì,hèn wú zhǎng qū kě shǒu jué。
又类妖蟆初啖饼,恨无利剑可歼厥。yòu lèi yāo má chū dàn bǐng,hèn wú lì jiàn kě jiān jué。
一朝天为扫妖邪,银轮烂烂仍高揭。yī cháo tiān wèi sǎo yāo xié,yín lún làn làn réng gāo jiē。
久嗟湮晦忽清明,俨若身居广寒阙。jiǔ jiē yān huì hū qīng míng,yǎn ruò shēn jū guǎng hán quē。
相将诞节纪祥弧,连夕金波倍澄澈。xiāng jiāng dàn jié jì xiáng hú,lián xī jīn bō bèi chéng chè。
谁云弦望有盈亏,须知本体原无缺。shuí yún xián wàng yǒu yíng kuī,xū zhī běn tǐ yuán wú quē。
满堂子女竞称觞,比似常年更欢悦。mǎn táng zi nǚ jìng chēng shāng,bǐ shì cháng nián gèng huān yuè。
月中自有药长生,不劳复问长生诀。yuè zhōng zì yǒu yào zhǎng shēng,bù láo fù wèn zhǎng shēng jué。
从今夜夜长辉光,年年月月无磨折。cóng jīn yè yè zhǎng huī guāng,nián nián yuè yuè wú mó zhé。
刀圭无惜惠仝人,使我颓龄起疲苶。dāo guī wú xī huì tóng rén,shǐ wǒ tuí líng qǐ pí nié。

和吟友月夜遇风雨不见薄蚀韵

卫宗武

麟经纪载浩岁月,天家妖祥互分别。lín jīng jì zài hào suì yuè,tiān jiā yāo xiáng hù fēn bié。
所书薄蚀三十六,独于黑夜泯无说。suǒ shū báo shí sān shí liù,dú yú hēi yè mǐn wú shuō。
岂以为阳义所崇,可略者阴辞遂辍。qǐ yǐ wèi yáng yì suǒ chóng,kě lüè zhě yīn cí suì chuò。
曩年月蚀无风雨,风雨胡为为月设。nǎng nián yuè shí wú fēng yǔ,fēng yǔ hú wèi wèi yuè shè。
三百六旬惟此宵,羞使望舒颜面缺。sān bǎi liù xún wéi cǐ xiāo,xiū shǐ wàng shū yán miàn quē。
第怪飞廉逞怒号,摆撼广寒枝欲折。dì guài fēi lián chěng nù hào,bǎi hàn guǎng hán zhī yù zhé。
海涛助势卷地来,万户千门一时撤。hǎi tāo zhù shì juǎn dì lái,wàn hù qiān mén yī shí chè。
天目臲卼秦望摇,奚问区区小丘垤。tiān mù niè wù qín wàng yáo,xī wèn qū qū xiǎo qiū dié。
明朝揭日出虞渊,疑是天工手亲挈。míng cháo jiē rì chū yú yuān,yí shì tiān gōng shǒu qīn qiè。
群阴散驳世清夷,蛟螭那复为妖孽。qún yīn sàn bó shì qīng yí,jiāo chī nà fù wèi yāo niè。
我欲作诗颂阳明,文思久枯笔屡掣。wǒ yù zuò shī sòng yáng míng,wén sī jiǔ kū bǐ lǚ chè。
但愿合璧常光明,年谷顺成风雨节。dàn yuàn hé bì cháng guāng míng,nián gǔ shùn chéng fēng yǔ jié。
中秋把酒对嫦娥,处处团圆天下悦。zhōng qiū bǎ jiǔ duì cháng é,chù chù tuán yuán tiān xià yuè。

