古诗词

颜太初

寿冯北部

颜太初

五百年终遘圣朝,相门何日降英髦。wǔ bǎi nián zhōng gòu shèng cháo,xiāng mén hé rì jiàng yīng máo。
星杓影射金枢正,月魄光浮碧汉高。xīng biāo yǐng shè jīn shū zhèng,yuè pò guāng fú bì hàn gāo。
三世密传张颢印,贰车新得吕虔刀。sān shì mì chuán zhāng hào yìn,èr chē xīn dé lǚ qián dāo。
他年善继良弓慕,金字重重有赐袍。tā nián shàn jì liáng gōng mù,jīn zì zhòng zhòng yǒu cì páo。

许希

颜太初

京城名利涂,车马相奔驰。jīng chéng míng lì tú,chē mǎ xiāng bēn chí。
其间取富贵,往往输巫医。qí jiān qǔ fù guì,wǎng wǎng shū wū yī。
前后十数辈,身没名已隳。qián hòu shí shù bèi,shēn méi míng yǐ huī。
独有许希者,蕴蓄何瑰奇。dú yǒu xǔ xī zhě,yùn xù hé guī qí。
始自下蔡来,所处尤喧卑。shǐ zì xià cài lái,suǒ chù yóu xuān bēi。
西市三十年,汩汩无人知。xī shì sān shí nián,gǔ gǔ wú rén zhī。
一朝仗至艺,骤登文石墀。yī cháo zhàng zhì yì,zhòu dēng wén shí chí。
三针愈上疾,神速不移时。sān zhēn yù shàng jí,shén sù bù yí shí。
酬以六尚官,著籍通端闱。chóu yǐ liù shàng guān,zhù jí tōng duān wéi。
旌以三品服,佩紫垂金龟。jīng yǐ sān pǐn fú,pèi zǐ chuí jīn guī。
于时称谢毕,西向复陈仪。yú shí chēng xiè bì,xī xiàng fù chén yí。
当宁惊且问,历历宣其辞。dāng níng jīng qiě wèn,lì lì xuān qí cí。
臣传扁鹊术,遇主今得施。chén chuán biǎn què shù,yù zhǔ jīn dé shī。
特此一展谢,臣心不自私。tè cǐ yī zhǎn xiè,chén xīn bù zì sī。
主上惜其意,击赏为嘘唏。zhǔ shàng xī qí yì,jī shǎng wèi xū xī。
仍给水衡钱,国西命立祠。réng gěi shuǐ héng qián,guó xī mìng lì cí。
复加灵应号,金额照华榱。fù jiā líng yīng hào,jīn é zhào huá cuī。
自此辇毂下,求祷何祁祁。zì cǐ niǎn gǔ xià,qiú dǎo hé qí qí。
我过庆成坊,见之心且悲。wǒ guò qìng chéng fāng,jiàn zhī xīn qiě bēi。
秦医术虽妙,五腑及四肢。qín yī shù suī miào,wǔ fǔ jí sì zhī。
所习得其人,千龄祀不亏。suǒ xí dé qí rén,qiān líng sì bù kuī。
鲁圣术至大,帝道与民彝。lǔ shèng shù zhì dà,dì dào yǔ mín yí。
所习非其人,一朝反相持。suǒ xí fēi qí rén,yī cháo fǎn xiāng chí。
小吏师荀况,窃为辨说资。xiǎo lì shī xún kuàng,qiè wèi biàn shuō zī。
作相劝焚书,诈云愚蚩蚩。zuò xiāng quàn fén shū,zhà yún yú chī chī。
后之为儒者,其心皆李斯。hòu zhī wèi rú zhě,qí xīn jiē lǐ sī。
昔在布衣日,动守先王规。xī zài bù yī rì,dòng shǒu xiān wáng guī。
朝谈十二经,夕诵三百诗。cháo tán shí èr jīng,xī sòng sān bǎi shī。
依凭稽古力,荣进无他歧。yī píng jī gǔ lì,róng jìn wú tā qí。
及居庙堂上,长剑冠峨巍。jí jū miào táng shàng,zhǎng jiàn guān é wēi。
自谓天所赋,焉知有宣尼。zì wèi tiān suǒ fù,yān zhī yǒu xuān ní。
宣尼断袭封,十经寒暑移。xuān ní duàn xí fēng,shí jīng hán shǔ yí。
他姓为邑官,乡老皆惊疑。tā xìng wèi yì guān,xiāng lǎo jiē jīng yí。
上章寝不报,九重遭面欺。shàng zhāng qǐn bù bào,jiǔ zhòng zāo miàn qī。
谏官不举失,御史不言非。jiàn guān bù jǔ shī,yù shǐ bù yán fēi。
尽为许希笑,得路忘先师。jǐn wèi xǔ xī xiào,dé lù wàng xiān shī。

