古诗词

巩丰

晓起甘蔗洲

巩丰

晓起东风恶,晴岚忽变昏。xiǎo qǐ dōng fēng è,qíng lán hū biàn hūn。
船随山共走,雾与水相吞。chuán suí shān gòng zǒu,wù yǔ shuǐ xiāng tūn。
钲鼓遥知寨,桑麻略辨村。zhēng gǔ yáo zhī zhài,sāng má lüè biàn cūn。
雨来无准则,容易湿柴门。yǔ lái wú zhǔn zé,róng yì shī chái mén。

夜雨晓起方觉

巩丰

夜雨鸣檐送五更,不惊高卧最多情。yè yǔ míng yán sòng wǔ gèng,bù jīng gāo wò zuì duō qíng。
窗间细视花无恙,墙外随听屐有声。chuāng jiān xì shì huā wú yàng,qiáng wài suí tīng jī yǒu shēng。
数把柔丝堤柳嫩,一奁方镜闸波清。shù bǎ róu sī dī liǔ nèn,yī lián fāng jìng zhá bō qīng。
出门眼界殊明洁,但觉春寒处处生。chū mén yǎn jiè shū míng jié,dàn jué chūn hán chù chù shēng。

晨征

巩丰

静观群动亦劳哉,岂独吾为旅食催。jìng guān qún dòng yì láo zāi,qǐ dú wú wèi lǚ shí cuī。
鸡唱未圆天已晓,蛙鸣初散雨还来。jī chàng wèi yuán tiān yǐ xiǎo,wā míng chū sàn yǔ hái lái。
清和入序殊无暑,小满先时政有雷。qīng hé rù xù shū wú shǔ,xiǎo mǎn xiān shí zhèng yǒu léi。
酒贱茶饶新面熟,不妨乘兴且徘徊。jiǔ jiàn chá ráo xīn miàn shú,bù fáng chéng xīng qiě pái huái。

离建

巩丰

旅中多得早朝晴,野润衣襟苦未清。lǚ zhōng duō dé zǎo cháo qíng,yě rùn yī jīn kǔ wèi qīng。
时时数点雨犹落,隐隐一声雷不惊。shí shí shù diǎn yǔ yóu luò,yǐn yǐn yī shēng léi bù jīng。
山入夏来差觉老,花从春去久无情。shān rù xià lái chà jué lǎo,huā cóng chūn qù jiǔ wú qíng。
长汀又涉来时路,麦陇桑村小问程。zhǎng tīng yòu shè lái shí lù,mài lǒng sāng cūn xiǎo wèn chéng。

湖岭下十里是为湆澹滩行者多至此舍舟

巩丰

急流方了又高冈,日永周旋未觉忙。jí liú fāng le yòu gāo gāng,rì yǒng zhōu xuán wèi jué máng。
壁上字多知店老,岭边松茂喜车凉。bì shàng zì duō zhī diàn lǎo,lǐng biān sōng mào xǐ chē liáng。
丛丛乱筱承攲石,帖帖新荷恋小塘。cóng cóng luàn xiǎo chéng qī shí,tiē tiē xīn hé liàn xiǎo táng。
湆澹恶滩应笑我,为虞鱼腹犯羊肠。qì dàn è tān yīng xiào wǒ,wèi yú yú fù fàn yáng cháng。

寒夜

巩丰

瓦欲飞霜水欲冰,蒲团今夜有尘凝。wǎ yù fēi shuāng shuǐ yù bīng,pú tuán jīn yè yǒu chén níng。
炉寒闲取薪添火,窗暗时将烛助灯。lú hán xián qǔ xīn tiān huǒ,chuāng àn shí jiāng zhú zhù dēng。
久欲归田游宦客,未能忘肉在家僧。jiǔ yù guī tián yóu huàn kè,wèi néng wàng ròu zài jiā sēng。
于书更觉心情懒,病眼愁看细字蝇。yú shū gèng jué xīn qíng lǎn,bìng yǎn chóu kàn xì zì yíng。

