古诗词

罗适

石梁

罗适

飞瀑断岩路,天然石似梁。fēi pù duàn yán lù,tiān rán shí shì liáng。
始知融结日,便作圣贤乡。shǐ zhī róng jié rì,biàn zuò shèng xián xiāng。
水静鱼龙乐,山灵草木香。shuǐ jìng yú lóng lè,shān líng cǎo mù xiāng。
茶花本馀事,留迹示诸方。chá huā běn yú shì,liú jì shì zhū fāng。

题慈云院

罗适

七十有馀岁,不曾游此山。qī shí yǒu yú suì,bù céng yóu cǐ shān。
因寻白云路,深入翠微间。yīn xún bái yún lù,shēn rù cuì wēi jiān。
晓涧烟霞合,春岩草木斑。xiǎo jiàn yān xiá hé,chūn yán cǎo mù bān。
谁灰心地火,占取一生闲。shuí huī xīn dì huǒ,zhàn qǔ yī shēng xián。

题天柱山

罗适

孤峰插太清,天柱此垂名。gū fēng chā tài qīng,tiān zhù cǐ chuí míng。
造化功成后,乾坤赖不倾。zào huà gōng chéng hòu,qián kūn lài bù qīng。
夜星千栱小,秋汉一梁横。yè xīng qiān gǒng xiǎo,qiū hàn yī liáng héng。
欲问登临处,重梯四面生。yù wèn dēng lín chù,zhòng tī sì miàn shēng。

题潘几道杲亭

罗适

行尽城西路,为君登杲亭。xíng jǐn chéng xī lù,wèi jūn dēng gǎo tíng。
无云生碧落,看日出沧溟。wú yún shēng bì luò,kàn rì chū cāng míng。
逐影成何事,负暄全我形。zhú yǐng chéng hé shì,fù xuān quán wǒ xíng。
交情长在目,隔岸数峰青。jiāo qíng zhǎng zài mù,gé àn shù fēng qīng。

题万年妙莲阁

罗适

华顶西边天姥东,妙莲开阁对群峰。huá dǐng xī biān tiān lǎo dōng,miào lián kāi gé duì qún fēng。
清含银汉三千界,香透金庭第八重。qīng hán yín hàn sān qiān jiè,xiāng tòu jīn tíng dì bā zhòng。
画栋有声啼海燕,澄波无影睡天龙。huà dòng yǒu shēng tí hǎi yàn,chéng bō wú yǐng shuì tiān lóng。
夜深讲罢何人见,云在青天月在松。yè shēn jiǎng bà hé rén jiàn,yún zài qīng tiān yuè zài sōng。

游天台桐柏观二首

罗适

欲访琳宫入翠微,满山烟雨正梅时。yù fǎng lín gōng rù cuì wēi,mǎn shān yān yǔ zhèng méi shí。
神仙事秘人难问,造化功深世莫知。shén xiān shì mì rén nán wèn,zào huà gōng shēn shì mò zhī。
海近应通三岛信,年多空见八分碑。hǎi jìn yīng tōng sān dǎo xìn,nián duō kōng jiàn bā fēn bēi。
身中龙虎吞天地,谁肯留心继鍊师。shēn zhōng lóng hǔ tūn tiān dì,shuí kěn liú xīn jì liàn shī。

游天台桐柏观二首

罗适

金庭福地竟如何,当日山前异事多。jīn tíng fú dì jìng rú hé,dāng rì shān qián yì shì duō。
子晋高风传世表,仙翁遗迹在岩阿。zi jìn gāo fēng chuán shì biǎo,xiān wēng yí jì zài yán ā。
三清路远须由学,九转功成岂怕魔。sān qīng lù yuǎn xū yóu xué,jiǔ zhuǎn gōng chéng qǐ pà mó。
我有玉符真诀在,黄衣谁肯远相过。wǒ yǒu yù fú zhēn jué zài,huáng yī shuí kěn yuǎn xiāng guò。