东州逸党

颜太初

天之有常度,躔次绝乖离。tiān zhī yǒu cháng dù,chán cì jué guāi lí。
地之有常理,沈潜无变亏。dì zhī yǒu cháng lǐ,shěn qián wú biàn kuī。
人之有常道,高下遵轨仪。rén zhī yǒu cháng dào,gāo xià zūn guǐ yí。
三才各定位,万古永不移。sān cái gè dìng wèi,wàn gǔ yǒng bù yí。
二仪设有变,修德可以祈。èr yí shè yǒu biàn,xiū dé kě yǐ qí。
人道或反常,其乱何由支。rén dào huò fǎn cháng,qí luàn hé yóu zhī。
昔在典午朝,国祚向陵夷。xī zài diǎn wǔ cháo,guó zuò xiàng líng yí。
日向中夜出,赫赫来东陲。rì xiàng zhōng yè chū,hè hè lái dōng chuí。
地向太极裂,中有苍鹅飞。dì xiàng tài jí liè,zhōng yǒu cāng é fēi。
高厚灾且异,人妖亦繁滋。gāo hòu zāi qiě yì,rén yāo yì fán zī。
始有竹林民,怪诞名不羁。shǐ yǒu zhú lín mín,guài dàn míng bù jī。
次有夷甫辈,高谈慕无为。cì yǒu yí fǔ bèi,gāo tán mù wú wèi。
沈湎多越礼,阮籍兼辅之。shěn miǎn duō yuè lǐ,ruǎn jí jiān fǔ zhī。
虚名能饰诈,光逸与王尼。xū míng néng shì zhà,guāng yì yǔ wáng ní。
何曾有先见,不能救其衰。hé céng yǒu xiān jiàn,bù néng jiù qí shuāi。
张华徒竭力,无以扶其危。zhāng huá tú jié lì,wú yǐ fú qí wēi。
至今西晋书,读之堪涕洟。zhì jīn xī jìn shū,dú zhī kān tì tì。
尔来历千年,炎宋运重熙。ěr lái lì qiān nián,yán sòng yùn zhòng xī。
东州有逸党,尊大自相推。dōng zhōu yǒu yì dǎng,zūn dà zì xiāng tuī。
号曰方外交,荡然绝四维。hào yuē fāng wài jiāo,dàng rán jué sì wéi。
六籍被诋诃,三皇遭毁訾。liù jí bèi dǐ hē,sān huáng zāo huǐ zī。
坑儒愚黔首,快哉秦李斯。kēng rú yú qián shǒu,kuài zāi qín lǐ sī。
与世立宪度,迂哉鲁先师。yǔ shì lì xiàn dù,yū zāi lǔ xiān shī。
流宕终忘反,恶闻有民彝。liú dàng zhōng wàng fǎn,è wén yǒu mín yí。
或为童牧饮,垂髽以相嬉。huò wèi tóng mù yǐn,chuí zhuā yǐ xiāng xī。
或作概量歌,无非市井辞。huò zuò gài liàng gē,wú fēi shì jǐng cí。
或作薤露唱,发声令人悲。huò zuò xiè lù chàng,fā shēng lìng rén bēi。
或称重气义,金帛不为赀。huò chēng zhòng qì yì,jīn bó bù wèi zī。
或曰外形骸,顶踵了无丝。huò yuē wài xíng hái,dǐng zhǒng le wú sī。
麀聚复优杂,何者为尊卑。yōu jù fù yōu zá,hé zhě wèi zūn bēi。
