古诗词

聂兼善

游洞霄

聂兼善

吾闻洞霄山水妙天下,缭白萦青胜图写。wú wén dòng xiāo shān shuǐ miào tiān xià,liáo bái yíng qīng shèng tú xiě。
九重扃钥极深严,一岫宽闲更潇洒。jiǔ zhòng jiōng yào jí shēn yán,yī xiù kuān xián gèng xiāo sǎ。
倚空天柱何孤高,诸峰罗立犹儿曹。yǐ kōng tiān zhù hé gū gāo,zhū fēng luó lì yóu ér cáo。
长松怪石入题品,金堂玉室供游遨。zhǎng sōng guài shí rù tí pǐn,jīn táng yù shì gōng yóu áo。
此地隐居皆胜士,道骨仙风绝尘滓。cǐ dì yǐn jū jiē shèng shì,dào gǔ xiān fēng jué chén zǐ。
就中俞子最少年,烱若芙蓉映秋水。jiù zhōng yú zi zuì shǎo nián,jiǒng ruò fú róng yìng qiū shuǐ。
青鞋布袜千里来,一见使我昏眸开。qīng xié bù wà qiān lǐ lái,yī jiàn shǐ wǒ hūn móu kāi。
谈空说有坐终日,舌涛衮衮生风雷。tán kōng shuō yǒu zuò zhōng rì,shé tāo gǔn gǔn shēng fēng léi。
鄙夫未愚晚闻道,寄傲嵌岩事幽讨。bǐ fū wèi yú wǎn wén dào,jì ào qiàn yán shì yōu tǎo。
只缘方寸无荆棘,渐喜丹田熟梨枣。zhǐ yuán fāng cùn wú jīng jí,jiàn xǐ dān tián shú lí zǎo。
人生百岁空自忙,读书博塞俱亡羊。rén shēng bǎi suì kōng zì máng,dú shū bó sāi jù wáng yáng。
劝君火急烹铅汞,莫待倒景飞屋梁。quàn jūn huǒ jí pēng qiān gǒng,mò dài dào jǐng fēi wū liáng。
春风又放莺求友,烟外暗黄初著柳。chūn fēng yòu fàng yīng qiú yǒu,yān wài àn huáng chū zhù liǔ。
南行傥遇置书邮,莫忘超然北山叟。nán xíng tǎng yù zhì shū yóu,mò wàng chāo rán běi shān sǒu。