中旬休日呈岩老

巩丰

近见东郊出土牛,烧灯已过又旬休。jìn jiàn dōng jiāo chū tǔ niú,shāo dēng yǐ guò yòu xún xiū。
酸风鳞面慵开眼,细雨毛空怯上楼。suān fēng lín miàn yōng kāi yǎn,xì yǔ máo kōng qiè shàng lóu。
百岁光阴真蚁穴,一年寒燠未鸿沟。bǎi suì guāng yīn zhēn yǐ xué,yī nián hán yù wèi hóng gōu。
偷闲文字聊遮眼,勋业悠悠且掉头。tōu xián wén zì liáo zhē yǎn,xūn yè yōu yōu qiě diào tóu。

咏豫章蕉叶素扇

巩丰

宝月乘鸾空复情,颇嫌携重爱携轻。bǎo yuè chéng luán kōng fù qíng,pǒ xián xié zhòng ài xié qīng。
犀皮赤柄终伤俗,细骨洪蕉竟入清。xī pí chì bǐng zhōng shāng sú,xì gǔ hóng jiāo jìng rù qīng。
格调不殊蒲处士,工夫全藉楮先生。gé diào bù shū pú chù shì,gōng fū quán jí chǔ xiān shēng。
文饶空赋桐花凤,绚丽虚成画史名。wén ráo kōng fù tóng huā fèng,xuàn lì xū chéng huà shǐ míng。

炊熟日有怆松楸

巩丰

小楼吹断玉笙哀,春半馀寒去复来。xiǎo lóu chuī duàn yù shēng āi,chūn bàn yú hán qù fù lái。
五岁不浇坟土上,望江心折刺桐开。wǔ suì bù jiāo fén tǔ shàng,wàng jiāng xīn zhé cì tóng kāi。

雪汀见二鸥三鹊对立

巩丰

二鸥三鹊羽毛鲜,立在方沙更可怜。èr ōu sān què yǔ máo xiān,lì zài fāng shā gèng kě lián。
全似烂柯棋势里,白棋初让黑棋先。quán shì làn kē qí shì lǐ,bái qí chū ràng hēi qí xiān。

晚晴便有春意

巩丰

风正波平可进桡,水光山影暮相交。fēng zhèng bō píng kě jìn ráo,shuǐ guāng shān yǐng mù xiāng jiāo。
残阳欲去犹回首,一抹斜红曳竹梢。cán yáng yù qù yóu huí shǒu,yī mǒ xié hóng yè zhú shāo。

洞霄即事

巩丰

积藓青逾一寸痕,山灵守护几千春。jī xiǎn qīng yú yī cùn hén,shān líng shǒu hù jǐ qiān chūn。
长藤横系岩边木,何日重来挂葛巾。zhǎng téng héng xì yán biān mù,hé rì zhòng lái guà gé jīn。

翠微亭

巩丰

行迹年来到处希,独于岩壑有深期。xíng jì nián lái dào chù xī,dú yú yán hè yǒu shēn qī。
鹅溪道士能相属,请和空山木落诗。é xī dào shì néng xiāng shǔ,qǐng hé kōng shān mù luò shī。

题阮孚墓

巩丰

千古高风挽不回,故山花落又花开。qiān gǔ gāo fēng wǎn bù huí,gù shān huā luò yòu huā kāi。
莫欺亭畔苍苍藓,曾印高人屐齿来。mò qī tíng pàn cāng cāng xiǎn,céng yìn gāo rén jī chǐ lái。

