古诗词

诸葛赓

乞休得旨谢恩

诸葛赓

三疏陈情始放归,萧萧白发解朝衣。sān shū chén qíng shǐ fàng guī,xiāo xiāo bái fā jiě cháo yī。
未营别业王官谷,先驾扁舟严子矶。wèi yíng bié yè wáng guān gǔ,xiān jià biǎn zhōu yán zi jī。
视草龙螭犹眷恋,还家鸥鹭自光辉。shì cǎo lóng chī yóu juàn liàn,hái jiā ōu lù zì guāng huī。
老臣恩遇知何极,梦到天门觐紫薇。lǎo chén ēn yù zhī hé jí,mèng dào tiān mén jìn zǐ wēi。

归休亭

诸葛赓

小筑危亭聚石淙,清溪环绕不通江。xiǎo zhù wēi tíng jù shí cóng,qīng xī huán rào bù tōng jiāng。
栽成傲骨梅千树,呼出栖云鹤一双。zāi chéng ào gǔ méi qiān shù,hū chū qī yún hè yī shuāng。
垂钓艇乘新涨水,摊书光借夕阳窗。chuí diào tǐng chéng xīn zhǎng shuǐ,tān shū guāng jiè xī yáng chuāng。
勋名事事皆堪避,只有诗情未肯降。xūn míng shì shì jiē kān bì,zhǐ yǒu shī qíng wèi kěn jiàng。

归休亭

诸葛赓

日影初升竹半篙,一天晴色读离骚。rì yǐng chū shēng zhú bàn gāo,yī tiān qíng sè dú lí sāo。
凭栏对客浮樽斝,隔水听人正桔槔。píng lán duì kè fú zūn jiǎ,gé shuǐ tīng rén zhèng jú gāo。
拂去梁尘饯乳燕,扫归松栗煮秋涛。fú qù liáng chén jiàn rǔ yàn,sǎo guī sōng lì zhǔ qiū tāo。
柴门正对青青柳,浪说新诗欲拟陶。chái mén zhèng duì qīng qīng liǔ,làng shuō xīn shī yù nǐ táo。

归休亭

诸葛赓

水国微茫境不凡,箨冠萝带芰荷衫。shuǐ guó wēi máng jìng bù fán,tuò guān luó dài jì hé shān。
云归洞口鹿常卧,叶落巢门鸟自衔。yún guī dòng kǒu lù cháng wò,yè luò cháo mén niǎo zì xián。
采药道人过峭壁,汲泉童子下层岩。cǎi yào dào rén guò qiào bì,jí quán tóng zi xià céng yán。
名山书卷封题处,多少烟霞护玉函。míng shān shū juǎn fēng tí chù,duō shǎo yān xiá hù yù hán。

秋日得王介甫书

诸葛赓

数亩池塘一小亭,从容书札户常扃。shù mǔ chí táng yī xiǎo tíng,cóng róng shū zhá hù cháng jiōng。
闲开松菊花三径,时贮蔘苓酒一瓶。xián kāi sōng jú huā sān jìng,shí zhù shēn líng jiǔ yī píng。
望去春痕青到水,飞来凫羽白连汀。wàng qù chūn hén qīng dào shuǐ,fēi lái fú yǔ bái lián tīng。
是谁日落吹长啸,犹有行人不忍听。shì shuí rì luò chuī zhǎng xiào,yóu yǒu xíng rén bù rěn tīng。

诸葛赓

上天下地极高深,幻化无踪何处寻。shàng tiān xià dì jí gāo shēn,huàn huà wú zōng hé chù xún。
山静白云归洞口,水清明月落波心。shān jìng bái yún guī dòng kǒu,shuǐ qīng míng yuè luò bō xīn。