忆梁王寺过远桥寄昉师

罗适

长忆溪桥避暑时,天风六月袭人肌。zhǎng yì xī qiáo bì shǔ shí,tiān fēng liù yuè xí rén jī。
水随地脉来无尽,云过山头去不知。shuǐ suí dì mài lái wú jǐn,yún guò shān tóu qù bù zhī。
拂面稚松应偃盖,当年游子已庞眉。fú miàn zhì sōng yīng yǎn gài,dāng nián yóu zi yǐ páng méi。
凭师莫动溪边石,留待东归题好诗。píng shī mò dòng xī biān shí,liú dài dōng guī tí hǎo shī。

送致政太师文潞公

罗适

曾将故老较量看,五福如公信是难。céng jiāng gù lǎo jiào liàng kàn,wǔ fú rú gōng xìn shì nán。
潞国封来多有岁,太师以上更无官。lù guó fēng lái duō yǒu suì,tài shī yǐ shàng gèng wú guān。
应留妙算安神器,必得人才荐将坛。yīng liú miào suàn ān shén qì,bì dé rén cái jiàn jiāng tán。
他日宋家青史上,始终臣节雪霜寒。tā rì sòng jiā qīng shǐ shàng,shǐ zhōng chén jié xuě shuāng hán。

题瑞相院

罗适

招提临古道,窣堵压孤山。zhāo tí lín gǔ dào,sū dǔ yā gū shān。
十里梅花树,都来一望间。shí lǐ méi huā shù,dōu lái yī wàng jiān。

试笔

罗适

金门秃笔积如山,黄阁磨煤夜不干。jīn mén tū bǐ jī rú shān,huáng gé mó méi yè bù gàn。
试借荐贤书稿看,应无一字及孤寒。shì jiè jiàn xián shū gǎo kàn,yīng wú yī zì jí gū hán。

寄题池亭兼赠吕道正二首

罗适

太一仙人天上来,口传丹诀养真胎。tài yī xiān rén tiān shàng lái,kǒu chuán dān jué yǎng zhēn tāi。
赤城道士谁堪论,白发先生或姓回。chì chéng dào shì shuí kān lùn,bái fā xiān shēng huò xìng huí。

寄题池亭兼赠吕道正二首

罗适

窗外方塘几亩莲,花开料亦似常年。chuāng wài fāng táng jǐ mǔ lián,huā kāi liào yì shì cháng nián。
先生菡萏香中坐,应有人呼作水仙。xiān shēng hàn dàn xiāng zhōng zuò,yīng yǒu rén hū zuò shuǐ xiān。

石桥

罗适

传得栴檀相甚奇,绀容光彻照须弥。chuán dé zhān tán xiāng shén qí,gàn róng guāng chè zhào xū mí。
桥头尊者来瞻礼,应忆灵山听法时。qiáo tóu zūn zhě lái zhān lǐ,yīng yì líng shān tīng fǎ shí。

题天台茅桥

罗适

京城湿墨遗相知,心绕天台四散飞。jīng chéng shī mò yí xiāng zhī,xīn rào tiān tái sì sàn fēi。
记得小田桥上月,五更河露湿人衣。jì dé xiǎo tián qiáo shàng yuè,wǔ gèng hé lù shī rén yī。

巢父亭

罗适

泊然巢一枝,常静不待息。pō rán cháo yī zhī,cháng jìng bù dài xī。
天地存遗井,聊以见清德。tiān dì cún yí jǐng,liáo yǐ jiàn qīng dé。
窥者在尔心,凿者在尔力。kuī zhě zài ěr xīn,záo zhě zài ěr lì。
何为病夏畦,俯仰无惭色。hé wèi bìng xià qí,fǔ yǎng wú cán sè。

