古诗词

卢革

送程给事知越州

卢革

金门人访竹林人,云向蓬莱驻画轮。jīn mén rén fǎng zhú lín rén,yún xiàng péng lái zhù huà lún。
百越江山初作主,五湖图史未生尘。bǎi yuè jiāng shān chū zuò zhǔ,wǔ hú tú shǐ wèi shēng chén。
劝耕定带斋船雨,卷白应留燕榭春。quàn gēng dìng dài zhāi chuán yǔ,juǎn bái yīng liú yàn xiè chūn。
论道频年有虚席,抟风一击好收身。lùn dào pín nián yǒu xū xí,tuán fēng yī jī hǎo shōu shēn。

诗一首

卢革

叠嶂最惊目,排青隐星络。dié zhàng zuì jīng mù,pái qīng yǐn xīng luò。
双溪颇醒心,激素出林薄。shuāng xī pǒ xǐng xīn,jī sù chū lín báo。

校书朱君示及园居胜概新篇一轴皆有标目辄成长调格诗奉纪清䠱

卢革

姑苏右浙会,园榭森相望。gū sū yòu zhè huì,yuán xiè sēn xiāng wàng。
之子脱名锁,自主无何乡。zhī zi tuō míng suǒ,zì zhǔ wú hé xiāng。
虚堂布遗经,周孔之文章。xū táng bù yí jīng,zhōu kǒng zhī wén zhāng。
静斋播风雅,弦音日洋洋。jìng zhāi bō fēng yǎ,xián yīn rì yáng yáng。
吮毫濯曲溪,泚墨散芳塘。shǔn háo zhuó qū xī,cǐ mò sàn fāng táng。
抱琴独登台,望山闲涉冈。bào qín dú dēng tái,wàng shān xián shè gāng。
钓渚阅游泳,竹路排青苍。diào zhǔ yuè yóu yǒng,zhú lù pái qīng cāng。
亭幽小勺迥,红白相低昂。tíng yōu xiǎo sháo jiǒng,hóng bái xiāng dī áng。
予此谢病归,旅吴岁月长。yǔ cǐ xiè bìng guī,lǚ wú suì yuè zhǎng。
常闻君园胜,欲往两足僵。cháng wén jūn yuán shèng,yù wǎng liǎng zú jiāng。
开缄味题咏,恍若披图详。kāi jiān wèi tí yǒng,huǎng ruò pī tú xiáng。
吾闻玉川子,破屋洛之阳。wú wén yù chuān zi,pò wū luò zhī yáng。
东野废官守,止坐丛濑傍。dōng yě fèi guān shǒu,zhǐ zuò cóng lài bàng。
岂如吾子乐,游息蔼有方。qǐ rú wú zi lè,yóu xī ǎi yǒu fāng。
朝廷日清明,百官良弛张。cháo tíng rì qīng míng,bǎi guān liáng chí zhāng。
子既难其进,论撰亦有光。zi jì nán qí jìn,lùn zhuàn yì yǒu guāng。
退之谓子厚,穷久道益强。tuì zhī wèi zi hòu,qióng jiǔ dào yì qiáng。
文辞烨垂后,将相未可当。wén cí yè chuí hòu,jiāng xiāng wèi kě dāng。
穷愁乃著书,心志能浑刚。qióng chóu nǎi zhù shū,xīn zhì néng hún gāng。
倘来奚足恤,令名期自将。tǎng lái xī zú xù,lìng míng qī zì jiāng。