古诗词

苏良

咸淳乙丑良月同张彭二寅契游七星岩因以纪胜

苏良

杖屦追随入翠蓬,玲珑一窍彻心胸。zhàng jù zhuī suí rù cuì péng,líng lóng yī qiào chè xīn xiōng。
山罗斗宿英灵萃,地镇龙潜气势雄。shān luó dòu sù yīng líng cuì,dì zhèn lóng qián qì shì xióng。
碑藓犹涵周子泽,涧松仍有老包风。bēi xiǎn yóu hán zhōu zi zé,jiàn sōng réng yǒu lǎo bāo fēng。
岁寒共约吾三友,要把清规踵二翁。suì hán gòng yuē wú sān yǒu,yào bǎ qīng guī zhǒng èr wēng。

钓鳌台

苏良

汗漫孤槎到海滨,荒阡触目尽忧薰。hàn màn gū chá dào hǎi bīn,huāng qiān chù mù jǐn yōu xūn。
休粮未遇赤松子,采蕨终惭孤竹君。xiū liáng wèi yù chì sōng zi,cǎi jué zhōng cán gū zhú jūn。
甚欲去寻东道主,只愁见谕北山文。shén yù qù xún dōng dào zhǔ,zhǐ chóu jiàn yù běi shān wén。
秋风吹动归与兴,又隔扶胥一片云。qiū fēng chuī dòng guī yǔ xīng,yòu gé fú xū yī piàn yún。

竹隐精舍

苏良

千古仪型竹隐堂,此身虽晦道弥光。qiān gǔ yí xíng zhú yǐn táng,cǐ shēn suī huì dào mí guāng。
轩裳不入山林梦,尘土难侵冰雪肠。xuān shang bù rù shān lín mèng,chén tǔ nán qīn bīng xuě cháng。
清影雅宜梅共瘦,高风堪与菊同芳。qīng yǐng yǎ yí méi gòng shòu,gāo fēng kān yǔ jú tóng fāng。
斯文一派流传远,羞把庭槐祝二郎。sī wén yī pài liú chuán yuǎn,xiū bǎ tíng huái zhù èr láng。

再咏星岩

苏良

曾闻娲氏补天漏,也记春秋石陨星。céng wén wā shì bǔ tiān lòu,yě jì chūn qiū shí yǔn xīng。
却讶端岩星错落,何时漂坠数峰青。què yà duān yán xīng cuò luò,hé shí piāo zhuì shù fēng qīng。