古诗词

罗公升

得家问

罗公升

乍喜平安报,俄增放逐愁。zhà xǐ píng ān bào,é zēng fàng zhú chóu。
亲闱万里老,客境四时秋。qīn wéi wàn lǐ lǎo,kè jìng sì shí qiū。
意往形空在,诗成影自酬。yì wǎng xíng kōng zài,shī chéng yǐng zì chóu。
东风岩濑在,不是欠扁舟。dōng fēng yán lài zài,bù shì qiàn biǎn zhōu。

得家问

罗公升

万里平泉梦,谁怜创业难。wàn lǐ píng quán mèng,shuí lián chuàng yè nán。
已闻封树伐,敢惜赐书残。yǐ wén fēng shù fá,gǎn xī cì shū cán。
鹰击宁论饱,乌栖不奈寒。yīng jī níng lùn bǎo,wū qī bù nài hán。
长平门下客,知复几任安。zhǎng píng mén xià kè,zhī fù jǐ rèn ān。

飘蓬

罗公升

飘蓬未敢怨途穷,晋殿吴宫事亦空。piāo péng wèi gǎn yuàn tú qióng,jìn diàn wú gōng shì yì kōng。
宇宙不能逃劫数,山河元只戏英雄。yǔ zhòu bù néng táo jié shù,shān hé yuán zhǐ xì yīng xióng。
伫观成败无过月,多管兴亡只有风。zhù guān chéng bài wú guò yuè,duō guǎn xīng wáng zhǐ yǒu fēng。
拟学飞鸿离尘网,飞鸿犹在稻粱中。nǐ xué fēi hóng lí chén wǎng,fēi hóng yóu zài dào liáng zhōng。

过嘉兴雪中

罗公升

天末雄风卷白波,玉舟既晓泛银河。tiān mò xióng fēng juǎn bái bō,yù zhōu jì xiǎo fàn yín hé。
不知瑞入耕畴未,但觉寒生客路多。bù zhī ruì rù gēng chóu wèi,dàn jué hán shēng kè lù duō。
四海尽宽胡至此,一丘无分欲如何。sì hǎi jǐn kuān hú zhì cǐ,yī qiū wú fēn yù rú hé。
只因岁晚嘉禾道,剩要先生赋七歌。zhǐ yīn suì wǎn jiā hé dào,shèng yào xiān shēng fù qī gē。

新秋

罗公升

团扇初辞暑,虚檐恰受风。tuán shàn chū cí shǔ,xū yán qià shòu fēng。
帘花孤月冷,秋在不声中。lián huā gū yuè lěng,qiū zài bù shēng zhōng。

禽言日中乌

罗公升

日中有痴乌,食日疗饥腹。rì zhōng yǒu chī wū,shí rì liáo jī fù。
不省日无光,此身难驻足。bù shěng rì wú guāng,cǐ shēn nán zhù zú。

禽言枭

罗公升

人谁独无母,汝母良可悲。rén shuí dú wú mǔ,rǔ mǔ liáng kě bēi。
汝饱讵几乎,亦有生子时。rǔ bǎo jù jǐ hū,yì yǒu shēng zi shí。

禽言夜鹤

罗公升

月黑众慝起,夜鹤乘时呼。yuè hēi zhòng tè qǐ,yè hè chéng shí hū。
悬知不足畏,奈此渊中□。xuán zhī bù zú wèi,nài cǐ yuān zhōng。

秋怀

罗公升

钱塘八月潮,胜绝闻古今。qián táng bā yuè cháo,shèng jué wén gǔ jīn。
吴儿识潮耳,不识潮中心。wú ér shí cháo ěr,bù shí cháo zhōng xīn。

秋怀

罗公升

空庭下梧叶,欲静闻疏雨。kōng tíng xià wú yè,yù jìng wén shū yǔ。
幽怀耿无寐,邻客终夜语。yōu huái gěng wú mèi,lín kè zhōng yè yǔ。

杂咏

罗公升

帝历千年统,神州百代居。dì lì qiān nián tǒng,shén zhōu bǎi dài jū。
但看今日事,莫信古人书。dàn kàn jīn rì shì,mò xìn gǔ rén shū。

杂咏

罗公升

胡羯宁知分,中原欲并驱。hú jié níng zhī fēn,zhōng yuán yù bìng qū。
设兵生建武,堪与赤眉俱。shè bīng shēng jiàn wǔ,kān yǔ chì méi jù。

观猎

罗公升

诡御羞禽获,随车忍兽呼。guǐ yù xiū qín huò,suí chē rěn shòu hū。
为驱须桀纣,竞逐欠陈吾。wèi qū xū jié zhòu,jìng zhú qiàn chén wú。

谢松野叔惠菊

罗公升

囷粟分公瑾,千金寿仲连。qūn sù fēn gōng jǐn,qiān jīn shòu zhòng lián。
山人不须此,再拜菊花前。shān rén bù xū cǐ,zài bài jú huā qián。

溪上

罗公升

往岁贪奇览,今年遂考槃。wǎng suì tān qí lǎn,jīn nián suì kǎo pán。
门前溪一发,我作五湖看。mén qián xī yī fā,wǒ zuò wǔ hú kàn。

冬夜独坐

罗公升

庭幽蛰谈口,烛尽辍书卷。tíng yōu zhé tán kǒu,zhú jǐn chuò shū juǎn。
墙外醉客喧,堪憎更堪羡。qiáng wài zuì kè xuān,kān zēng gèng kān xiàn。

次韵槐侄送花

罗公升

尘欺双鬓少,春寄一枝多。chén qī shuāng bìn shǎo,chūn jì yī zhī duō。
为报花神道,晴天载酒过。wèi bào huā shén dào,qíng tiān zài jiǔ guò。

七绝句

罗公升

吟昔从军瘦,生涯出仕空。yín xī cóng jūn shòu,shēng yá chū shì kōng。
山中破茅屋,日日是秋风。shān zhōng pò máo wū,rì rì shì qiū fēng。

七绝句

罗公升

天岂私贫我,看书每自疑。tiān qǐ sī pín wǒ,kàn shū měi zì yí。
寸心即知己,不用世人知。cùn xīn jí zhī jǐ,bù yòng shì rén zhī。

七绝句

罗公升

贾生空痛哭,汉吏孰分忧。jiǎ shēng kōng tòng kū,hàn lì shú fēn yōu。
谩倚天为命,天命不自由。mán yǐ tiān wèi mìng,tiān mìng bù zì yóu。
101123456