古诗词

戴炳

次刘叔子总干夜坐感秋韵

戴炳

秋风远客叹飘零,满镜吴霜故故明。qiū fēng yuǎn kè tàn piāo líng,mǎn jìng wú shuāng gù gù míng。
酒盏论心疏旧约,诗筒到眼快新评。jiǔ zhǎn lùn xīn shū jiù yuē,shī tǒng dào yǎn kuài xīn píng。
短檠伴我夜深静,长笛何人月下横。duǎn qíng bàn wǒ yè shēn jìng,zhǎng dí hé rén yuè xià héng。
步绕空庭吟未竟,隔林鸲鹆又传更。bù rào kōng tíng yín wèi jìng,gé lín qú yù yòu chuán gèng。

代简约诸同官探梅

戴炳

信是抟沙放手开,渴心空想细论杯。xìn shì tuán shā fàng shǒu kāi,kě xīn kōng xiǎng xì lùn bēi。
等闲不见便逾月,如此相从能几回。děng xián bù jiàn biàn yú yuè,rú cǐ xiāng cóng néng jǐ huí。
旧雨已孤重九菊,新诗宜探小春梅。jiù yǔ yǐ gū zhòng jiǔ jú,xīn shī yí tàn xiǎo chūn méi。
骑驴索句真颜面,要向清溪洗出来。qí lǘ suǒ jù zhēn yán miàn,yào xiàng qīng xī xǐ chū lái。

烧灯夕宋明府自置酒见招席上复赋诗因次韵定诗盟并致别意

戴炳

苦用吟心续祖灯,得君印证愈分明。kǔ yòng yín xīn xù zǔ dēng,dé jūn yìn zhèng yù fēn míng。
一聆此日鸡窗话,尽洗前时蚓窍声。yī líng cǐ rì jī chuāng huà,jǐn xǐ qián shí yǐn qiào shēng。
扬柳轻风寒忽暖,催花小雨湿还晴。yáng liǔ qīng fēng hán hū nuǎn,cuī huā xiǎo yǔ shī hái qíng。
眼前总是诗光景,可惜明朝又远行。yǎn qián zǒng shì shī guāng jǐng,kě xī míng cháo yòu yuǎn xíng。

秋暮出关即事

戴炳

俗尘汩汩负清游,重出城来已暮秋。sú chén gǔ gǔ fù qīng yóu,zhòng chū chéng lái yǐ mù qiū。
水洗柳根攲断岸,霜摧芦叶拥荒洲。shuǐ xǐ liǔ gēn qī duàn àn,shuāng cuī lú yè yōng huāng zhōu。
乡音不到愁来雁,野性无拘羡去鸥。xiāng yīn bù dào chóu lái yàn,yě xìng wú jū xiàn qù ōu。
可惜一堤明月好,隔关难作夜深留。kě xī yī dī míng yuè hǎo,gé guān nán zuò yè shēn liú。

秋日独倚东楼

戴炳

重阳过了秋逾爽,自豁楼窗眺晚西。zhòng yáng guò le qiū yú shuǎng,zì huō lóu chuāng tiào wǎn xī。
野外倒涵天影动,海云平压雁行低。yě wài dào hán tiān yǐng dòng,hǎi yún píng yā yàn xíng dī。
兴来频放深杯饮,吟到须还大字题。xīng lái pín fàng shēn bēi yǐn,yín dào xū hái dà zì tí。
近喜书房添一宝,陶泓买得古端溪。jìn xǐ shū fáng tiān yī bǎo,táo hóng mǎi dé gǔ duān xī。

次韵屏翁壬寅九日再题小楼

戴炳

佳节相过共举觞,为萸菊醉亦何妨。jiā jié xiāng guò gòng jǔ shāng,wèi yú jú zuì yì hé fáng。
须知我辈襟怀事,不是时人酒肉狂。xū zhī wǒ bèi jīn huái shì,bù shì shí rén jiǔ ròu kuáng。
落雁影边寒水碧,归鸦啼处夕阳黄。luò yàn yǐng biān hán shuǐ bì,guī yā tí chù xī yáng huáng。
诗翁樽俎风流在,老气横吞年少场。shī wēng zūn zǔ fēng liú zài,lǎo qì héng tūn nián shǎo chǎng。