喜晴

卫宗武

朅来古寺当初寒,垂垂冻风不肯乾。qiè lái gǔ sì dāng chū hán,chuí chuí dòng fēng bù kěn qián。
出门泥滓跬步艰,蛰处无异虬蛇蟠。chū mén ní zǐ kuǐ bù jiān,zhé chù wú yì qiú shé pán。
剪花呈瑞天破悭,铸出八九银巑岏。jiǎn huā chéng ruì tiān pò qiān,zhù chū bā jiǔ yín cuán wán。
使居城市那得看,炫耀老眼真奇观。shǐ jū chéng shì nà dé kàn,xuàn yào lǎo yǎn zhēn qí guān。
霅然阳明忽开张,俄复飞溜声潺潺。zhà rán yáng míng hū kāi zhāng,é fù fēi liū shēng chán chán。
痴云布濩封乾端,冥蒙莫睹双跳丸。chī yún bù huò fēng qián duān,míng méng mò dǔ shuāng tiào wán。
噫气夜号力撼山,平明推上赤玉盘。yī qì yè hào lì hàn shān,píng míng tuī shàng chì yù pán。
群阴解驳宇宙宽,草木禽鸟俱欢颜。qún yīn jiě bó yǔ zhòu kuān,cǎo mù qín niǎo jù huān yán。
金乌行空振羽翰,扬辉散彩送我还。jīn wū xíng kōng zhèn yǔ hàn,yáng huī sàn cǎi sòng wǒ hái。
却怜残蜡犹欠三,日不屡数岁欲殚。què lián cán là yóu qiàn sān,rì bù lǚ shù suì yù dān。
盈尺为瑞俄顷间,天公变化应无难。yíng chǐ wèi ruì é qǐng jiān,tiān gōng biàn huà yīng wú nán。

和催雪

卫宗武

我欲问天天穹窿,岁卜其有于岁终。wǒ yù wèn tiān tiān qióng lóng,suì bo qí yǒu yú suì zhōng。
胡然玄律欲遒尽,燠乎一岁融而冲。hú rán xuán lǜ yù qiú jǐn,yù hū yī suì róng ér chōng。
冻肤未起玉楼粟,寒力尚怯珠槽红。dòng fū wèi qǐ yù lóu sù,hán lì shàng qiè zhū cáo hóng。
腊前三见瑞盈尺,九土斯农之望同。là qián sān jiàn ruì yíng chǐ,jiǔ tǔ sī nóng zhī wàng tóng。
冱寒虽以云布濩,合影尚欠宵通胧。hù hán suī yǐ yún bù huò,hé yǐng shàng qiàn xiāo tōng lóng。
梁园徒聚为赋客,灞桥更误能诗翁。liáng yuán tú jù wèi fù kè,bà qiáo gèng wù néng shī wēng。
倩谁剪下银潢水,六花人代天施工。qiàn shuí jiǎn xià yín huáng shuǐ,liù huā rén dài tiān shī gōng。
不必作威藉风伯,不必布势劳丰隆。bù bì zuò wēi jí fēng bó,bù bì bù shì láo fēng lóng。
预占多稼满周亩,首验小麦连崆峒。yù zhàn duō jià mǎn zhōu mǔ,shǒu yàn xiǎo mài lián kōng dòng。
尝闻玉妃从者万,要看羽卫来仙宫。cháng wén yù fēi cóng zhě wàn,yào kàn yǔ wèi lái xiān gōng。
未多刘子比西阆,抑陋卫人歌北风。wèi duō liú zi bǐ xī láng,yì lòu wèi rén gē běi fēng。
撑肠吐出冰雪句,清辉交映弥寒空。chēng cháng tǔ chū bīng xuě jù,qīng huī jiāo yìng mí hán kōng。
列岑银铸增突兀,千林楮刻森玲珑。liè cén yín zhù zēng tū wù,qiān lín chǔ kè sēn líng lóng。
瑶芝一望千万顷,不辨田上田中中。yáo zhī yī wàng qiān wàn qǐng,bù biàn tián shàng tián zhōng zhōng。
忆昔腊霙点予须,至今皓首如飞蓬。yì xī là yīng diǎn yǔ xū,zhì jīn hào shǒu rú fēi péng。
自怜老朽难用世,只堪把耒勤农功。zì lián lǎo xiǔ nán yòng shì,zhǐ kān bǎ lěi qín nóng gōng。
行天须见度有马,入地庶使潜无螽。xíng tiān xū jiàn dù yǒu mǎ,rù dì shù shǐ qián wú zhōng。
年丰常愿颂秋报,岂止击壤歌三农。nián fēng cháng yuàn sòng qiū bào,qǐ zhǐ jī rǎng gē sān nóng。