游碧照庵

罗适

长松青似染,高杉翠欲滴。zhǎng sōng qīng shì rǎn,gāo shān cuì yù dī。
馀阴入轩来,满座琉璃色。yú yīn rù xuān lái,mǎn zuò liú lí sè。
达人无六尘,静见照中碧。dá rén wú liù chén,jìng jiàn zhào zhōng bì。
庵内一炉香,万缘自然息。ān nèi yī lú xiāng,wàn yuán zì rán xī。

慈母石

罗适

叠石江头峻如壁,舟人指云慈母石。dié shí jiāng tóu jùn rú bì,zhōu rén zhǐ yún cí mǔ shí。
慈母名兮不可闻,巉岩坑压秋江碧。cí mǔ míng xī bù kě wén,chán yán kēng yā qiū jiāng bì。
我闻慈母石,启我父母思。wǒ wén cí mǔ shí,qǐ wǒ fù mǔ sī。
人有父母谁不思,我思父母偏伤悲。rén yǒu fù mǔ shuí bù sī,wǒ sī fù mǔ piān shāng bēi。
忆昔生我童稚时,家贫日逐图生资。yì xī shēng wǒ tóng zhì shí,jiā pín rì zhú tú shēng zī。
父母衣我宁自寒,父母食我宁自饥。fù mǔ yī wǒ níng zì hán,fù mǔ shí wǒ níng zì jī。
拾薪为我代灯烛,鬻衣为我买诗书。shí xīn wèi wǒ dài dēng zhú,yù yī wèi wǒ mǎi shī shū。
朝夕劝我苦勤读,戒我弗作庸常儿。cháo xī quàn wǒ kǔ qín dú,jiè wǒ fú zuò yōng cháng ér。
嗟哉我生命多疾,父母提携延岁日。jiē zāi wǒ shēng mìng duō jí,fù mǔ tí xié yán suì rì。
忽朝卧病一呻吟,父母咿哑面如漆。hū cháo wò bìng yī shēn yín,fù mǔ yī yǎ miàn rú qī。
有时为我祝神祇,愿我早著蓝袍归。yǒu shí wèi wǒ zhù shén qí,yuàn wǒ zǎo zhù lán páo guī。
此时我心常感发,愿如夫子言无违。cǐ shí wǒ xīn cháng gǎn fā,yuàn rú fū zi yán wú wéi。
嗟哉我生命多蹇,少年不第第已晚。jiē zāi wǒ shēng mìng duō jiǎn,shǎo nián bù dì dì yǐ wǎn。
况兼父母未死时,食不饱兮衣不暖。kuàng jiān fù mǔ wèi sǐ shí,shí bù bǎo xī yī bù nuǎn。
今朝身为一命仕,薄俸聊堪奉甘旨。jīn cháo shēn wèi yī mìng shì,báo fèng liáo kān fèng gān zhǐ。
双亲已逝掩荒丘,薄俸翻将饱妻子。shuāng qīn yǐ shì yǎn huāng qiū,báo fèng fān jiāng bǎo qī zi。
有时举箸食新鲜,默默不知双泪涟。yǒu shí jǔ zhù shí xīn xiān,mò mò bù zhī shuāng lèi lián。
拭泪空将酒杯奠,酒杯不到阴容前。shì lèi kōng jiāng jiǔ bēi diàn,jiǔ bēi bù dào yīn róng qián。
慈母石,世稀有,汝在江头天地久。cí mǔ shí,shì xī yǒu,rǔ zài jiāng tóu tiān dì jiǔ。
我思父母不得食,此恨当同汝不朽。wǒ sī fù mǔ bù dé shí,cǐ hèn dāng tóng rǔ bù xiǔ。
呜呼罔极恩难报,于今赖有移忠孝。wū hū wǎng jí ēn nán bào,yú jīn lài yǒu yí zhōng xiào。
行当竭力事明君,庶可扬名酬二亲。xíng dāng jié lì shì míng jūn,shù kě yáng míng chóu èr qīn。