海棠

巩丰

衔子来东海,仙巢有凤雏。xián zi lái dōng hǎi,xiān cháo yǒu fèng chú。
华开新棣萼,莟结小茱萸。huá kāi xīn dì è,hàn jié xiǎo zhū yú。
富贵天专与,娇柔韵不粗。fù guì tiān zhuān yǔ,jiāo róu yùn bù cū。
轻盈飞燕赵,韶丽彩鸾吴。qīng yíng fēi yàn zhào,sháo lì cǎi luán wú。
入谱虽千品,倾城但一株。rù pǔ suī qiān pǐn,qīng chéng dàn yī zhū。
雾藏云体魄,霜染雪肌肤。wù cáng yún tǐ pò,shuāng rǎn xuě jī fū。
酒晕欺西子,冰姿笑藐姑。jiǔ yūn qī xī zi,bīng zī xiào miǎo gū。
暖风唇破玉,寒雨泪凝珠。nuǎn fēng chún pò yù,hán yǔ lèi níng zhū。
蝶喜穿油幕,蜂羞赋蜜租。dié xǐ chuān yóu mù,fēng xiū fù mì zū。
叶如疏复密,香似有还无。yè rú shū fù mì,xiāng shì yǒu hái wú。
净灌岷江锦,浓施禁国朱。jìng guàn mín jiāng jǐn,nóng shī jìn guó zhū。
欲眠须客去,佯醉索人扶。yù mián xū kè qù,yáng zuì suǒ rén fú。
剑外空逢杜,黄州却遇苏。jiàn wài kōng féng dù,huáng zhōu què yù sū。
已多归绮绣,唯未入氍毹。yǐ duō guī qǐ xiù,wéi wèi rù qú shū。
金谷非佳妾,雕阴是丑奴。jīn gǔ fēi jiā qiè,diāo yīn shì chǒu nú。
自珍红颊辅,应怪白髭须。zì zhēn hóng jiá fǔ,yīng guài bái zī xū。
照树呼银烛,浇丛命玉轳。zhào shù hū yín zhú,jiāo cóng mìng yù lú。
有诗曾送别,无力为嘘枯。yǒu shī céng sòng bié,wú lì wèi xū kū。
尤物空凡马,芳春过白驹。yóu wù kōng fán mǎ,fāng chūn guò bái jū。
尚凭花藻鉴,摘句已成图。shàng píng huā zǎo jiàn,zhāi jù yǐ chéng tú。

