古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
萧允之
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
渡江云
宋
:
萧允之
蔷薇开欲谢,峭寒渐少,轩槛俯晴沙。
qiáng wēi kāi yù xiè,qiào hán jiàn shǎo,xuān kǎn fǔ qíng shā。
先来愁未了,又听一声,新阕落渔家。
xiān lái chóu wèi le,yòu tīng yī shēng,xīn què luò yú jiā。
徘徊伫立,似玉笛、三弄昭华。
pái huái zhù lì,shì yù dí sān nòng zhāo huá。
春昼长、暗怀谁写,戏墨乱翻鸦。
chūn zhòu zhǎng àn huái shuí xiě,xì mò luàn fān yā。
吁嗟。
xū jiē。
诗情犹隽,酒兴偏豪,记南楼月下。
shī qíng yóu juàn,jiǔ xīng piān háo,jì nán lóu yuè xià。
曾共乐、沈烟绮席,烛影窗纱。
céng gòng lè shěn yān qǐ xí,zhú yǐng chuāng shā。
秾香秀色知何处,甚忘却、堤柳汀葭。
nóng xiāng xiù sè zhī hé chù,shén wàng què dī liǔ tīng jiā。
空惆怅,无人共采苹花。
kōng chóu chàng,wú rén gòng cǎi píng huā。
AI赏析
满江红·雨中有怀
宋
:
萧允之
冷逼疏帘,浑不似、今春寂寞。
lěng bī shū lián,hún bù shì jīn chūn jì mò。
风雨横,赏心欢事,总如云薄。
fēng yǔ héng,shǎng xīn huān shì,zǒng rú yún báo。
柳眼花须空点缀,莺情蝶思应萧索。
liǔ yǎn huā xū kōng diǎn zhuì,yīng qíng dié sī yīng xiāo suǒ。
但绕庭、流水碧潺潺,车音邈。
dàn rào tíng liú shuǐ bì chán chán,chē yīn miǎo。
怀往事,孤素约。
huái wǎng shì,gū sù yuē。
酒未饮,愁先觉。
jiǔ wèi yǐn,chóu xiān jué。
甚中年滋味,共谁商略。
shén zhōng nián zī wèi,gòng shuí shāng lüè。
芳草易添闲客恨,垂杨难系行人脚。
fāng cǎo yì tiān xián kè hèn,chuí yáng nán xì xíng rén jiǎo。
谩几回、吟遍夕阳红,阑干角。
mán jǐ huí yín biàn xī yáng hóng,lán gàn jiǎo。
AI赏析
琐窗寒
宋
:
萧允之
细雨收尘,轻寒弄日,柳丝掠道。
xì yǔ shōu chén,qīng hán nòng rì,liǔ sī lüè dào。
桃边杏处,犹记玉骢曾到。
táo biān xìng chù,yóu jì yù cōng céng dào。
对东风、回首旧游,香销艳歇无音耗。
duì dōng fēng huí shǒu jiù yóu,xiāng xiāo yàn xiē wú yīn hào。
怅佳人、有约难来,绿遍满庭芳草。
chàng jiā rén yǒu yuē nán lái,lǜ biàn mǎn tíng fāng cǎo。
愁抱。
chóu bào。
沉吟久,翠珥金钿,为何人好。
chén yín jiǔ,cuì ěr jīn diàn,wèi hé rén hǎo。
回文细字,尘暗当年纤缟。
huí wén xì zì,chén àn dāng nián xiān gǎo。
倚阑干、斜阳又西,欢期易失春易老。
yǐ lán gàn xié yáng yòu xī,huān qī yì shī chūn yì lǎo。
待何时、再觅珍丛,共把清尊倒。
dài hé shí zài mì zhēn cóng,gòng bǎ qīng zūn dào。
AI赏析
蝶恋花
宋
:
萧允之
十幅归帆风力满。
shí fú guī fān fēng lì mǎn。
记得来时,买酒朱桥畔。
jì dé lái shí,mǎi jiǔ zhū qiáo pàn。
远树平芜空目断。
yuǎn shù píng wú kōng mù duàn。
乱山惟见斜阳半。
luàn shān wéi jiàn xié yáng bàn。
谁把新声翻玉管。
shuí bǎ xīn shēng fān yù guǎn。
吹过沧洲,多少伤春怨。
chuī guò cāng zhōu,duō shǎo shāng chūn yuàn。
已是客怀如絮乱。
yǐ shì kè huái rú xù luàn。
画楼人更回头看。
huà lóu rén gèng huí tóu kàn。
AI赏析
虞美人
宋
:
萧允之
朱楼曾记回娇盼。
zhū lóu céng jì huí jiāo pàn。
满坐春风转。
mǎn zuò chūn fēng zhuǎn。
红潮生面酒微醺。
hóng cháo shēng miàn jiǔ wēi xūn。
一曲清歌留往、半窗云。
yī qū qīng gē liú wǎng bàn chuāng yún。
大都咫尺无消息。
dà dōu zhǐ chǐ wú xiāo xī。
望断青鸾翼。
wàng duàn qīng luán yì。
夜长香短烛花红。
yè zhǎng xiāng duǎn zhú huā hóng。
多少思量只在、雨声中。
duō shǎo sī liàng zhǐ zài yǔ shēng zhōng。
AI赏析
点绛唇·记梦
宋
:
萧允之
花径相逢,眼期心诺情如昨。
huā jìng xiāng féng,yǎn qī xīn nuò qíng rú zuó。
怕人疑著。
pà rén yí zhù。
佯弄秋千索。
yáng nòng qiū qiān suǒ。
知有而今,何似留初莫。
zhī yǒu ér jīn,hé shì liú chū mò。
愁难托。
chóu nán tuō。
雨铃风铎。
yǔ líng fēng duó。
梦断灯花落。
mèng duàn dēng huā luò。
AI赏析