古诗词

韩淲

仲至近诗戏题卷末

韩淲

三年不见栗斋翁,满卷新诗是国风。sān nián bù jiàn lì zhāi wēng,mǎn juǎn xīn shī shì guó fēng。
野趣轩前梅蕊白,故人应在醉吟中。yě qù xuān qián méi ruǐ bái,gù rén yīng zài zuì yín zhōng。

仲可出刘武子行卷因题

韩淲

绮窗春思入钟山,日日江云草树间。qǐ chuāng chūn sī rù zhōng shān,rì rì jiāng yún cǎo shù jiān。
不觉东风吹酒醒,宝香犹暖玉笙寒。bù jué dōng fēng chuī jiǔ xǐng,bǎo xiāng yóu nuǎn yù shēng hán。

赵清江几间见刘小山诗卷

韩淲

锦翻香字彩笺轻,折尽青青柳下亭。jǐn fān xiāng zì cǎi jiān qīng,zhé jǐn qīng qīng liǔ xià tíng。
半夜隔江风月冷,碧云深处是诗星。bàn yè gé jiāng fēng yuè lěng,bì yún shēn chù shì shī xīng。

题刘叔骥诗卷

韩淲

春风一曲唱离歌,楼外玉溪流细波。chūn fēng yī qū chàng lí gē,lóu wài yù xī liú xì bō。
诗酒尚能如此在,岂知白发我偏多。shī jiǔ shàng néng rú cǐ zài,qǐ zhī bái fā wǒ piān duō。

黄仲明所藏巩诗小卷次上饶韵

韩淲

天壤无能著此翁,空令千古想其风。tiān rǎng wú néng zhù cǐ wēng,kōng lìng qiān gǔ xiǎng qí fēng。
摩挲诗字尤堪忆,愁切水心名志中。mó sā shī zì yóu kān yì,chóu qiè shuǐ xīn míng zhì zhōng。

赵主奉得易帅所书敬斋二字

韩淲

闲身八桂复清湘,邂逅犹于敬不忘。xián shēn bā guì fù qīng xiāng,xiè hòu yóu yú jìng bù wàng。
写作斋名君记取,他时拈出话尤长。xiě zuò zhāi míng jūn jì qǔ,tā shí niān chū huà yóu zhǎng。

次韵昌甫所题唐宋诸贤画像石刻

韩淲

法云宝月自空山,相业都归双鬓斑。fǎ yún bǎo yuè zì kōng shān,xiāng yè dōu guī shuāng bìn bān。
便得人传图画好,百年何有断碑间。biàn dé rén chuán tú huà hǎo,bǎi nián hé yǒu duàn bēi jiān。

次韵昌甫所题唐宋诸贤画像石刻

韩淲

谁云诗好不言寒,隐隐长身拥鼻端。shuí yún shī hǎo bù yán hán,yǐn yǐn zhǎng shēn yōng bí duān。
尘世出门真有阂,强歌声里且求安。chén shì chū mén zhēn yǒu hé,qiáng gē shēng lǐ qiě qiú ān。

次韵昌甫所题唐宋诸贤画像石刻

韩淲

不见高人王辋川,兴来独往句能传。bù jiàn gāo rén wáng wǎng chuān,xīng lái dú wǎng jù néng chuán。
短衣袖手看云起,贺监何须水底眠。duǎn yī xiù shǒu kàn yún qǐ,hè jiān hé xū shuǐ dǐ mián。

次韵昌甫所题唐宋诸贤画像石刻

韩淲

唐人楷法今人少,笔数当年虞与欧。táng rén kǎi fǎ jīn rén shǎo,bǐ shù dāng nián yú yǔ ōu。
想见临池池水黑,恨无身世与同游。xiǎng jiàn lín chí chí shuǐ hēi,hèn wú shēn shì yǔ tóng yóu。

次韵昌甫所题唐宋诸贤画像石刻

韩淲

放翁所刻章泉赋,雅道谁能见一斑。fàng wēng suǒ kè zhāng quán fù,yǎ dào shuí néng jiàn yī bān。
却怪我来居涧谷,摩挲墨妙得诗闲。què guài wǒ lái jū jiàn gǔ,mó sā mò miào dé shī xián。

喻郎中墨刻寄昌甫

韩淲

散庵常喜沙随字,更莫说他湍石翁。sàn ān cháng xǐ shā suí zì,gèng mò shuō tā tuān shí wēng。
忽得行书难独享,急将回施散庵中。hū dé xíng shū nán dú xiǎng,jí jiāng huí shī sàn ān zhōng。

净名石刻

韩淲

净名居士本天人,冷坐毗耶百病身。jìng míng jū shì běn tiān rén,lěng zuò pí yé bǎi bìng shēn。
华发苍颜只如此,便多言说也全真。huá fā cāng yán zhǐ rú cǐ,biàn duō yán shuō yě quán zhēn。

黄帐干琴一张云澄心堂旧物也因以次韵

韩淲

江南书院初图霸,乃斫清琴尔许精。jiāng nán shū yuàn chū tú bà,nǎi zhuó qīng qín ěr xǔ jīng。
却忆焦桐裁爨下,要知徽外是真情。què yì jiāo tóng cái cuàn xià,yào zhī huī wài shì zhēn qíng。

黄帐干琴一张云澄心堂旧物也因以次韵

韩淲

当年五柳先生手,白日无弦抚此琴。dāng nián wǔ liǔ xiān shēng shǒu,bái rì wú xián fǔ cǐ qín。
中散飞鸿有天眼,广陵一曲亦何心。zhōng sàn fēi hóng yǒu tiān yǎn,guǎng líng yī qū yì hé xīn。

黄帐干琴一张云澄心堂旧物也因以次韵

韩淲

草衣塔院听鸣弦,妙悟分明恰似禅。cǎo yī tǎ yuàn tīng míng xián,miào wù fēn míng qià shì chán。
愧我初非子期耳,但知声和醉吟边。kuì wǒ chū fēi zi qī ěr,dàn zhī shēng hé zuì yín biān。

小卫铅山结课

韩淲

铅湖鹅岫春风暖,放步拥书明远楼。qiān hú é xiù chūn fēng nuǎn,fàng bù yōng shū míng yuǎn lóu。
弹指两年同唱第,要知能赋古诗流。dàn zhǐ liǎng nián tóng chàng dì,yào zhī néng fù gǔ shī liú。

新亭图

韩淲

新亭地望是神州,夷甫诸人话转愁。xīn tíng dì wàng shì shén zhōu,yí fǔ zhū rén huà zhuǎn chóu。
又见江南描画出,古今容易得悠悠。yòu jiàn jiāng nán miáo huà chū,gǔ jīn róng yì dé yōu yōu。

张果老小刻

韩淲

袖手风前散白须,长安道上且骑驴。xiù shǒu fēng qián sàn bái xū,zhǎng ān dào shàng qiě qí lǘ。
苍黄失脚君门里,赢得他人作画图。cāng huáng shī jiǎo jūn mén lǐ,yíng dé tā rén zuò huà tú。

李白泛舟图

韩淲

采石矶头捉月仙,脱靴意气尚飘然。cǎi shí jī tóu zhuō yuè xiān,tuō xuē yì qì shàng piāo rán。
沉香亭北惊尘世,且惜闲身棹酒船。chén xiāng tíng běi jīng chén shì,qiě xī xián shēn zhào jiǔ chuán。