和雪吟

卫宗武

庖无美炙惟野䔩,爨无积薪用劳轴。páo wú měi zhì wéi yě,cuàn wú jī xīn yòng láo zhóu。
夜半烹酒和雪吞,剩喜吾庐银作屋。yè bàn pēng jiǔ hé xuě tūn,shèng xǐ wú lú yín zuò wū。
须臾清气散入脾,不觉吟肩楼耸玉。xū yú qīng qì sàn rù pí,bù jué yín jiān lóu sǒng yù。
映书更宜剔鱼蠹,拥被那肯作龟缩。yìng shū gèng yí tī yú dù,yōng bèi nà kěn zuò guī suō。
饱看衮衮来玉尘,捶璧断圭随所触。bǎo kàn gǔn gǔn lái yù chén,chuí bì duàn guī suí suǒ chù。
地凝瑞气盈欲尺,水剪飞霙出犹六。dì níng ruì qì yíng yù chǐ,shuǐ jiǎn fēi yīng chū yóu liù。
化工纤巧妙无伦,春卉秋葩总成仆。huà gōng xiān qiǎo miào wú lún,chūn huì qiū pā zǒng chéng pū。
最欣岁岁为农祥,散作阳和遍云谷。zuì xīn suì suì wèi nóng xiáng,sàn zuò yáng hé biàn yún gǔ。
去年一白兆年丰,幸为民力舒穷蹙。qù nián yī bái zhào nián fēng,xìng wèi mín lì shū qióng cù。
今年将见腊前三,欲为民生洗荼毒。jīn nián jiāng jiàn là qián sān,yù wèi mín shēng xǐ tú dú。
不思金帐饮羊羔,不思朱门厌酒肉。bù sī jīn zhàng yǐn yáng gāo,bù sī zhū mén yàn jiǔ ròu。
目前多幸苟全生,稍得伸眉犹胜哭。mù qián duō xìng gǒu quán shēng,shāo dé shēn méi yóu shèng kū。
可怜赤子寒欲僵,生理不遗升斗蓄。kě lián chì zi hán yù jiāng,shēng lǐ bù yí shēng dòu xù。
忧时老杜徒咏嗟,破庐冻死宁令独。yōu shí lǎo dù tú yǒng jiē,pò lú dòng sǐ níng lìng dú。
闭门犹喜得高眠,绝胜鲁公书食粥。bì mén yóu xǐ dé gāo mián,jué shèng lǔ gōng shū shí zhōu。

和家则堂韵赠高教之北

卫宗武

别时欠折苏堤柳,西方美人无恙否。bié shí qiàn zhé sū dī liǔ,xī fāng měi rén wú yàng fǒu。
子卿啮雪十九年,何似生前一杯酒。zi qīng niè xuě shí jiǔ nián,hé shì shēng qián yī bēi jiǔ。
麒麟胡可系而羁,要使为祥在郊薮。qí lín hú kě xì ér jī,yào shǐ wèi xiáng zài jiāo sǒu。
当年谁擅西湖春,公闾遗臭千载后。dāng nián shuí shàn xī hú chūn,gōng lǘ yí chòu qiān zài hòu。
但知金屋醉蛾眉,簸弄威权翻覆手。dàn zhī jīn wū zuì é méi,bǒ nòng wēi quán fān fù shǒu。
徒劳吉士远有行,令人骄骄赋维莠。tú láo jí shì yuǎn yǒu xíng,lìng rén jiāo jiāo fù wéi yǒu。
君今重整燕蓟辕,老子跫然欣得偶。jūn jīn zhòng zhěng yàn jì yuán,lǎo zi qióng rán xīn dé ǒu。
殷勤为我问平安,司马深衣想如旧。yīn qín wèi wǒ wèn píng ān,sī mǎ shēn yī xiǎng rú jiù。

