古诗词

萧澥

题壶

萧澥

望断碧云无白衣,一春长是独醒时。wàng duàn bì yún wú bái yī,yī chūn zhǎng shì dú xǐng shí。
烦君卷舌东风里,休劝饥人食肉糜。fán jūn juǎn shé dōng fēng lǐ,xiū quàn jī rén shí ròu mí。

常山舟中

萧澥

两岸人家峙两楼,中间一水过行舟。liǎng àn rén jiā zhì liǎng lóu,zhōng jiān yī shuǐ guò xíng zhōu。
倚篷碎擘桃花片,乱掷江心试急流。yǐ péng suì bāi táo huā piàn,luàn zhì jiāng xīn shì jí liú。

还安舟中

萧澥

乱蝉鸣咽夕阳天,杨柳阴中几客船。luàn chán míng yàn xī yáng tiān,yáng liǔ yīn zhōng jǐ kè chuán。
岸下长江流浩浩,谁知岸上有乾田。àn xià zhǎng jiāng liú hào hào,shuí zhī àn shàng yǒu qián tián。

过东平悼曾英甫

萧澥

前时来客此山居,同醉梅边酒几壶。qián shí lái kè cǐ shān jū,tóng zuì méi biān jiǔ jǐ hú。
不道后来成死别,影堂吟落一灯孤。bù dào hòu lái chéng sǐ bié,yǐng táng yín luò yī dēng gū。

韶口山家

萧澥

茅屋一区山四围,门前蓣圃带茭池。máo wū yī qū shān sì wéi,mén qián yù pǔ dài jiāo chí。
儿童似骇儒衣到,两两三三壁缝窥。ér tóng shì hài rú yī dào,liǎng liǎng sān sān bì fèng kuī。

避乱山家

萧澥

野人生长在高山,道路崎岖轻往还。yě rén shēng zhǎng zài gāo shān,dào lù qí qū qīng wǎng hái。
长是五更炊未熟,已笼鸡鸭送林间。zhǎng shì wǔ gèng chuī wèi shú,yǐ lóng jī yā sòng lín jiān。

避乱山家

萧澥

深村林麓冷飕飕,满眼风光总是愁。shēn cūn lín lù lěng sōu sōu,mǎn yǎn fēng guāng zǒng shì chóu。
日月羡渠双喜鹊,自跳自掷树梢头。rì yuè xiàn qú shuāng xǐ què,zì tiào zì zhì shù shāo tóu。

写乐府昭君怨后

萧澥

古今题品几词人,莫怨边风两鬓尘。gǔ jīn tí pǐn jǐ cí rén,mò yuàn biān fēng liǎng bìn chén。
不是丹青曾汝误,琵琶到老一宫嫔。bù shì dān qīng céng rǔ wù,pí pá dào lǎo yī gōng pín。
2812