古诗词

鞠华翁

桂枝香过溧水感羊角哀左伯桃遗事

鞠华翁

丁丁起处。dīng dīng qǐ chù。
在纵牧九京,经烧残树。zài zòng mù jiǔ jīng,jīng shāo cán shù。
时见鸟鸢饥噪,鸺鹠妖呼。shí jiàn niǎo yuān jī zào,xiū liú yāo hū。
数间老屋团荒堵。shù jiān lǎo wū tuán huāng dǔ。
算何人、瓣香来注。suàn hé rén bàn xiāng lái zhù。
淡烟斜照,闲花野棠,杳杳年度。dàn yān xié zhào,xián huā yě táng,yǎo yǎo nián dù。
世事几、番云覆雨,独此道嫌人,抛弃尘土。shì shì jǐ fān yún fù yǔ,dú cǐ dào xián rén,pāo qì chén tǔ。
眼里长青,谁也解如山否。yǎn lǐ zhǎng qīng,shuí yě jiě rú shān fǒu。
三三五五骑牛伴,望前村、吹笛归去。sān sān wǔ wǔ qí niú bàn,wàng qián cūn chuī dí guī qù。
柳青梨白,春浓月淡,蹋歌椎鼓。liǔ qīng lí bái,chūn nóng yuè dàn,tà gē chuí gǔ。

绮寮怨月下残棋

鞠华翁

又见花阴如水,两心犹未平。yòu jiàn huā yīn rú shuǐ,liǎng xīn yóu wèi píng。
正坐久、主客成三,空无语、影落楸枰。zhèng zuò jiǔ zhǔ kè chéng sān,kōng wú yǔ yǐng luò qiū píng。
千年人间事业,垂成处、一著容易倾。qiān nián rén jiān shì yè,chuí chéng chù yī zhù róng yì qīng。
便解围、小住何妨,机锋在,瞬息天又明。biàn jiě wéi xiǎo zhù hé fáng,jī fēng zài,shùn xī tiān yòu míng。
甚似汉吴对营。shén shì hàn wú duì yíng。
纷纷不了,孤光照彻连城。fēn fēn bù le,gū guāng zhào chè lián chéng。
又似残星,向零落,有馀情。yòu shì cán xīng,xiàng líng luò,yǒu yú qíng。
姮娥笑人迟暮,念才力、底须争。héng é xiào rén chí mù,niàn cái lì dǐ xū zhēng。
从亏又成。cóng kuī yòu chéng。
何人正听隔壁声。hé rén zhèng tīng gé bì shēng。