遥闻风波民,未见如调饥。yáo wén fēng bō mín,wèi jiàn rú diào jī。
偶逢绅带士,相对如拘縻。ǒu féng shēn dài shì,xiāng duì rú jū mí。
不知二纪来,此风肇自谁。bù zhī èr jì lái,cǐ fēng zhào zì shuí。
都缘极显地,多用宁馨儿。dōu yuán jí xiǎn dì,duō yòng níng xīn ér。
斯人之一唱,翕然天下随。sī rén zhī yī chàng,xī rán tiān xià suí。
斯人之一趋,靡然天下驰。sī rén zhī yī qū,mí rán tiān xià chí。
乡老为品状,不以逸为嗤。xiāng lǎo wèi pǐn zhuàng,bù yǐ yì wèi chī。
宗伯主计偕,不以逸为非。zōng bó zhǔ jì xié,bù yǐ yì wèi fēi。
私庭训子弟,多以逸为宜。sī tíng xùn zi dì,duō yǐ yì wèi yí。
公朝论人物,翻以逸为奇。gōng cháo lùn rén wù,fān yǐ yì wèi qí。
家国尽为逸,礼法从何施。jiā guó jǐn wèi yì,lǐ fǎ cóng hé shī。
我常病其事,中夜起思惟。wǒ cháng bìng qí shì,zhōng yè qǐ sī wéi。
平地三尺限,空车登无歧。píng dì sān chǐ xiàn,kōng chē dēng wú qí。
重载历百仞,所来因陵迟。zhòng zài lì bǎi rèn,suǒ lái yīn líng chí。
万一染成俗,虽悔何由追。wàn yī rǎn chéng sú,suī huǐ hé yóu zhuī。
众人皆若梦,焉能分其糜。zhòng rén jiē ruò mèng,yān néng fēn qí mí。
众人皆若醉,不知啜其醨。zhòng rén jiē ruò zuì,bù zhī chuài qí lí。
天下皆病痿,俾谁就鲁医。tiān xià jiē bìng wěi,bǐ shuí jiù lǔ yī。
天下皆病狂,何暇灸其眉。tiān xià jiē bìng kuáng,hé xiá jiǔ qí méi。
幸有名教党,可与决雄雌。xìng yǒu míng jiào dǎng,kě yǔ jué xióng cí。
所嗟九品贱,不得立文墀。suǒ jiē jiǔ pǐn jiàn,bù dé lì wén chí。
贾谊惟恸哭,梁鸿空五噫。jiǎ yì wéi tòng kū,liáng hóng kōng wǔ yī。
终削南山竹,冒死指其疵。zhōng xuē nán shān zhú,mào sǐ zhǐ qí cī。
愿乘九庙灵,感悟宸心知。yuàn chéng jiǔ miào líng,gǎn wù chén xīn zhī。
赫尔奋独断,去邪在勿疑。hè ěr fèn dú duàn,qù xié zài wù yí。
分捕复大索,憸人无孑遗。fēn bǔ fù dà suǒ,xiān rén wú jié yí。
大者肆朝市,其徒窜海湄。dà zhě sì cháo shì,qí tú cuàn hǎi méi。
杀一以戒万,是曰政之基。shā yī yǐ jiè wàn,shì yuē zhèng zhī jī。
千奴共一胆,胆破众自隳。qiān nú gòng yī dǎn,dǎn pò zhòng zì huī。
无使永嘉风,败乱升平时。wú shǐ yǒng jiā fēng,bài luàn shēng píng shí。