初冬梅花偷放颇多

戴炳

清樽才了黄花债,又被梅花恼杀人。qīng zūn cái le huáng huā zhài,yòu bèi méi huā nǎo shā rén。
碎点南枝无数雪,探支东帝几分春。suì diǎn nán zhī wú shù xuě,tàn zhī dōng dì jǐ fēn chūn。
精神全向疏中足,标格端于瘦处真。jīng shén quán xiàng shū zhōng zú,biāo gé duān yú shòu chù zhēn。
彻夜苦吟无好语,梦随双月步溪漘。chè yè kǔ yín wú hǎo yǔ,mèng suí shuāng yuè bù xī chún。

石屏后集锓梓敬呈屏翁

戴炳

新刊后稿又千首,近日江湖谁有之。xīn kān hòu gǎo yòu qiān shǒu,jìn rì jiāng hú shuí yǒu zhī。
妙似豫章前集语,老于夔府后来诗。miào shì yù zhāng qián jí yǔ,lǎo yú kuí fǔ hòu lái shī。
梅深岁月枝逾古,菊饱风霜色转奇。méi shēn suì yuè zhī yú gǔ,jú bǎo fēng shuāng sè zhuǎn qí。
要洗晚唐还大雅,愿扬宗旨破群痴。yào xǐ wǎn táng hái dà yǎ,yuàn yáng zōng zhǐ pò qún chī。

四月节景

戴炳

茶歌才了又田歌,节物真成一鸟过。chá gē cái le yòu tián gē,jié wù zhēn chéng yī niǎo guò。
苍竹招风凉意足,碧梧留雨夜声多。cāng zhú zhāo fēng liáng yì zú,bì wú liú yǔ yè shēng duō。
瓜缘茅屋抽长蔓,藕过蔬畦出矮荷。guā yuán máo wū chōu zhǎng màn,ǒu guò shū qí chū ǎi hé。
最喜白鸥相狎久,对人自在浴清波。zuì xǐ bái ōu xiāng xiá jiǔ,duì rén zì zài yù qīng bō。

次韵郑安道怀君玉弟游东嘉

戴炳

好山好水东嘉郡,两月清游乐可知。hǎo shān hǎo shuǐ dōng jiā jùn,liǎng yuè qīng yóu lè kě zhī。
远想池塘频梦汝,还当风雨对眠谁。yuǎn xiǎng chí táng pín mèng rǔ,hái dāng fēng yǔ duì mián shuí。
别时菊蕊方宜酒,几日梅花已索诗。bié shí jú ruǐ fāng yí jiǔ,jǐ rì méi huā yǐ suǒ shī。
雁影参差霜正冷,寄言归计莫迟迟。yàn yǐng cān chà shuāng zhèng lěng,jì yán guī jì mò chí chí。

赠日者张异手

戴炳

漫浪江湖等泛萍,破囊惟有百中经。màn làng jiāng hú děng fàn píng,pò náng wéi yǒu bǎi zhōng jīng。
一吭辩处长三寸,两手生来应七星。yī kēng biàn chù zhǎng sān cùn,liǎng shǒu shēng lái yīng qī xīng。
笑汝道途多坎壈,说人祸福太分明。xiào rǔ dào tú duō kǎn lǎn,shuō rén huò fú tài fēn míng。
我今已决为农计,不解从君较五行。wǒ jīn yǐ jué wèi nóng jì,bù jiě cóng jūn jiào wǔ xíng。

代简寄谢友人

戴炳

经年未复寄来书,索我形骸莫太疏。jīng nián wèi fù jì lái shū,suǒ wǒ xíng hái mò tài shū。
鲍叔相知应似旧,嵇康习懒苦难除。bào shū xiāng zhī yīng shì jiù,jī kāng xí lǎn kǔ nán chú。
白头阅世梅花老,青眼看人柳色舒。bái tóu yuè shì méi huā lǎo,qīng yǎn kàn rén liǔ sè shū。
春月正圆春水滑,何须雪夜扣吾庐。chūn yuè zhèng yuán chūn shuǐ huá,hé xū xuě yè kòu wú lú。

