古诗词

韩丕

韩丕

造化功夫异异端,自缘开晚少人看。zào huà gōng fū yì yì duān,zì yuán kāi wǎn shǎo rén kàn。
若教总似陶潜眼,肯向芳春赏牡丹。ruò jiào zǒng shì táo qián yǎn,kěn xiàng fāng chūn shǎng mǔ dān。

禁林宴会之什

韩丕

鳌宫明丽倚春寒,宴会群仙喜纵观。áo gōng míng lì yǐ chūn hán,yàn huì qún xiān xǐ zòng guān。
圣作照临新日月,御书飞动集龙鸾。shèng zuò zhào lín xīn rì yuè,yù shū fēi dòng jí lóng luán。
绮谈雅似闻天乐,琼夜香胜饮露盘。qǐ tán yǎ shì wén tiān lè,qióng yè xiāng shèng yǐn lù pán。
坐久杳同玄圃外,吟馀飘若碧云端。zuò jiǔ yǎo tóng xuán pǔ wài,yín yú piāo ruò bì yún duān。
演纶视草微才怯,□□□□霈泽宽。yǎn lún shì cǎo wēi cái qiè,pèi zé kuān。
因想前贤倍知幸,多云遭值太平难。yīn xiǎng qián xián bèi zhī xìng,duō yún zāo zhí tài píng nán。

寄岳阳刘从事

韩丕

秋来忆故人,寓目临大野。qiū lái yì gù rén,yù mù lín dà yě。
远近闻清商,依稀奏豳雅。yuǎn jìn wén qīng shāng,yī xī zòu bīn yǎ。
经霜树半红,无风叶自下。jīng shuāng shù bàn hóng,wú fēng yè zì xià。
一片洞庭心,聊凭塞鸿写。yī piàn dòng tíng xīn,liáo píng sāi hóng xiě。