古诗词

鲍慎由

寄曾子开

鲍慎由

白发波波尚问津,可嗟志业在经纶。bái fā bō bō shàng wèn jīn,kě jiē zhì yè zài jīng lún。
十年于此才三见,四海如公复几人。shí nián yú cǐ cái sān jiàn,sì hǎi rú gōng fù jǐ rén。
虎穴功名劳唾掌,醉乡风月且藏身。hǔ xué gōng míng láo tuò zhǎng,zuì xiāng fēng yuè qiě cáng shēn。
平安欲问无来使,何处荒山野水滨。píng ān yù wèn wú lái shǐ,hé chù huāng shān yě shuǐ bīn。

谢传神蔡景直

鲍慎由

驰誉丹青有古风,笔端及我未宜蒙。chí yù dān qīng yǒu gǔ fēng,bǐ duān jí wǒ wèi yí méng。
云台麟阁遥相望,枉写褒公与鄂公。yún tái lín gé yáo xiāng wàng,wǎng xiě bāo gōng yǔ è gōng。

读汉书

鲍慎由

汉公事业比阿衡,纯用诗书致太平。hàn gōng shì yè bǐ ā héng,chún yòng shī shū zhì tài píng。
它日何人颂功德,至今嘲笑亦诸生。tā rì hé rén sòng gōng dé,zhì jīn cháo xiào yì zhū shēng。

夜坐

鲍慎由

万卷堆中种眼花,睡魔亦厌夜深茶。wàn juǎn duī zhōng zhǒng yǎn huā,shuì mó yì yàn yè shēn chá。
平生不草长门赋,岂有黄金送酒家。píng shēng bù cǎo zhǎng mén fù,qǐ yǒu huáng jīn sòng jiǔ jiā。

雨馀

鲍慎由

础润雨欲作,好风每相先。chǔ rùn yǔ yù zuò,hǎo fēng měi xiāng xiān。
萧萧清入帘,令我心洒然。xiāo xiāo qīng rù lián,lìng wǒ xīn sǎ rán。
闭门倦永夏,枕书日昏眠。bì mén juàn yǒng xià,zhěn shū rì hūn mián。
快此风雨馀,端如濯飞泉。kuài cǐ fēng yǔ yú,duān rú zhuó fēi quán。
盆山有佳趣,草木更幽妍。pén shān yǒu jiā qù,cǎo mù gèng yōu yán。
井华养文石,香篆横云烟。jǐng huá yǎng wén shí,xiāng zhuàn héng yún yān。
俯仰方丈间,胜事亦可怜。fǔ yǎng fāng zhàng jiān,shèng shì yì kě lián。
永怀触热子,我劳良独贤。yǒng huái chù rè zi,wǒ láo liáng dú xián。

与郑公华自朐山邻舟行

鲍慎由

舟行有后先,相去能几许。zhōu xíng yǒu hòu xiān,xiāng qù néng jǐ xǔ。
铿轰金鼓声,见面不得语。kēng hōng jīn gǔ shēng,jiàn miàn bù dé yǔ。
水花来幽香,岸柳过疏雨。shuǐ huā lái yōu xiāng,àn liǔ guò shū yǔ。
登舻各乘风,解帆会联浦。dēng lú gè chéng fēng,jiě fān huì lián pǔ。
闲携小龙团,睡起就君煮。xián xié xiǎo lóng tuán,shuì qǐ jiù jūn zhǔ。