赠范道人

卫宗武

黄纸差符不肯留,飘然愿逐云水游。huáng zhǐ chà fú bù kěn liú,piāo rán yuàn zhú yún shuǐ yóu。
纡朱拖紫不肯慕,甘著草衣披布素。yū zhū tuō zǐ bù kěn mù,gān zhù cǎo yī pī bù sù。
金珠斗量佩鸣珂,所得欢华能几何。jīn zhū dòu liàng pèi míng kē,suǒ dé huān huá néng jǐ hé。
形气日随情欲蠹,曾不百岁同臭腐。xíng qì rì suí qíng yù dù,céng bù bǎi suì tóng chòu fǔ。
学仙岂必便成仙,人世且结清净缘。xué xiān qǐ bì biàn chéng xiān,rén shì qiě jié qīng jìng yuán。
弘景宁为轩冕锢,子平未免婚嫁累。hóng jǐng níng wèi xuān miǎn gù,zi píng wèi miǎn hūn jià lèi。
有田有庐誓弗归,有子有女弃若遗。yǒu tián yǒu lú shì fú guī,yǒu zi yǒu nǚ qì ruò yí。
道成却往忾城郭,化作千年令威鹤。dào chéng què wǎng kài chéng guō,huà zuò qiān nián lìng wēi hè。

舟回自霅至黄桥风大作复反朱泾泊舟

卫宗武

芒鞋遍踏苕溪冈,昌翔归棹穿沧浪。máng xié biàn tà sháo xī gāng,chāng xiáng guī zhào chuān cāng làng。
吾庐咫尺自可到,飞廉怒吼俄作狂。wú lú zhǐ chǐ zì kě dào,fēi lián nù hǒu é zuò kuáng。
涛头掀舞势欲立,纷纷雨霰来何滂。tāo tóu xiān wǔ shì yù lì,fēn fēn yǔ xiàn lái hé pāng。
河伯怙此贾其勇,杯水几至倾仓皇。hé bó hù cǐ jiǎ qí yǒng,bēi shuǐ jǐ zhì qīng cāng huáng。
急呼转柂依古刹,道场千载扬灵光。jí hū zhuǎn yí yī gǔ shā,dào chǎng qiān zài yáng líng guāng。
我今七十仅三到,更觉古桧苍髯长。wǒ jīn qī shí jǐn sān dào,gèng jué gǔ guì cāng rán zhǎng。
应为船子笑寂寂,老无闻达徒奔忙。yīng wèi chuán zi xiào jì jì,lǎo wú wén dá tú bēn máng。
明朝风静日欲杲,载欣衡宇升吾堂。míng cháo fēng jìng rì yù gǎo,zài xīn héng yǔ shēng wú táng。
波涛盖有起平地,覆车未必非康庄。bō tāo gài yǒu qǐ píng dì,fù chē wèi bì fēi kāng zhuāng。
人生夷险与利钝,惟有委顺于旻苍。rén shēng yí xiǎn yǔ lì dùn,wéi yǒu wěi shùn yú mín cāng。

为湖州赵村净妙庵主僧赋

卫宗武

自披五戒如来佛,十年面壁坐天目。zì pī wǔ jiè rú lái fú,shí nián miàn bì zuò tiān mù。
归来满袖唯白云,徒得声名喧世俗。guī lái mǎn xiù wéi bái yún,tú dé shēng míng xuān shì sú。
碧玉嶙峋烟雾堆,凿开混沌架突兀。bì yù lín xún yān wù duī,záo kāi hùn dùn jià tū wù。
不鞭而来争献助,斩木指囷人不惜。bù biān ér lái zhēng xiàn zhù,zhǎn mù zhǐ qūn rén bù xī。
僧寮佛屋俱落成,撑空只欠涂金碧。sēng liáo fú wū jù luò chéng,chēng kōng zhǐ qiàn tú jīn bì。
精庐不独为安身,海纳诸方禅悦食。jīng lú bù dú wèi ān shēn,hǎi nà zhū fāng chán yuè shí。
上人湛然一太虚,真觉端由真净得。shàng rén zhàn rán yī tài xū,zhēn jué duān yóu zhēn jìng dé。
是心已证涅槃心,妙处岂容言语诘。shì xīn yǐ zhèng niè pán xīn,miào chù qǐ róng yán yǔ jí。
故于题扁发其机,要使人人个中觅。gù yú tí biǎn fā qí jī,yào shǐ rén rén gè zhōng mì。
学徒释侣有能然,从兹作祖而成佛。xué tú shì lǚ yǒu néng rán,cóng zī zuò zǔ ér chéng fú。
大展坐具阐道场,胜地名山须卓锡。dà zhǎn zuò jù chǎn dào chǎng,shèng dì míng shān xū zhuó xī。
法筵乃见龙象尊,天池且作鹍鹏息。fǎ yán nǎi jiàn lóng xiàng zūn,tiān chí qiě zuò kūn péng xī。
书来谓逮菊花期,莲社绅緌应毕集。shū lái wèi dǎi jú huā qī,lián shè shēn ruí yīng bì jí。
远师如肯致渊明,亦拟袖香跻丈室。yuǎn shī rú kěn zhì yuān míng,yì nǐ xiù xiāng jī zhàng shì。

