古诗词

韩信同

沁园春·寿南窗叶知录

韩信同

望紫云翁,启明在东,长庚在西。wàng zǐ yún wēng,qǐ míng zài dōng,zhǎng gēng zài xī。
但空有寸心,荆州江汉,未能百里,弱水沙黎。dàn kōng yǒu cùn xīn,jīng zhōu jiāng hàn,wèi néng bǎi lǐ,ruò shuǐ shā lí。
菊底秋深,樵边信至,一曲阳春草木知。jú dǐ qiū shēn,qiáo biān xìn zhì,yī qū yáng chūn cǎo mù zhī。
长吟咏,觉声如韩操,骨似陶诗。zhǎng yín yǒng,jué shēng rú hán cāo,gǔ shì táo shī。
不应鬓发能稀。bù yīng bìn fā néng xī。
七十寿强如六十耆。qī shí shòu qiáng rú liù shí qí。
想高谈倾坐,风斯下矣,微辞漱物,清且涟漪。xiǎng gāo tán qīng zuò,fēng sī xià yǐ,wēi cí shù wù,qīng qiě lián yī。
谩说磻翁,休夸淇叟,用舍行藏各有时。mán shuō pán wēng,xiū kuā qí sǒu,yòng shě xíng cáng gè yǒu shí。
真修养,有近思家学,字字参芝。zhēn xiū yǎng,yǒu jìn sī jiā xué,zì zì cān zhī。

翠屏霁雪

韩信同

寒林静对展翠屏,六花妆点风景清。hán lín jìng duì zhǎn cuì píng,liù huā zhuāng diǎn fēng jǐng qīng。
四山簇簇琼瑶树,恍然照映芝兰庭。sì shān cù cù qióng yáo shù,huǎng rán zhào yìng zhī lán tíng。
寒生晴光色烁烁,含辉照耀银海明。hán shēng qíng guāng sè shuò shuò,hán huī zhào yào yín hǎi míng。
巉岩石化昆山玉,负暄猿猱出深谷。chán yán shí huà kūn shān yù,fù xuān yuán náo chū shēn gǔ。
可怜不老山白头,梅萼藏春暗香馥。kě lián bù lǎo shān bái tóu,méi è cáng chūn àn xiāng fù。
紫阳留谶歌翠寒,中有玉人在其间。zǐ yáng liú chèn gē cuì hán,zhōng yǒu yù rén zài qí jiān。
道传前圣发未发,教开来学难亦难。dào chuán qián shèng fā wèi fā,jiào kāi lái xué nán yì nán。
豁然胸次冰雪释,白照红日上团团。huō rán xiōng cì bīng xuě shì,bái zhào hóng rì shàng tuán tuán。

蓬莱飞峰

韩信同

海上神山名自昔,来去随潮无定迹。hǎi shàng shén shān míng zì xī,lái qù suí cháo wú dìng jì。
天人俯览念虚浮,六鳌顶戴穷神力。tiān rén fǔ lǎn niàn xū fú,liù áo dǐng dài qióng shén lì。
群仙贝阙蕊珠宫,多种瑶芝琼草碧。qún xiān bèi quē ruǐ zhū gōng,duō zhǒng yáo zhī qióng cǎo bì。
依然根著不坚牢,飞入石堂作南壁。yī rán gēn zhù bù jiān láo,fēi rù shí táng zuò nán bì。
螺纹蛎迹石龙存,云气随潮时雨湿。luó wén lì jì shí lóng cún,yún qì suí cháo shí yǔ shī。
仙风飒爽生羽翰,招纳霓裳羽衣客。xiān fēng sà shuǎng shēng yǔ hàn,zhāo nà ní shang yǔ yī kè。
试登绝顶望五湖,高楼洞天才咫尺。shì dēng jué dǐng wàng wǔ hú,gāo lóu dòng tiān cái zhǐ chǐ。
药炉灰冷多登真,九转丹成人未识。yào lú huī lěng duō dēng zhēn,jiǔ zhuǎn dān chéng rén wèi shí。
云间鹤迹托来篇,王邓真人久相忆。yún jiān hè jì tuō lái piān,wáng dèng zhēn rén jiǔ xiāng yì。

