古诗词

魏泰

挽王平甫二首

魏泰

海内文章杰,朝廷亮直闻。hǎi nèi wén zhāng jié,cháo tíng liàng zhí wén。
黄琼起处士,子夏遽修文。huáng qióng qǐ chù shì,zi xià jù xiū wén。
贝锦生迁怒,江湖久离群。bèi jǐn shēng qiān nù,jiāng hú jiǔ lí qún。
伤心王佐略,不得致华勋。shāng xīn wáng zuǒ lüè,bù dé zhì huá xūn。

挽王平甫二首

魏泰

今日临风泪,萧萧似绠縻。jīn rì lín fēng lèi,xiāo xiāo shì gěng mí。
空怀徐稚絮,谁立郑玄碑。kōng huái xú zhì xù,shuí lì zhèng xuán bēi。
无力酬推毂,平时愤抵巇。wú lì chóu tuī gǔ,píng shí fèn dǐ xī。
何人令枉状,路粹岂能为。hé rén lìng wǎng zhuàng,lù cuì qǐ néng wèi。

荆门别张天觉

魏泰

秋风十驿望台星,想见冰壶照坐清。qiū fēng shí yì wàng tái xīng,xiǎng jiàn bīng hú zhào zuò qīng。
零雨已回公旦驾,挽须聊听野王筝。líng yǔ yǐ huí gōng dàn jià,wǎn xū liáo tīng yě wáng zhēng。
三朝元老心方壮,四海苍生耳已倾。sān cháo yuán lǎo xīn fāng zhuàng,sì hǎi cāng shēng ěr yǐ qīng。
白发故人来一别,却归林下看升平。bái fā gù rén lái yī bié,què guī lín xià kàn shēng píng。

寄米元章

魏泰

绿野风回草偃波,方塘疏雨净倾荷。lǜ yě fēng huí cǎo yǎn bō,fāng táng shū yǔ jìng qīng hé。
几年萧寺书红叶,一日山阴换白鹅。jǐ nián xiāo sì shū hóng yè,yī rì shān yīn huàn bái é。
湘浦夕同要月醉,泂湖还忆扣舷歌。xiāng pǔ xī tóng yào yuè zuì,jiǒng hú hái yì kòu xián gē。
缁衣化尽故山去,白发相思一倍多。zī yī huà jǐn gù shān qù,bái fā xiāng sī yī bèi duō。

题黄鲁直集

魏泰

端求古人遗,琢抉手不停。duān qiú gǔ rén yí,zuó jué shǒu bù tíng。
方其拾机羽,往往失鹏鲸。fāng qí shí jī yǔ,wǎng wǎng shī péng jīng。

诗一首

魏泰

博山烧沉水,烟烬气不灭。bó shān shāo chén shuǐ,yān jìn qì bù miè。
日暮白门前,杨花散成雪。rì mù bái mén qián,yáng huā sàn chéng xuě。

龙兴仁王佛舍携酒肴纳凉联句十六韵

魏泰

宿雨且初霁,微凉吹广庭。sù yǔ qiě chū jì,wēi liáng chuī guǎng tíng。
嘉宾忽相遇,午梦惊扣扃。jiā bīn hū xiāng yù,wǔ mèng jīng kòu jiōng。
长松森翠影,修竹参青冥。zhǎng sōng sēn cuì yǐng,xiū zhú cān qīng míng。
飘云度空急,残日穿林明。piāo yún dù kōng jí,cán rì chuān lín míng。
幽墙隔江浦,远屿定风舲。yōu qiáng gé jiāng pǔ,yuǎn yǔ dìng fēng líng。
城市厌烦暑,山樊念伶俜。chéng shì yàn fán shǔ,shān fán niàn líng pīng。
角巾代公绂,草具逾侯鲭。jiǎo jīn dài gōng fú,cǎo jù yú hóu qīng。
园实摘的皪,厨酝斟晶荧。yuán shí zhāi de lì,chú yùn zhēn jīng yíng。
烹鲜缩颈大,海错著器腥。pēng xiān suō jǐng dà,hǎi cuò zhù qì xīng。
笑谈得真乐,采撷逢幽馨。xiào tán dé zhēn lè,cǎi xié féng yōu xīn。
云阴剥初霁,夕岚收远青。yún yīn bō chū jì,xī lán shōu yuǎn qīng。
窗卧忆元亮,诗成怀景升。chuāng wò yì yuán liàng,shī chéng huái jǐng shēng。
日须河朔饮,当解高阳酲。rì xū hé shuò yǐn,dāng jiě gāo yáng chéng。
烦襟顿忘释,嘉咏不少停。fán jīn dùn wàng shì,jiā yǒng bù shǎo tíng。
闉阇发严鼓,穹碧垂繁星。yīn dū fā yán gǔ,qióng bì chuí fán xīng。
一笑跨鞍去,奚论楚人醒。yī xiào kuà ān qù,xī lùn chǔ rén xǐng。

赠韦公

魏泰

韦公八十馀,位至六尚书。wéi gōng bā shí yú,wèi zhì liù shàng shū。
五福惟无富,一生谁得如。wǔ fú wéi wú fù,yī shēng shuí dé rú。
桂枝攀最久,兰省出仍初。guì zhī pān zuì jiǔ,lán shěng chū réng chū。

朝阳洞

魏泰

七凿混沌死,万变从此生。qī záo hùn dùn sǐ,wàn biàn cóng cǐ shēng。
海水能几何,呿口下混鲸。hǎi shuǐ néng jǐ hé,qù kǒu xià hùn jīng。
归期不可晚,霜日背林明。guī qī bù kě wǎn,shuāng rì bèi lín míng。