古诗词

谢琎

识时梅歌

谢琎

寇至人远避,寇退人复归。kòu zhì rén yuǎn bì,kòu tuì rén fù guī。
归来寻旧址,草芜迷荒基。guī lái xún jiù zhǐ,cǎo wú mí huāng jī。
哀哉住傍梅,清梦常相依。āi zāi zhù bàng méi,qīng mèng cháng xiāng yī。
可怜岁寒心,能识存亡机。kě lián suì hán xīn,néng shí cún wáng jī。
不欲染尘垢,先枯避时虞。bù yù rǎn chén gòu,xiān kū bì shí yú。
方今向太平,枯干生新枝。fāng jīn xiàng tài píng,kū gàn shēng xīn zhī。
主人修废坠,古梅仍春辉。zhǔ rén xiū fèi zhuì,gǔ méi réng chūn huī。
俗态分荣瘁,梅心无改移。sú tài fēn róng cuì,méi xīn wú gǎi yí。
如我耐寒友,头白不相违。rú wǒ nài hán yǒu,tóu bái bù xiāng wéi。
梅花自奇绝,世事与古别。méi huā zì qí jué,shì shì yǔ gǔ bié。
花下独徘徊,似听梅花说。huā xià dú pái huái,shì tīng méi huā shuō。
不愿傍官驿,驿外尘飞多马迹。bù yuàn bàng guān yì,yì wài chén fēi duō mǎ jì。
几番驿使自南来,南枝折尽花狼藉。jǐ fān yì shǐ zì nán lái,nán zhī zhé jǐn huā láng jí。
不愿在深宫,蛾眉人去寿阳空。bù yuàn zài shēn gōng,é méi rén qù shòu yáng kōng。
缤纷檐下花飞片,不上宫妆入草丛。bīn fēn yán xià huā fēi piàn,bù shàng gōng zhuāng rù cǎo cóng。
不愿在西湖,旧时逋仙迹已芜。bù yuàn zài xī hú,jiù shí bū xiān jì yǐ wú。
可惜暗香疏影处,迩来都是给樵苏。kě xī àn xiāng shū yǐng chù,ěr lái dōu shì gěi qiáo sū。
不愿近东阁,无人更管花开落。bù yuàn jìn dōng gé,wú rén gèng guǎn huā kāi luò。
黄昏风雨锁朱门,和羹人伴归沙漠。huáng hūn fēng yǔ suǒ zhū mén,hé gēng rén bàn guī shā mò。
但愿开向千岩窟,饕虐冯陵任风雪。dàn yuàn kāi xiàng qiān yán kū,tāo nüè féng líng rèn fēng xuě。
花香只绕处士庐,花飞不点征人骨。huā xiāng zhǐ rào chù shì lú,huā fēi bù diǎn zhēng rén gǔ。
吟翁索笑痴更痴,谁似梅花能识时。yín wēng suǒ xiào chī gèng chī,shuí shì méi huā néng shí shí。
始终不渝含酸味,去就长存调鼎资。shǐ zhōng bù yú hán suān wèi,qù jiù zhǎng cún diào dǐng zī。
广平铁石笔何在,生死与我深相知。guǎng píng tiě shí bǐ hé zài,shēng sǐ yǔ wǒ shēn xiāng zhī。