古诗词

薛嵎

赋王九山沧浪阁

薛嵎

千年孺子吟,谁会此时心。qiān nián rú zi yín,shuí huì cǐ shí xīn。
方寸有泾渭,烟波无古今。fāng cùn yǒu jīng wèi,yān bō wú gǔ jīn。
水禽知雨候,山气爱秋深。shuǐ qín zhī yǔ hòu,shān qì ài qiū shēn。
不尽凭栏意,桡歌归故林。bù jǐn píng lán yì,ráo gē guī gù lín。

省试舟中

薛嵎

阙下春光近,囊金又一空。quē xià chūn guāng jìn,náng jīn yòu yī kōng。
霜风欺败絮,星斗隔疏篷。shuāng fēng qī bài xù,xīng dòu gé shū péng。
世道谁能挽,妻孥见未同。shì dào shuí néng wǎn,qī nú jiàn wèi tóng。
青灯对黄册,销尽几英雄。qīng dēng duì huáng cè,xiāo jǐn jǐ yīng xióng。

旅店早起

薛嵎

半醒梦犹在,拥衾无限情。bàn xǐng mèng yóu zài,yōng qīn wú xiàn qíng。
晓窗灯影淡,山路雪吟清。xiǎo chuāng dēng yǐng dàn,shān lù xuě yín qīng。
岁暮羡归客,囊空兼去程。suì mù xiàn guī kè,náng kōng jiān qù chéng。
故书多废理,惊愧动心旌。gù shū duō fèi lǐ,jīng kuì dòng xīn jīng。

鲍靖之左藏

薛嵎

一门期负荷,太息此生终。yī mén qī fù hé,tài xī cǐ shēng zhōng。
世道不如古,君心谁与同。shì dào bù rú gǔ,jūn xīn shuí yǔ tóng。
官清馀橐在,虞返故堂空。guān qīng yú tuó zài,yú fǎn gù táng kōng。
作善宁须报,悠悠付彼穹。zuò shàn níng xū bào,yōu yōu fù bǐ qióng。

为槐径弟赋亦爱

薛嵎

无私天地情,物我岂殊形。wú sī tiān dì qíng,wù wǒ qǐ shū xíng。
此事关方寸,何人立户庭。cǐ shì guān fāng cùn,hé rén lì hù tíng。
一琴调舜曲,半壁写西铭。yī qín diào shùn qū,bàn bì xiě xī míng。
万虑境常适,谁能羡独醒。wàn lǜ jìng cháng shì,shuí néng xiàn dú xǐng。

赵东阁奏院去国

薛嵎

帆远浙江风,莼鲈趣一同。fān yuǎn zhè jiāng fēng,chún lú qù yī tóng。
无人持国是,举世咎诗穷。wú rén chí guó shì,jǔ shì jiù shī qióng。
身退山林重,心怡学问充。shēn tuì shān lín zhòng,xīn yí xué wèn chōng。
冥鸿离罾缴,瞬息九霄空。míng hóng lí zēng jiǎo,shùn xī jiǔ xiāo kōng。

为迪上人赋寒倚

薛嵎

山僧爱修竹,种此出嚣尘。shān sēng ài xiū zhú,zhǒng cǐ chū xiāo chén。
霜雪不知苦,岁时长自春。shuāng xuě bù zhī kǔ,suì shí zhǎng zì chūn。
定回闲坐石,风过动吟身。dìng huí xián zuò shí,fēng guò dòng yín shēn。
傥欲求归止,清虚即道真。tǎng yù qiú guī zhǐ,qīng xū jí dào zhēn。

刘荆山过惟扬再谒贾秋壑

薛嵎

扉屦践淮雪,故人师帅欢。fēi jù jiàn huái xuě,gù rén shī shuài huān。
灯前话畴昔,时事又艰难。dēng qián huà chóu xī,shí shì yòu jiān nán。
陪宴平山晓,寻梅古署寒。péi yàn píng shān xiǎo,xún méi gǔ shǔ hán。
却归访泉石,珍重慰团栾。què guī fǎng quán shí,zhēn zhòng wèi tuán luán。

山居述怀

薛嵎

山瓢动瀑冰,一枕曲肱清。shān piáo dòng pù bīng,yī zhěn qū gōng qīng。
未遇勤求日,非沽隐逸名。wèi yù qín qiú rì,fēi gū yǐn yì míng。
梅边月在水,寒夜酒如兵。méi biān yuè zài shuǐ,hán yè jiǔ rú bīng。
悟得乘除数,贫中心自平。wù dé chéng chú shù,pín zhōng xīn zì píng。

本无师住甸阳山庵

薛嵎

万松围坐石,大海浴金轮。wàn sōng wéi zuò shí,dà hǎi yù jīn lún。
不识入城路,唯修成佛身。bù shí rù chéng lù,wéi xiū chéng fú shēn。
出生来虎子,持咒拱山神。chū shēng lái hǔ zi,chí zhòu gǒng shān shén。
何必工吟苦,机锋自绝尘。hé bì gōng yín kǔ,jī fēng zì jué chén。