挽常蒲溪端明二首

卫宗武

兰省冠时英,清华晚遍更。lán shěng guān shí yīng,qīng huá wǎn biàn gèng。
有年尤有德,全节复全名。yǒu nián yóu yǒu dé,quán jié fù quán míng。
世袭乌台誉,身辞鹓阁荣。shì xí wū tái yù,shēn cí yuān gé róng。
平生扬历地,千古载廉声。píng shēng yáng lì dì,qiān gǔ zài lián shēng。

挽常蒲溪端明二首

卫宗武

异邑阻登门,因风辄寄声。yì yì zǔ dēng mén,yīn fēng zhé jì shēng。
方驰咫尺牍,已奠两间楹。fāng chí zhǐ chǐ dú,yǐ diàn liǎng jiān yíng。
模仿楚人些,摩挲白傅铭。mó fǎng chǔ rén xiē,mó sā bái fù míng。
贞元朝士几,三叹重伤情。zhēn yuán cháo shì jǐ,sān tàn zhòng shāng qíng。

挽储华谷四首

卫宗武

吾里文华士,平生湖海襟。wú lǐ wén huá shì,píng shēng hú hǎi jīn。
四书穷洛学,五字逼唐吟。sì shū qióng luò xué,wǔ zì bī táng yín。
多识精能事,诸公竞赏音。duō shí jīng néng shì,zhū gōng jìng shǎng yīn。
结交犹恨晚,十载独知心。jié jiāo yóu hèn wǎn,shí zài dú zhī xīn。

挽储华谷四首

卫宗武

处晦心常乐,安贫节愈坚。chù huì xīn cháng lè,ān pín jié yù jiān。
遗书订无极,妙蕴发先天。yí shū dìng wú jí,miào yùn fā xiān tiān。
扬子惟存宅,龟蒙粗有田。yáng zi wéi cún zhái,guī méng cū yǒu tián。
阨穷身至泯,遗子独青编。è qióng shēn zhì mǐn,yí zi dú qīng biān。

挽储华谷四首

卫宗武

世慕长生术,君尤早用功。shì mù zhǎng shēng shù,jūn yóu zǎo yòng gōng。
谈玄徒至老,养素竟成空。tán xuán tú zhì lǎo,yǎng sù jìng chéng kōng。
身已随朝露,神应到阆风。shēn yǐ suí cháo lù,shén yīng dào láng fēng。
清言那复接,赖有注参同。qīng yán nà fù jiē,lài yǒu zhù cān tóng。

挽储华谷四首

卫宗武

归来才一见,病已不能支。guī lái cái yī jiàn,bìng yǐ bù néng zhī。
拟作岁寒友,俄成夜壑悲。nǐ zuò suì hán yǒu,é chéng yè hè bēi。
凄风吹老泪,落日照幽姿。qī fēng chuī lǎo lèi,luò rì zhào yōu zī。
赓唱无从再,酸心阅旧诗。gēng chàng wú cóng zài,suān xīn yuè jiù shī。

挽悟悦师二章

卫宗武

耆宿已凋零,如师亦晓星。qí sù yǐ diāo líng,rú shī yì xiǎo xīng。
宗门僧巨栋,梵宇世传灯。zōng mén sēng jù dòng,fàn yǔ shì chuán dēng。
身阅空花境,心潜多业经。shēn yuè kōng huā jìng,xīn qián duō yè jīng。
悦禅方有悟,六秩吊颓龄。yuè chán fāng yǒu wù,liù zhì diào tuí líng。

