古诗词

钟明

书义倡传后

钟明

洞庭之南潇湘浦,佳人娟娟隔秋渚。dòng tíng zhī nán xiāo xiāng pǔ,jiā rén juān juān gé qiū zhǔ。
门前冠盖但如云,玉貌当年谁为主。mén qián guān gài dàn rú yún,yù mào dāng nián shuí wèi zhǔ。
风流学士淮海英,解作多情断肠句。fēng liú xué shì huái hǎi yīng,jiě zuò duō qíng duàn cháng jù。
流传往往过湖岭,未见谁知心已赴。liú chuán wǎng wǎng guò hú lǐng,wèi jiàn shuí zhī xīn yǐ fù。
举首却在天一方,直北中原数千里。jǔ shǒu què zài tiān yī fāng,zhí běi zhōng yuán shù qiān lǐ。
自怜容华能几时,相见河清不可俟。zì lián róng huá néng jǐ shí,xiāng jiàn hé qīng bù kě qí。
北来迁客古藤州,度湘独吊长沙傅。běi lái qiān kè gǔ téng zhōu,dù xiāng dú diào zhǎng shā fù。
天涯流落行路难,暂解征鞍聊一顾。tiān yá liú luò xíng lù nán,zàn jiě zhēng ān liáo yī gù。
横波不作常人看,邂逅乃慰平生慕。héng bō bù zuò cháng rén kàn,xiè hòu nǎi wèi píng shēng mù。
兰堂置酒罗馐珍,明烛烧膏为延伫。lán táng zhì jiǔ luó xiū zhēn,míng zhú shāo gāo wèi yán zhù。
清歌宛转绕梁尘,博山空蒙散烟雾。qīng gē wǎn zhuǎn rào liáng chén,bó shān kōng méng sàn yān wù。
雕床斗帐芙蓉褥,上有鸳鸯合欢被。diāo chuáng dòu zhàng fú róng rù,shàng yǒu yuān yāng hé huān bèi。
红颜深夜承燕娱,玉笋清晨奉巾屦。hóng yán shēn yè chéng yàn yú,yù sǔn qīng chén fèng jīn jù。
匆匆不尽新知乐,惟有此身为君许。cōng cōng bù jǐn xīn zhī lè,wéi yǒu cǐ shēn wèi jūn xǔ。
但说恩情有重来,何期一别岁将暮。dàn shuō ēn qíng yǒu zhòng lái,hé qī yī bié suì jiāng mù。
午枕孤眠魂梦惊,梦君来别如平生。wǔ zhěn gū mián hún mèng jīng,mèng jūn lái bié rú píng shēng。
与君已别复何别,此别无乃非吉徵。yǔ jūn yǐ bié fù hé bié,cǐ bié wú nǎi fēi jí zhēng。
万里海风掀雪浪,魂招不归竟长往。wàn lǐ hǎi fēng xiān xuě làng,hún zhāo bù guī jìng zhǎng wǎng。
效死君前君不知,向来宿约无期爽。xiào sǐ jūn qián jūn bù zhī,xiàng lái sù yuē wú qī shuǎng。
君不见二妃追舜号苍梧,恨染湘竹终不枯。jūn bù jiàn èr fēi zhuī shùn hào cāng wú,hèn rǎn xiāng zhú zhōng bù kū。
无情湘水自东注,至今斑笋盈江隅。wú qíng xiāng shuǐ zì dōng zhù,zhì jīn bān sǔn yíng jiāng yú。
屈原九歌岂不好,煎胶续弦千古无。qū yuán jiǔ gē qǐ bù hǎo,jiān jiāo xù xián qiān gǔ wú。
我今试作义倡传,尚使风期后来见。wǒ jīn shì zuò yì chàng chuán,shàng shǐ fēng qī hòu lái jiàn。