古诗词

薛魁祥

诗一首

薛魁祥

霜风猎猎催寒冬,诸君马首将欲东。shuāng fēng liè liè cuī hán dōng,zhū jūn mǎ shǒu jiāng yù dōng。
出门浩气如长虹,举手欲挂扶桑弓。chū mén hào qì rú zhǎng hóng,jǔ shǒu yù guà fú sāng gōng。
君家渭阳盖世功,黄沙万里归兵戎。jūn jiā wèi yáng gài shì gōng,huáng shā wàn lǐ guī bīng róng。
牙旗金甲照天红,江南草木皆春风。yá qí jīn jiǎ zhào tiān hóng,jiāng nán cǎo mù jiē chūn fēng。
黄金筑台高巃嵷,三千珠履夸豪雄。huáng jīn zhù tái gāo lóng sǒng,sān qiān zhū lǚ kuā háo xióng。
君今联辔登仙篷,绿水依依泛芙蓉。jūn jīn lián pèi dēng xiān péng,lǜ shuǐ yī yī fàn fú róng。
貂蝉出自兜鍪中,猬锋螳斧一扫空。diāo chán chū zì dōu móu zhōng,wèi fēng táng fǔ yī sǎo kōng。
我忝吴下旧阿蒙,铁砚磨尽平生工。wǒ tiǎn wú xià jiù ā méng,tiě yàn mó jǐn píng shēng gōng。
于山未见泰华峰,于人未见欧阳公。yú shān wèi jiàn tài huá fēng,yú rén wèi jiàn ōu yáng gōng。
借君谈天荐口为先容,他日四方上下追逐如云龙。jiè jūn tán tiān jiàn kǒu wèi xiān róng,tā rì sì fāng shàng xià zhuī zhú rú yún lóng。