古诗词

朴子文

大涤洞天留题

朴子文

不得入壶中,不知有洞天。bù dé rù hú zhōng,bù zhī yǒu dòng tiān。
未许涉弱水,蓬瀛名空传。wèi xǔ shè ruò shuǐ,péng yíng míng kōng chuán。
洞霄古真境,九锁开其先。dòng xiāo gǔ zhēn jìng,jiǔ suǒ kāi qí xiān。
灵殿拱嘉树,奇岩漱飞泉。líng diàn gǒng jiā shù,qí yán shù fēi quán。
朝气夜沆瀣,夕岚蟠霏烟。cháo qì yè hàng xiè,xī lán pán fēi yān。
自从汉晋间,隐迹丛真仙。zì cóng hàn jìn jiān,yǐn jì cóng zhēn xiān。
所以镇琳宫,距今千百年。suǒ yǐ zhèn lín gōng,jù jīn qiān bǎi nián。
我来寻胜游,聊以息尘缘。wǒ lái xún shèng yóu,liáo yǐ xī chén yuán。
谁意得高人,凡百为之前。shuí yì dé gāo rén,fán bǎi wèi zhī qián。
扪萝扣大涤,曳裾登来贤。mén luó kòu dà dí,yè jū dēng lái xián。
宫殿本邃靓,亦许奉周旋。gōng diàn běn suì jìng,yì xǔ fèng zhōu xuán。
倦游恬小憩,借我幽榻眠。juàn yóu tián xiǎo qì,jiè wǒ yōu tà mián。
觉我黄粱梦,枕上破缠绵。jué wǒ huáng liáng mèng,zhěn shàng pò chán mián。
醉我真一酒,春台熙熙然。zuì wǒ zhēn yī jiǔ,chūn tái xī xī rán。
勿谓房栊深,入室乃渊渊。wù wèi fáng lóng shēn,rù shì nǎi yuān yuān。
勿谓栏槛小,栖幽即㛹娟。wù wèi lán kǎn xiǎo,qī yōu jí pián juān。
苟有一拳石,天巧意已全。gǒu yǒu yī quán shí,tiān qiǎo yì yǐ quán。
苟有一树木,风月亦足延。gǒu yǒu yī shù mù,fēng yuè yì zú yán。
况是石与木,森罗呈万妍。kuàng shì shí yǔ mù,sēn luó chéng wàn yán。
有仙山即灵,君当悟真筌。yǒu xiān shān jí líng,jūn dāng wù zhēn quán。