春事

戴炳

春事关心常早起,爱看景物试凭栏。chūn shì guān xīn cháng zǎo qǐ,ài kàn jǐng wù shì píng lán。
戏鱼池面微添绿,啼鸟枝头尚带寒。xì yú chí miàn wēi tiān lǜ,tí niǎo zhī tóu shàng dài hán。
斩棘重樊新插柳,?泉频灌自栽兰。zhǎn jí zhòng fán xīn chā liǔ,quán pín guàn zì zāi lán。
年来剩有园林兴,每恨庐边地不宽。nián lái shèng yǒu yuán lín xīng,měi hèn lú biān dì bù kuān。

有妄论宋唐诗体者答之

戴炳

不用雕锼呕肺肠,辞能达意即文章。bù yòng diāo sōu ǒu fèi cháng,cí néng dá yì jí wén zhāng。
性情元自无今古,格律何须辨宋唐。xìng qíng yuán zì wú jīn gǔ,gé lǜ hé xū biàn sòng táng。
人道凤箫谐律吕,谁知牛铎有宫商。rén dào fèng xiāo xié lǜ lǚ,shuí zhī niú duó yǒu gōng shāng。
少陵甘作村夫子,不害光芒万丈长。shǎo líng gān zuò cūn fū zi,bù hài guāng máng wàn zhàng zhǎng。

赵倅赋喜雪诗为黄堂颂黄堂和韵传示僚属众因续貂

戴炳

风衮瑶花扑面寒,沾泥点点鹿文斑。fēng gǔn yáo huā pū miàn hán,zhān ní diǎn diǎn lù wén bān。
要呈腊瑞斗梅好,肯让春容傍柳还。yào chéng là ruì dòu méi hǎo,kěn ràng chūn róng bàng liǔ hái。
万户闹添沽酒市,两山穷耸索诗肩。wàn hù nào tiān gū jiǔ shì,liǎng shān qióng sǒng suǒ shī jiān。
使君宽得忧民念,麦陇青青一望间。shǐ jūn kuān dé yōu mín niàn,mài lǒng qīng qīng yī wàng jiān。

次韵黄次夔思家

戴炳

世态从渠炎更凉,蕙兰元不为人香。shì tài cóng qú yán gèng liáng,huì lán yuán bù wèi rén xiāng。
时凭酒挹圣贤味,闲借茶搜文字肠。shí píng jiǔ yì shèng xián wèi,xián jiè chá sōu wén zì cháng。
靴笏岂能拘野性,莼鲈终是忆家乡。xuē hù qǐ néng jū yě xìng,chún lú zhōng shì yì jiā xiāng。
小需归作天台隐,长啸松风卧石梁。xiǎo xū guī zuò tiān tái yǐn,zhǎng xiào sōng fēng wò shí liáng。

送陈竹屋提干东归

戴炳

生长由来接社枌,台山越水偶中分。shēng zhǎng yóu lái jiē shè fén,tái shān yuè shuǐ ǒu zhōng fēn。
一朝倾盖便知我,千里携家得傍君。yī cháo qīng gài biàn zhī wǒ,qiān lǐ xié jiā dé bàng jūn。
风厚大鹏培怒翼,天寒征雁拆同群。fēng hòu dà péng péi nù yì,tiān hán zhēng yàn chāi tóng qún。
折梅相送齐山路,愁绝江东日暮云。zhé méi xiāng sòng qí shān lù,chóu jué jiāng dōng rì mù yún。

赏茶

戴炳

自汲香泉带落花,漫烧石鼎试新茶。zì jí xiāng quán dài luò huā,màn shāo shí dǐng shì xīn chá。
绿阴天气闲庭院,卧听黄蜂报晚衙。lǜ yīn tiān qì xián tíng yuàn,wò tīng huáng fēng bào wǎn yá。

夜过鉴湖

戴炳

推篷四望水连空,一片蒲帆正饱风。tuī péng sì wàng shuǐ lián kōng,yī piàn pú fān zhèng bǎo fēng。
山际白云云际月,子规声在白云中。shān jì bái yún yún jì yuè,zi guī shēng zài bái yún zhōng。

喜小儿学步

戴炳

对周尚有六十日,举足已能三五移。duì zhōu shàng yǒu liù shí rì,jǔ zú yǐ néng sān wǔ yí。
世路只今巇险甚,须教步步著平夷。shì lù zhǐ jīn xī xiǎn shén,xū jiào bù bù zhù píng yí。
114123456