哀吕东莱

巩丰

呜呼吕夫子,天姿素颙昂。wū hū lǚ fū zi,tiān zī sù yóng áng。
文献绍家学,刻意稽虞唐。wén xiàn shào jiā xué,kè yì jī yú táng。
看书眼如月,洞照所未详。kàn shū yǎn rú yuè,dòng zhào suǒ wèi xiáng。
云雾养豹质,彝尊瑑龙章。yún wù yǎng bào zhì,yí zūn zhuàn lóng zhāng。
椎锋裹头岁,蹑足游四方。chuí fēng guǒ tóu suì,niè zú yóu sì fāng。
取友半楚越,笃志日自强。qǔ yǒu bàn chǔ yuè,dǔ zhì rì zì qiáng。
着眼嚣尘上,口不挂否臧。zhe yǎn xiāo chén shàng,kǒu bù guà fǒu zāng。
坚车遵大路,骖辔多王良。jiān chē zūn dà lù,cān pèi duō wáng liáng。
笔阵万人敌,严严亚夫营。bǐ zhèn wàn rén dí,yán yán yà fū yíng。
既壮道愈焯,维斗揭太常。jì zhuàng dào yù chāo,wéi dòu jiē tài cháng。
朝路阅时变,有意夫明昌。cháo lù yuè shí biàn,yǒu yì fū míng chāng。
呜呼命非耶,一病俄殂丧。wū hū mìng fēi yé,yī bìng é cú sàng。
百年能几见,痛在予衷肠。bǎi nián néng jǐ jiàn,tòng zài yǔ zhōng cháng。
恭惟经济学,日就而月将。gōng wéi jīng jì xué,rì jiù ér yuè jiāng。
便便五经笥,笑视古锦囊。biàn biàn wǔ jīng sì,xiào shì gǔ jǐn náng。
订史参理乱,一一堪施行。dìng shǐ cān lǐ luàn,yī yī kān shī xíng。
圣伏道绝塞,繄我为发明。shèng fú dào jué sāi,yī wǒ wèi fā míng。
无心著师说,独逊时辈声。wú xīn zhù shī shuō,dú xùn shí bèi shēng。
盘礴九云梦,胸次莫与京。pán bó jiǔ yún mèng,xiōng cì mò yǔ jīng。
炉烟对姬孔,脱落翰墨场。lú yān duì jī kǒng,tuō luò hàn mò chǎng。
耳目所纂辑,如春之发生。ěr mù suǒ zuǎn jí,rú chūn zhī fā shēng。
退然避时誉,敛衽不肯当。tuì rán bì shí yù,liǎn rèn bù kěn dāng。
居忧寄萧寺,举俗载其名。jū yōu jì xiāo sì,jǔ sú zài qí míng。
户外履常满,摄齐愿升堂。hù wài lǚ cháng mǎn,shè qí yuàn shēng táng。
树阴敷昼户,静对书一床。shù yīn fū zhòu hù,jìng duì shū yī chuáng。
是中亦何有,乃独不可量。shì zhōng yì hé yǒu,nǎi dú bù kě liàng。
吾则不尔拒,岁寒永相望。wú zé bù ěr jù,suì hán yǒng xiāng wàng。
嗟丰幼甚愚,圣读初滥觞。jiē fēng yòu shén yú,shèng dú chū làn shāng。
先生与之进,闻见昔未尝。xiān shēng yǔ zhī jìn,wén jiàn xī wèi cháng。
抠衣莫我旧,岁籥今几更。kōu yī mò wǒ jiù,suì yuè jīn jǐ gèng。
山林有陈迹,尚想曳杖声。shān lín yǒu chén jì,shàng xiǎng yè zhàng shēng。
精衷无渝泐,气序有翕张。jīng zhōng wú yú lè,qì xù yǒu xī zhāng。
俯仰十数载,淹留竟奚成。fǔ yǎng shí shù zài,yān liú jìng xī chéng。
群趋竞场屋,意气无激扬。qún qū jìng chǎng wū,yì qì wú jī yáng。
荏苒去函丈,有愧弟子行。rěn rǎn qù hán zhàng,yǒu kuì dì zi xíng。
册府罗鹭羽,寻拜尚书郎。cè fǔ luó lù yǔ,xún bài shàng shū láng。
明堂资众木,待公举修梁。míng táng zī zhòng mù,dài gōng jǔ xiū liáng。
丰时游庠序,门墙迩康庄。fēng shí yóu xiáng xù,mén qiáng ěr kāng zhuāng。
偕我二三子,振袂时骞翔。xié wǒ èr sān zi,zhèn mèi shí qiān xiáng。
黄尘乌帽底,自觉神观清。huáng chén wū mào dǐ,zì jué shén guān qīng。
每伺趋局暇,进揖班马香。měi cì qū jú xiá,jìn yī bān mǎ xiāng。
先生为酬酢,讲贯忘暄凉。xiān shēng wèi chóu cù,jiǎng guàn wàng xuān liáng。
于时萃英髦,王路均且平。yú shí cuì yīng máo,wáng lù jūn qiě píng。
苏醒忧国病,斟酌鉴古情。sū xǐng yōu guó bìng,zhēn zhuó jiàn gǔ qíng。
门外有过辙,颇怪来往并。mén wài yǒu guò zhé,pǒ guài lái wǎng bìng。
再岁感末疾,长江理归航。zài suì gǎn mò jí,zhǎng jiāng lǐ guī háng。
江滨多送客,飞盖惊凫鸧。jiāng bīn duō sòng kè,fēi gài jīng fú cāng。
走实厌众味,食鱼必河鲂。zǒu shí yàn zhòng wèi,shí yú bì hé fáng。
岂其嗜野蔌,而置稌与粳。qǐ qí shì yě sù,ér zhì tú yǔ jīng。
敬愿持此心,不厌道阻长。jìng yuàn chí cǐ xīn,bù yàn dào zǔ zhǎng。
及归供洒扫,药饵常侍旁。jí guī gōng sǎ sǎo,yào ěr cháng shì páng。
庶几秉一炬,上接星宿芒。shù jǐ bǐng yī jù,shàng jiē xīng sù máng。
师门谢宾客,童稚亦叹惊。shī mén xiè bīn kè,tóng zhì yì tàn jīng。
唯有旧学徒,尚俾承馀光。wéi yǒu jiù xué tú,shàng bǐ chéng yú guāng。
神闲造冲邈,气定绝慨慷。shén xián zào chōng miǎo,qì dìng jué kǎi kāng。
啸傲羲皇上,税驾无何乡。xiào ào xī huáng shàng,shuì jià wú hé xiāng。
今岁二月中,丰入须女城。jīn suì èr yuè zhōng,fēng rù xū nǚ chéng。
床下拜庞老,城隅有幽坊。chuáng xià bài páng lǎo,chéng yú yǒu yōu fāng。
维时春气和,天宇新霁晴。wéi shí chūn qì hé,tiān yǔ xīn jì qíng。
先生呼我俱,缓步临前楹。xiān shēng hū wǒ jù,huǎn bù lín qián yíng。
露菊擢翠羽,风篁韵繁筝。lù jú zhuó cuì yǔ,fēng huáng yùn fán zhēng。
昼坐欣至夕,话尽一再更。zhòu zuò xīn zhì xī,huà jǐn yī zài gèng。
诲言皆砭石,易知复难忘。huì yán jiē biān shí,yì zhī fù nán wàng。
委曲到肝鬲,如啜黄昏汤。wěi qū dào gān gé,rú chuài huáng hūn tāng。
出门九徘徊,三复心遑遑。chū mén jiǔ pái huái,sān fù xīn huáng huáng。
提撕不予弃,感切涕泗横。tí sī bù yǔ qì,gǎn qiè tì sì héng。
先世有遗书,故墟有山房。xiān shì yǒu yí shū,gù xū yǒu shān fáng。
尚冀疾有间,挈领提其纲。shàng jì jí yǒu jiān,qiè lǐng tí qí gāng。
敢以学为嬉,坐使素业荒。gǎn yǐ xué wèi xī,zuò shǐ sù yè huāng。
誓当服明训,为衣不为裳。shì dāng fú míng xùn,wèi yī bù wèi shang。
笔著将脱稿,后生有宪章。bǐ zhù jiāng tuō gǎo,hòu shēng yǒu xiàn zhāng。
家传人诵之,岂但师张程。jiā chuán rén sòng zhī,qǐ dàn shī zhāng chéng。
研精固有造,栖迟讵无成。yán jīng gù yǒu zào,qī chí jù wú chéng。
呜呼寝门恸,兹祸谁使令。wū hū qǐn mén tòng,zī huò shuí shǐ lìng。
天高不可诉,仰视空茫茫。tiān gāo bù kě sù,yǎng shì kōng máng máng。
枯琴在东壁,遗履陈西厢。kū qín zài dōng bì,yí lǚ chén xī xiāng。
未续千古泪,桂魄三阙盈。wèi xù qiān gǔ lèi,guì pò sān quē yíng。
慨昔身健日,浮言多谤伤。kǎi xī shēn jiàn rì,fú yán duō bàng shāng。
黄钟自疏越,郑卫徒铮铮。huáng zhōng zì shū yuè,zhèng wèi tú zhēng zhēng。
事定盖棺了,玄黄閟青箱。shì dìng gài guān le,xuán huáng bì qīng xiāng。
堂堂那复见,薄奠摅寸诚。táng táng nà fù jiàn,báo diàn shū cùn chéng。
斯文倘有继,师道其张皇。sī wén tǎng yǒu jì,shī dào qí zhāng huáng。
矢心荐明蠲,精爽庶歆飨。shǐ xīn jiàn míng juān,jīng shuǎng shù xīn xiǎng。

