古诗词

苏泂

走笔谢高秘书送示诗文

苏泂

郊居近郭非寂寞,蟠竹结茅依野塘。jiāo jū jìn guō fēi jì mò,pán zhú jié máo yī yě táng。
白屋老人谈黍稷,青云学士送文章。bái wū lǎo rén tán shǔ jì,qīng yún xué shì sòng wén zhāng。
藕花开后满船月,枫叶落时缘路霜。ǒu huā kāi hòu mǎn chuán yuè,fēng yè luò shí yuán lù shuāng。
年过三纪不称意,随分江湖作醉乡。nián guò sān jì bù chēng yì,suí fēn jiāng hú zuò zuì xiāng。

和十二弟韵

苏泂

三伏回头梦欲醒,五更风露月逾清。sān fú huí tóu mèng yù xǐng,wǔ gèng fēng lù yuè yú qīng。
病馀似鹤精神爽,老去如僧念虑轻。bìng yú shì hè jīng shén shuǎng,lǎo qù rú sēng niàn lǜ qīng。
边面只今多勇战,人间从昔少闲行。biān miàn zhǐ jīn duō yǒng zhàn,rén jiān cóng xī shǎo xián xíng。
何当封事天皇殿,乞借秋霖洗甲兵。hé dāng fēng shì tiān huáng diàn,qǐ jiè qiū lín xǐ jiǎ bīng。

奉送吕表叔赴江阴

苏泂

春风乍入澄江郡,最爱君山一点青。chūn fēng zhà rù chéng jiāng jùn,zuì ài jūn shān yī diǎn qīng。
柳外化民安若子,鸥边为政出于经。liǔ wài huà mín ān ruò zi,ōu biān wèi zhèng chū yú jīng。
每惭旧守勤招唤,况识今侯更典刑。měi cán jiù shǒu qín zhāo huàn,kuàng shí jīn hóu gèng diǎn xíng。
此去交承如借问,侯芭贫病发星星。cǐ qù jiāo chéng rú jiè wèn,hóu bā pín bìng fā xīng xīng。

和岩壑兄九日

苏泂

华颠可笑插茱萸,儿女欢然竞挽须。huá diān kě xiào chā zhū yú,ér nǚ huān rán jìng wǎn xū。
故国黄花元自好,荒台青草孰为娱。gù guó huáng huā yuán zì hǎo,huāng tái qīng cǎo shú wèi yú。
举觞感慨悲歌有,落帽风流蕴藉无。jǔ shāng gǎn kǎi bēi gē yǒu,luò mào fēng liú yùn jí wú。
粘起半生铁如意,今愚何似古之愚。zhān qǐ bàn shēng tiě rú yì,jīn yú hé shì gǔ zhī yú。

闲居复遇重九悠然兴怀颇谓此节特宜于贫盖富贵者不知若是之清美也因赋唐律呈同社

苏泂

风凄日薄鬓毛新,岁岁年年乐此辰。fēng qī rì báo bìn máo xīn,suì suì nián nián lè cǐ chén。
多少昔贤留赋咏,大都九日称清贫。duō shǎo xī xián liú fù yǒng,dà dōu jiǔ rì chēng qīng pín。
瓮头无酒心仍醉,篱下看山意愈真。wèng tóu wú jiǔ xīn réng zuì,lí xià kàn shān yì yù zhēn。
自采黄花供陶谢,迩来嘉兴属何人。zì cǎi huáng huā gōng táo xiè,ěr lái jiā xīng shǔ hé rén。

和陆判院怀祖

苏泂

柴门临水对山开,日日思君君不来。chái mén lín shuǐ duì shān kāi,rì rì sī jūn jūn bù lái。
与世相忘书万卷,于人无忤酒三杯。yǔ shì xiāng wàng shū wàn juǎn,yú rén wú wǔ jiǔ sān bēi。
参乎毕竟曾师孔,赐也如何敢望回。cān hū bì jìng céng shī kǒng,cì yě rú hé gǎn wàng huí。
况是升沉方自此,丹阳闻道好官催。kuàng shì shēng chén fāng zì cǐ,dān yáng wén dào hǎo guān cuī。

次韵知县兄

苏泂

秋声物物类歌豳,旋转天机属大钧。qiū shēng wù wù lèi gē bīn,xuán zhuǎn tiān jī shǔ dà jūn。
一雨荐凉全却暑,两湖添绿不生尘。yī yǔ jiàn liáng quán què shǔ,liǎng hú tiān lǜ bù shēng chén。
黄花又近重阳酒,白发长思五柳人。huáng huā yòu jìn zhòng yáng jiǔ,bái fā zhǎng sī wǔ liǔ rén。
急唤西风与湔洗,恨无好句逐时新。jí huàn xī fēng yǔ jiān xǐ,hèn wú hǎo jù zhú shí xīn。

五和堆字韵呈孟漕

苏泂

十年但有书题问,今日亲逢幕府开。shí nián dàn yǒu shū tí wèn,jīn rì qīn féng mù fǔ kāi。
薤本自迎公始到,桃花应笑我重来。xiè běn zì yíng gōng shǐ dào,táo huā yīng xiào wǒ zhòng lái。
何妨邂逅评诗句,不用殷勤治酒杯。hé fáng xiè hòu píng shī jù,bù yòng yīn qín zhì jiǔ bēi。
办取篮舆共吟赏,石头秋晚乱云堆。bàn qǔ lán yú gòng yín shǎng,shí tóu qiū wǎn luàn yún duī。

送陆怀祖之官丹阳

苏泂

放翁去作水中仙,有子生平在眼前。fàng wēng qù zuò shuǐ zhōng xiān,yǒu zi shēng píng zài yǎn qián。
钟爱甚于贤伯仲,传家仍自好诗篇。zhōng ài shén yú xián bó zhòng,chuán jiā réng zì hǎo shī piān。
肯为筦库官无小,会复公侯泽更绵。kěn wèi guǎn kù guān wú xiǎo,huì fù gōng hóu zé gèng mián。
我亦与君非久别,秋来须上浙西船。wǒ yì yǔ jūn fēi jiǔ bié,qiū lái xū shàng zhè xī chuán。

送富知丞之官丹阳

苏泂

官袍岁久不能青,放了铜章却县丞。guān páo suì jiǔ bù néng qīng,fàng le tóng zhāng què xiàn chéng。
时事自新醒眼看,古心逾拙白髭生。shí shì zì xīn xