古诗词

萧辟

留题曹娥庙

萧辟

屈平以楚死,死浊不死清。qū píng yǐ chǔ sǐ,sǐ zhuó bù sǐ qīng。
伍员以吴死,死暗不死明。wǔ yuán yǐ wú sǐ,sǐ àn bù sǐ míng。
死者人所难,一死鸿毛轻。sǐ zhě rén suǒ nán,yī sǐ hóng máo qīng。
壮哉二子为,留得不死名。zhuàng zāi èr zi wèi,liú dé bù sǐ míng。
曹娥以父死,年龄童未成。cáo é yǐ fù sǐ,nián líng tóng wèi chéng。
抱尸出洪澜,非可二子并。bào shī chū hóng lán,fēi kě èr zi bìng。
二子谏不从,齐秦韩魏征。èr zi jiàn bù cóng,qí qín hán wèi zhēng。
娥若不之死,父葬鳣与鲸。é ruò bù zhī sǐ,fù zàng zhān yǔ jīng。
二子死以介,娥死以孝诚。èr zi sǐ yǐ jiè,é sǐ yǐ xiào chéng。
于今会稽人,事之如事生。yú jīn huì jī rén,shì zhī rú shì shēng。
娥若生尧时,舜不妻女英。é ruò shēng yáo shí,shùn bù qī nǚ yīng。
娥若逢孔子,娥名书孝经。é ruò féng kǒng zi,é míng shū xiào jīng。
娥父若罹辜,岂止为缇萦。é fù ruò lí gū,qǐ zhǐ wèi tí yíng。
蔡邕不知娥,但爱碑上铭。cài yōng bù zhī é,dàn ài bēi shàng míng。
我来拜祠下,古木寒云横。wǒ lái bài cí xià,gǔ mù hán yún héng。
往往大江水,犹作哀哀鸣。wǎng wǎng dà jiāng shuǐ,yóu zuò āi āi míng。
安得娥有知,为我神阴灵。ān dé é yǒu zhī,wèi wǒ shén yīn líng。
鼓此大江波,注入四渎平。gǔ cǐ dà jiāng bō,zhù rù sì dú píng。
洗濯天下心,皆行娥所行。xǐ zhuó tiān xià xīn,jiē xíng é suǒ xíng。