芋洋岭背闻雨声满山细听林上槁叶风过之相戛击而成音后先疏数中节清绝难状篷笼夜雨未足为奇

巩丰

日未出扶桑,云犹屯海岳。rì wèi chū fú sāng,yún yóu tún hǎi yuè。
宛是欲雨时,朝阴凛岩壑。wǎn shì yù yǔ shí,cháo yīn lǐn yán hè。
霜林乱叶多,荏苒乾未落。shuāng lín luàn yè duō,rěn rǎn qián wèi luò。
飒飒满空山,细听微雨作。sà sà mǎn kōng shān,xì tīng wēi yǔ zuò。
一叶初自吟,万叶竞相谑。yī yè chū zì yín,wàn yè jìng xiāng xuè。
就彼最高枝,相摩应宫角。jiù bǐ zuì gāo zhī,xiāng mó yīng gōng jiǎo。
燥响欲相凭,风来能领略。zào xiǎng yù xiāng píng,fēng lái néng lǐng lüè。
须臾不闻风,但听雨索索。xū yú bù wén fēng,dàn tīng yǔ suǒ suǒ。
是雨亦无奇,如雨乃可乐。shì yǔ yì wú qí,rú yǔ nǎi kě lè。
风停叶静时,雨从何处著。fēng tíng yè jìng shí,yǔ cóng hé chù zhù。
霜野物声乾,终带尘土浊。shuāng yě wù shēng qián,zhōng dài chén tǔ zhuó。
篷音非出虚,瓢音太伤朴。péng yīn fēi chū xū,piáo yīn tài shāng pǔ。
得似此声清,潇洒过笙鹤。dé shì cǐ shēng qīng,xiāo sǎ guò shēng hè。
天籁者非耶,夔襄不能学。tiān lài zhě fēi yé,kuí xiāng bù néng xué。

送汤麟之秀才往汉东从徐省元教授学诗

巩丰

士游乡校间,如舟试津浦。shì yóu xiāng xiào jiān,rú zhōu shì jīn pǔ。
所见小溪山,未见大岛屿。suǒ jiàn xiǎo xī shān,wèi jiàn dà dǎo yǔ。
一旦远游学,如舟涉江湖。yī dàn yuǎn yóu xué,rú zhōu shè jiāng hú。
所见寖以广,变怪惊龙鱼。suǒ jiàn jìn yǐ guǎng,biàn guài jīng lóng yú。
人生本自有丘壑,陋巷栖迟穷亦乐。rén shēng běn zì yǒu qiū hè,lòu xiàng qī chí qióng yì lè。
何必三江暨五湖,始助胸中疆界拓。hé bì sān jiāng jì wǔ hú,shǐ zhù xiōng zhōng jiāng jiè tuò。
我言随寓耳目移,马迁所以游会稽。wǒ yán suí yù ěr mù yí,mǎ qiān suǒ yǐ yóu huì jī。
向令俯偻但京国,未必大放雄深词。xiàng lìng fǔ lóu dàn jīng guó,wèi bì dà fàng xióng shēn cí。
君今濯秀双溪水,下语不凡真可喜。jūn jīn zhuó xiù shuāng xī shuǐ,xià yǔ bù fán zhēn kě xǐ。
若使循为举子文,定自棘门儿戏耳。ruò shǐ xún wèi jǔ zi wén,dìng zì jí mén ér xì ěr。
古来妙技如屠龙,不疗饥馁徒为工。gǔ lái miào jì rú tú lóng,bù liáo jī něi tú wèi gōng。
不如高科取富贵,如一枣叶持针锋。bù rú gāo kē qǔ fù guì,rú yī zǎo yè chí zhēn fēng。
挟册将游随子国,亲贤况是诸侯客。xié cè jiāng yóu suí zi guó,qīn xián kuàng shì zhū hóu kè。
曾将好手冠南宫,行当阔步趋文石。céng jiāng hǎo shǒu guān nán gōng,xíng dāng kuò bù qū wén shí。
奋飞欲往气莫降,蒹葭莽莽天雨霜。fèn fēi yù wǎng qì mò jiàng,jiān jiā mǎng mǎng tiān yǔ shuāng。
扬澜左蠡吞九泽,大孤小孤插长江。yáng lán zuǒ lí tūn jiǔ zé,dà gū xiǎo gū chā zhǎng jiāng。
请停诗笔莫容易,大义联翩且周礼。qǐng tíng shī bǐ mò róng yì,dà yì lián piān qiě zhōu lǐ。
路途千里负笈人,并以经涂相指似。lù tú qiān lǐ fù jí rén,bìng yǐ jīng tú xiāng zhǐ shì。

