古诗词

韩驹

题花光长老画

韩驹

晓出花光寺,云沙照眼新。xiǎo chū huā guāng sì,yún shā zhào yǎn xīn。
归来看图画,借问若为真。guī lái kàn tú huà,jiè wèn ruò wèi zhēn。

题花光长老画

韩驹

昨欲浮湘去,褰裳望九疑。zuó yù fú xiāng qù,qiān shang wàng jiǔ yí。
清湘今入手,一棹更何之。qīng xiāng jīn rù shǒu,yī zhào gèng hé zhī。

留别馆中诸公

韩驹

暂谪人间去,群仙莫浪猜。zàn zhé rén jiān qù,qún xiān mò làng cāi。
尘缘吾未断,不是薄蓬莱。chén yuán wú wèi duàn,bù shì báo péng lái。

梅花八首其三

韩驹

的皪林间白,风霜莫浪催。de lì lín jiān bái,fēng shuāng mò làng cuī。
江南春不雪,似是一枝梅。jiāng nán chūn bù xuě,shì shì yī zhī méi。

梅花八首其三

韩驹

雪里寻梅蕊,多应傍水开。xuě lǐ xún méi ruǐ,duō yīng bàng shuǐ kāi。
那知是花处,但觅暗香来。nà zhī shì huā chù,dàn mì àn xiāng lái。

梅花八首其三

韩驹

江南岁晚雪漫漫,涧谷梅花巧耐寒。jiāng nán suì wǎn xuě màn màn,jiàn gǔ méi huā qiǎo nài hán。
幸有幽香当供给,不辞三载滞西安。xìng yǒu yōu xiāng dāng gōng gěi,bù cí sān zài zhì xī ān。

梅花八首其三

韩驹

云根细路绕溪斜,日出烟销水见沙。yún gēn xì lù rào xī xié,rì chū yān xiāo shuǐ jiàn shā。
只度关山魂已断,何须疏雨湿梅花。zhǐ dù guān shān hún yǐ duàn,hé xū shū yǔ shī méi huā。

梅花八首其三

韩驹

篮舆晓入关山路,玉节珠幡次第开。lán yú xiǎo rù guān shān lù,yù jié zhū fān cì dì kāi。
白发微官何用许,似怜身出道山来。bái fā wēi guān hé yòng xǔ,shì lián shēn chū dào shān lái。

送僧化宁吴中行脚

韩驹

我欲游京口,浮家未有船。wǒ yù yóu jīng kǒu,fú jiā wèi yǒu chuán。
羡君无一物,篷底曲肱眠。xiàn jūn wú yī wù,péng dǐ qū gōng mián。

送僧化宁吴中行脚

韩驹

渡水穿云去,神光触处开。dù shuǐ chuān yún qù,shén guāng chù chù kāi。
隔江如有得,飞锡早归来。gé jiāng rú yǒu dé,fēi xī zǎo guī lái。

避贼严阳山次蜀僧清雅韵

韩驹

苦菜敷新叶,高槐偃旧枝。kǔ cài fū xīn yè,gāo huái yǎn jiù zhī。
三生草庵主,故与此山期。sān shēng cǎo ān zhǔ,gù yǔ cǐ shān qī。

避贼严阳山次蜀僧清雅韵

韩驹

乱离多探报,荒僻少知闻。luàn lí duō tàn bào,huāng pì shǎo zhī wén。
白发如荒草,秋来不可耘。bái fā rú huāng cǎo,qiū lái bù kě yún。

示圭上人

韩驹

自识云门老,经时水石间。zì shí yún mén lǎo,jīng shí shuǐ shí jiān。
尚嫌闻法少,随度七闽山。shàng xián wén fǎ shǎo,suí dù qī mǐn shān。

嘲蚊

韩驹

物微深可悯,畏雨复兼风。wù wēi shēn kě mǐn,wèi yǔ fù jiān fēng。
适见传呼宠,俄成扑地空。shì jiàn chuán hū chǒng,é chéng pū dì kōng。

嘲蝉

韩驹

资身惟朽壤,得意只繁阴。zī shēn wéi xiǔ rǎng,dé yì zhǐ fán yīn。
浪自声凄急,人谁听汝音。làng zì shēng qī jí,rén shuí tīng rǔ yīn。

嘲萤

韩驹

孤光辞腐草,强拟帖天飞。gū guāng cí fǔ cǎo,qiáng nǐ tiē tiān fēi。
中路霜风急,还寻腐草归。zhōng lù shuāng fēng jí,hái xún fǔ cǎo guī。

嘲蝇

韩驹

忆昔趋阊阖,朝鸡促晓声。yì xī qū chāng hé,cháo jī cù xiǎo shēng。
何关蝇辈事,也复强飞鸣。hé guān yíng bèi shì,yě fù qiáng fēi míng。

韩驹

云锦涨春坞,霞绡炫夕阳。yún jǐn zhǎng chūn wù,xiá xiāo xuàn xī yáng。
东风多乐意,不特为红芳。dōng fēng duō lè yì,bù tè wèi hóng fāng。

送僧归蜀

韩驹

巴江之中有尺鲤,扬波鼓浪三千里。bā jiāng zhī zhōng yǒu chǐ lǐ,yáng bō gǔ làng sān qiān lǐ。
早知辛苦上龙门,不如归戏巴江水。zǎo zhī xīn kǔ shàng lóng mén,bù rú guī xì bā jiāng shuǐ。

十绝为亚卿作

韩驹

离歌三叠最关情,不省从来此地闻。lí gē sān dié zuì guān qíng,bù shěng cóng lái cǐ dì wén。
早是春残心事恶,落花阴里更辞君。zǎo shì chūn cán xīn shì è,luò huā yīn lǐ gèng cí jūn。