冬兰

薛嵎

出林讵为晚,知我岁寒心。chū lín jù wèi wǎn,zhī wǒ suì hán xīn。
不入离骚怨,来亲冰雪吟。bù rù lí sāo yuàn,lái qīn bīng xuě yín。
众芳归槁壤,独干长穷阴。zhòng fāng guī gǎo rǎng,dú gàn zhǎng qióng yīn。
为有幽人致,相看情倍深。wèi yǒu yōu rén zhì,xiāng kàn qíng bèi shēn。

王九山提刑于子城西旧宅累石作小阜见示五言因次韵奉呈

薛嵎

幽怀随所寓,数石几窗前。yōu huái suí suǒ yù,shù shí jǐ chuāng qián。
荆棘傥迷道,山林空浩然。jīng jí tǎng mí dào,shān lín kōng hào rán。
云生宁择地,龙处即为渊。yún shēng níng zé dì,lóng chù jí wèi yuān。
谁谓达观士,终当违市廛。shuí wèi dá guān shì,zhōng dāng wéi shì chán。

郭氏抗云楼

薛嵎

宴坐群峰表,太空无一尘。yàn zuò qún fēng biǎo,tài kōng wú yī chén。
青山独往意,白首自由身。qīng shān dú wǎng yì,bái shǒu zì yóu shēn。
放鹤重霄阔,凭栏万木春。fàng hè zhòng xiāo kuò,píng lán wàn mù chūn。
纷纷荆棘里,跬步亦逡巡。fēn fēn jīng jí lǐ,kuǐ bù yì qūn xún。

郭氏遗经堂

薛嵎

校雠存手泽,肯构烱前光。xiào chóu cún shǒu zé,kěn gòu jiǒng qián guāng。
际此圣明代,应无屋壁藏。jì cǐ shèng míng dài,yīng wú wū bì cáng。
半窗分雪影,群蠹避芸香。bàn chuāng fēn xuě yǐng,qún dù bì yún xiāng。
静想趋庭意,居然师友旁。jìng xiǎng qū tíng yì,jū rán shī yǒu páng。

再别徐太古主簿

薛嵎

枌社过从久,新知尽不如。fén shè guò cóng jiǔ,xīn zhī jǐn bù rú。
素心非必仕,此别遂成疏。sù xīn fēi bì shì,cǐ bié suì chéng shū。
清苦辞藜藿,寒暄慎起居。qīng kǔ cí lí huò,hán xuān shèn qǐ jū。
川途修复阻,相忆眇愁予。chuān tú xiū fù zǔ,xiāng yì miǎo chóu yǔ。

重游雁山分得六题荡顶

薛嵎

高平馀十里,湖湗落中间。gāo píng yú shí lǐ,hú fèng luò zhōng jiān。
此地可耕凿,长年迷草菅。cǐ dì kě gēng záo,zhǎng nián mí cǎo jiān。
一庵犹有路,四望忽无山。yī ān yóu yǒu lù,sì wàng hū wú shān。
道者了经课,慰余登陟艰。dào zhě le jīng kè,wèi yú dēng zhì jiān。

重游雁山分得六题荡顶

薛嵎

怪极生真想,饥凶祷请勤。guài jí shēng zhēn xiǎng,jī xiōng dǎo qǐng qín。
半身鳞甲具,一勺渺弥分。bàn shēn lín jiǎ jù,yī sháo miǎo mí fēn。
应谷声如鬼,飞空石碍云。yīng gǔ shēng rú guǐ,fēi kōng shí ài yún。
精诚随寓在,亦以感通闻。jīng chéng suí yù zài,yì yǐ gǎn tōng wén。

重游雁山分得六题荡顶

薛嵎

天听本非耳,形容独费吟。tiān tīng běn fēi ěr,xíng róng dú fèi yín。
岂伊穿凿力,能探杳冥心。qǐ yī chuān záo lì,néng tàn yǎo míng xīn。
混沌开中窍,空虚纳众音。hùn dùn kāi zhōng qiào,kōng xū nà zhòng yīn。
下临千仞险,当暑骨毛森。xià lín qiān rèn xiǎn,dāng shǔ gǔ máo sēn。

重游雁山分得六题荡顶

薛嵎

石壁斧修痕,风泉断续闻。shí bì fǔ xiū hén,fēng quán duàn xù wén。
琉璃光闪日,空洞湿飞云。liú lí guāng shǎn rì,kōng dòng shī fēi yún。
妙出神功造,源从湫底分。miào chū shén gōng zào,yuán cóng jiǎo dǐ fēn。
谁能为钩起,深处谒龙君。shuí néng wèi gōu qǐ,shēn chù yè lóng jūn。

重游雁山分得六题荡顶

薛嵎

彼我俱澄澈,中涵理趣深。bǐ wǒ jù chéng chè,zhōng hán lǐ qù shēn。
游鯈具龙体,幽洞通潭心。yóu tiáo jù lóng tǐ,yōu dòng tōng tán xīn。
影动猿摇树,沙明日耀金。yǐng dòng yuán yáo shù,shā míng rì yào jīn。
片岩经霹雳,痕凿到于今。piàn yán jīng pī lì,hén záo dào yú jīn。
2301234567»