大孤

巩丰

大孤小孤在何许,大矶小矶忽当浦。dà gū xiǎo gū zài hé xǔ,dà jī xiǎo jī hū dāng pǔ。
颠风吹浪未肯停,厌听萧萧打篷雨。diān fēng chuī làng wèi kěn tíng,yàn tīng xiāo xiāo dǎ péng yǔ。
今春积雪深复深,烂银犹照庐山阴。jīn chūn jī xuě shēn fù shēn,làn yín yóu zhào lú shān yīn。
狐裘欲脱未可脱,蚁醁当斟谁与斟。hú qiú yù tuō wèi kě tuō,yǐ lù dāng zhēn shuí yǔ zhēn。
晚来潮面乌如石,遥看知是长鱼脊。wǎn lái cháo miàn wū rú shí,yáo kàn zhī shì zhǎng yú jí。
篙人且下铁狸奴,更与风波斗今夕。gāo rén qiě xià tiě lí nú,gèng yǔ fēng bō dòu jīn xī。

二虫吟

巩丰

鲲鹏至大兮,形载于庄周逍遥之篇。kūn péng zhì dà xī,xíng zài yú zhuāng zhōu xiāo yáo zhī piān。
蟋蟀至小兮,名托于周公七月之雅。xī shuài zhì xiǎo xī,míng tuō yú zhōu gōng qī yuè zhī yǎ。
一则变化徙天池,一则悲鸣入床下。yī zé biàn huà xǐ tiān chí,yī zé bēi míng rù chuáng xià。
周公作诗陈艰难,琐屑如与妇子言。zhōu gōng zuò shī chén jiān nán,suǒ xiè rú yǔ fù zi yán。
天经地纬发真藻,特驱小物归毫端。tiān jīng dì wěi fā zhēn zǎo,tè qū xiǎo wù guī háo duān。
鹏大无伦世无有,挥斥八极隘宇宙。péng dà wú lún shì wú yǒu,huī chì bā jí ài yǔ zhòu。
世人有眼不见鹏,直赖庄周为不朽。shì rén yǒu yǎn bù jiàn péng,zhí lài zhuāng zhōu wèi bù xiǔ。
当年蟋蟀吟秋时,秦家宫殿隋家墀。dāng nián xī shuài yín qiū shí,qín jiā gōng diàn suí jiā chí。
鹏飞虽占九万里,得地稳密谁如伊。péng fēi suī zhàn jiǔ wàn lǐ,dé dì wěn mì shuí rú yī。
大鹏击水翔寥漠,蟋蟀逢春死篱落。dà péng jī shuǐ xiáng liáo mò,xī shuài féng chūn sǐ lí luò。
二虫得失何厚薄,天晴日午槐花落。èr chóng dé shī hé hòu báo,tiān qíng rì wǔ huái huā luò。
2312