古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
苏简
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
访涌泉吴文叟隐居
宋
:
苏简
水绕庭除屋近山,居人六月自清寒。
shuǐ rào tíng chú wū jìn shān,jū rén liù yuè zì qīng hán。
平时不起轩裳念,此去真输岩穴安。
píng shí bù qǐ xuān shang niàn,cǐ qù zhēn shū yán xué ān。
书富五车成活计,樽开千日慰艰难。
shū fù wǔ chē chéng huó jì,zūn kāi qiān rì wèi jiān nán。
径谋百亩从君隐,凭藉林泉寄一箪。
jìng móu bǎi mǔ cóng jūn yǐn,píng jí lín quán jì yī dān。
AI赏析
同诸孙赋冰箸
宋
:
苏简
雪堆屋背已崔巍,沟瓦垂冰冻不摧。
xuě duī wū bèi yǐ cuī wēi,gōu wǎ chuí bīng dòng bù cuī。
乳石骈罗疑在谷,遗簪璀璨俨成堆。
rǔ shí pián luó yí zài gǔ,yí zān cuǐ càn yǎn chéng duī。
冱寒侵被怜衰老,咀嚼鸣牙忆尚孩。
hù hán qīn bèi lián shuāi lǎo,jǔ jué míng yá yì shàng hái。
自是中原验时令,江南春候亦难裁。
zì shì zhōng yuán yàn shí lìng,jiāng nán chūn hòu yì nán cái。
AI赏析
次韵徐惇济久不食肉
宋
:
苏简
举家食肉迹虽陈,端有寒儒继后尘。
jǔ jiā shí ròu jì suī chén,duān yǒu hán rú jì hòu chén。
杜老长镵聊卒岁,颜生陋巷不逢辰。
dù lǎo zhǎng chán liáo zú suì,yán shēng lòu xiàng bù féng chén。
啖毡窃喜全高节,食肉从来鄙要津。
dàn zhān qiè xǐ quán gāo jié,shí ròu cóng lái bǐ yào jīn。
扪腹只应多愧负,天教吾党合清贫。
mén fù zhǐ yīng duō kuì fù,tiān jiào wú dǎng hé qīng pín。
AI赏析
咏金橘
宋
:
苏简
小小根栽出近□,□□繁实傲秋天。
xiǎo xiǎo gēn zāi chū jìn,fán shí ào qiū tiān。
恍如列宿挂庭树,几误饥儿逐弹圆。
huǎng rú liè sù guà tíng shù,jǐ wù jī ér zhú dàn yuán。
荔子甘香欲争席,赤心粗俗敢差肩。
lì zi gān xiāng yù zhēng xí,chì xīn cū sú gǎn chà jiān。
饮仙嚼□□□赏,赋客寡闻犹未编。
yǐn xiān jué shǎng,fù kè guǎ wén yóu wèi biān。
AI赏析
次韵张正民游智者寺
宋
:
苏简
养拙何所诣,白昼门常关。
yǎng zhuō hé suǒ yì,bái zhòu mén cháng guān。
剥啄有好怀,绕郭横秋山。
bō zhuó yǒu hǎo huái,rào guō héng qiū shān。
佛庐占山麓,清净非人间。
fú lú zhàn shān lù,qīng jìng fēi rén jiān。
曳杖得晤语,幽寻为怡颜。
yè zhàng dé wù yǔ,yōu xún wèi yí yán。
三峰耸而秀,群巘抱以环。
sān fēng sǒng ér xiù,qún yǎn bào yǐ huán。
寺同乔木古,僧与白云闲。
sì tóng qiáo mù gǔ,sēng yǔ bái yún xián。
一鸟不复鸣,流泉自潺湲。
yī niǎo bù fù míng,liú quán zì chán yuán。
山林足胜践,世路羊肠艰。
shān lín zú shèng jiàn,shì lù yáng cháng jiān。
AI赏析
至后书事
宋
:
苏简
岁尽意不尽,日长愁更长。
suì jǐn yì bù jǐn,rì zhǎng chóu gèng zhǎng。
将士介生虮,黔黎疻复疮。
jiāng shì jiè shēng jǐ,qián lí zhǐ fù chuāng。
拊膺念江夏,掩面向山阳。
fǔ yīng niàn jiāng xià,yǎn miàn xiàng shān yáng。
大隐未高枕,巨鳌仍望洋。
dà yǐn wèi gāo zhěn,jù áo réng wàng yáng。
旧闻死可祷,或以酒自戕。
jiù wén sǐ kě dǎo,huò yǐ jiǔ zì qiāng。
废卷三太息,抚时徒感伤。
fèi juǎn sān tài xī,fǔ shí tú gǎn shāng。
AI赏析
赋雪梨寄二孙
宋
:
苏简
梨乃北方来,东阳有遗种。
lí nǎi běi fāng lái,dōng yáng yǒu yí zhǒng。
开花如雪洁,结实论斤重。
kāi huā rú xuě jié,jié shí lùn jīn zhòng。
似闻风霜来,采摘不旋踵。
shì wén fēng shuāng lái,cǎi zhāi bù xuán zhǒng。
肤莹玉在手,剖之醴泉涌。
fū yíng yù zài shǒu,pōu zhī lǐ quán yǒng。
甘凉宜解酲,席上贾馀勇。
gān liáng yí jiě chéng,xí shàng jiǎ yú yǒng。
甚美非耐久,糜溃失前宠。
shén měi fēi nài jiǔ,mí kuì shī qián chǒng。
长安疑父祖,压沙岂伯仲。
zhǎng ān yí fù zǔ,yā shā qǐ bó zhòng。
时方禁苞苴,林下喜得共。
shí fāng jìn bāo jū,lín xià xǐ dé gòng。
老人齿颊寒,食指难为动。
lǎo rén chǐ jiá hán,shí zhǐ nán wèi dòng。
邻墙有酒仙,双苞可持送。
lín qiáng yǒu jiǔ xiān,shuāng bāo kě chí sòng。
AI赏析