挽悟悦师二章

卫宗武

契合岂前因,交情淡愈真。qì hé qǐ qián yīn,jiāo qíng dàn yù zhēn。
开缄疑晋帖,赓句逼唐人。kāi jiān yí jìn tiē,gēng jù bī táng rén。
高著棋空局,清谈案积尘。gāo zhù qí kōng jú,qīng tán àn jī chén。
满襟挥老泪,释友更谁亲。mǎn jīn huī lǎo lèi,shì yǒu gèng shuí qīn。

至霅白莞泽步入唐村

卫宗武

舍舟而从陆,逦迤步巑岏。shě zhōu ér cóng lù,lǐ yí bù cuán wán。
绿畦平野宽,青嶂四面还。lǜ qí píng yě kuān,qīng zhàng sì miàn hái。
春容千万状,平挹跬步间。chūn róng qiān wàn zhuàng,píng yì kuǐ bù jiān。
行行二十里,窈窕入我山。xíng xíng èr shí lǐ,yǎo tiǎo rù wǒ shān。
故山迎故人,禽鸟俱欢颜。gù shān yíng gù rén,qín niǎo jù huān yán。
清泉响琚佩,列峰拥髻鬟。qīng quán xiǎng jū pèi,liè fēng yōng jì huán。
回视尘嚣廛,相去隔几关。huí shì chén xiāo chán,xiāng qù gé jǐ guān。
幽谷多白云,可与相对闲。yōu gǔ duō bái yún,kě yǔ xiāng duì xián。
不妨自吟哦,但恐好句悭。bù fáng zì yín ó,dàn kǒng hǎo jù qiān。
更须穷胜事,尚喜两脚顽。gèng xū qióng shèng shì,shàng xǐ liǎng jiǎo wán。
皇皇欲何之,并游当忘还。huáng huáng yù hé zhī,bìng yóu dāng wàng hái。

耕渔处

卫宗武

清涟万顷渟为湖,湛湛一镜涵太虚。qīng lián wàn qǐng tíng wèi hú,zhàn zhàn yī jìng hán tài xū。
其旁鳞次田莓莓,四望沃若皆膏腴。qí páng lín cì tián méi méi,sì wàng wò ruò jiē gāo yú。
蔬畦麦陇间碧树,洲蘋岸蓼连平芜。shū qí mài lǒng jiān bì shù,zhōu píng àn liǎo lián píng wú。
水村落照晚钟寺,中有一山成画图。shuǐ cūn luò zhào wǎn zhōng sì,zhōng yǒu yī shān chéng huà tú。
郑谷无此宽闲野,严濑无此浩渺区。zhèng gǔ wú cǐ kuān xián yě,yán lài wú cǐ hào miǎo qū。
更于何所堪下钓,更于何所堪荷锄。gèng yú hé suǒ kān xià diào,gèng yú hé suǒ kān hé chú。
谁与卜筑于此居,峨然其冠孔氏徒。shuí yǔ bo zhù yú cǐ jū,é rán qí guān kǒng shì tú。
时哉不偶堪遁世,垂缗把耒以自娱。shí zāi bù ǒu kān dùn shì,chuí mín bǎ lěi yǐ zì yú。
兴来风月入吟啸,错落吐出鲛盘珠。xīng lái fēng yuè rù yín xiào,cuò luò tǔ chū jiāo pán zhū。
人惟内省有足乐,眇视外物刍狗如。rén wéi nèi shěng yǒu zú lè,miǎo shì wài wù chú gǒu rú。
膏粱于此且不愿,况为鳣鲔而施罛。gāo liáng yú cǐ qiě bù yuàn,kuàng wèi zhān wěi ér shī gū。
则知之子命名者,是特寄意耕与渔。zé zhī zhī zi mìng míng zhě,shì tè jì yì gēng yǔ yú。
岂亦伯成子高之在野,庄周濠上之观鱼。qǐ yì bó chéng zi gāo zhī zài yě,zhuāng zhōu háo shàng zhī guān yú。