棋盘仙迹

韩信同

唐山绝顶棋盘石,戏局流传名自昔。táng shān jué dǐng qí pán shí,xì jú liú chuán míng zì xī。
殷勤细问白发翁,云是仙人曾对奕。yīn qín xì wèn bái fā wēng,yún shì xiān rén céng duì yì。
苔封石磴不敢移,竹引清风时拂拭。tái fēng shí dèng bù gǎn yí,zhú yǐn qīng fēng shí fú shì。
个中黑白子不留,想是仙童为收拾。gè zhōng hēi bái zi bù liú,xiǎng shì xiān tóng wèi shōu shí。
又不闻樵采之人王子质,邂逅仙人执手谈,赢输未决藏机密。yòu bù wén qiáo cǎi zhī rén wáng zi zhì,xiè hòu xiān rén zhí shǒu tán,yíng shū wèi jué cáng jī mì。
贪看柯烂不知时,少憩山中方七日。tān kàn kē làn bù zhī shí,shǎo qì shān zhōng fāng qī rì。
谁识囊中日月长,归来尘世无相识。shuí shí náng zhōng rì yuè zhǎng,guī lái chén shì wú xiāng shí。

双柱擎天

韩信同

白鹤岧峣枕江曲,接岫连峰衍林麓。bái hè tiáo yáo zhěn jiāng qū,jiē xiù lián fēng yǎn lín lù。
石堂峻峭万山雄,拥翠亭亭多乔木。shí táng jùn qiào wàn shān xióng,yōng cuì tíng tíng duō qiáo mù。
双撑石柱峙东南,势力擎天名不俗。shuāng chēng shí zhù zhì dōng nán,shì lì qíng tiān míng bù sú。
钟英特产栋梁材,不坠簪缨美如玉。zhōng yīng tè chǎn dòng liáng cái,bù zhuì zān yīng měi rú yù。
左接蓬莱右洞天,峰前水带萦九曲。zuǒ jiē péng lái yòu dòng tiān,fēng qián shuǐ dài yíng jiǔ qū。
依然幻出武陵源,拟就峰傍新卜筑。yī rán huàn chū wǔ líng yuán,nǐ jiù fēng bàng xīn bo zhù。
鹤归错认华表存,应笑世人枉追逐。hè guī cuò rèn huá biǎo cún,yīng xiào shì rén wǎng zhuī zhú。

题岳王墓

韩信同

妖星坠地芒角赤,剑龙悲吼国萧瑟。yāo xīng zhuì dì máng jiǎo chì,jiàn lóng bēi hǒu guó xiāo sè。
中原王气挽不回,将军一死如毛掷。zhōng yuán wáng qì wǎn bù huí,jiāng jūn yī sǐ rú máo zhì。
秦家小儿真戏剧,播弄造化摇枢极。qín jiā xiǎo ér zhēn xì jù,bō nòng zào huà yáo shū jí。
指雠为亲忠且逆,只手上遮天眼碧。zhǐ chóu wèi qīn zhōng qiě nì,zhǐ shǒu shàng zhē tiān yǎn bì。
九重茫茫隔天日,无由下烛臣愚直。jiǔ zhòng máng máng gé tiān rì,wú yóu xià zhú chén yú zhí。
臣愚万死不足惜,国耻未湔犹愤激。chén yú wàn sǐ bù zú xī,guó chǐ wèi jiān yóu fèn jī。
古坟埋冤血空沥,风雨年年土花蚀。gǔ fén mái yuān xuè kōng lì,fēng yǔ nián nián tǔ huā shí。
我恐精忠埋不得,白日英魂土中泣。wǒ kǒng jīng zhōng mái bù dé,bái rì yīng hún tǔ zhōng qì。
请将衰骨斫出荒苔痕,献作吾王补天石。qǐng jiāng shuāi gǔ zhuó chū huāng tái hén,xiàn zuò wú wáng bǔ tiān shí。