古诗词

卢侗

登仙奕山

卢侗

畏对青山老一秋,逢春又向碧岩游。wèi duì qīng shān lǎo yī qiū,féng chūn yòu xiàng bì yán yóu。
凭空为问蓬莱客,何物能消万古愁。píng kōng wèi wèn péng lái kè,hé wù néng xiāo wàn gǔ chóu。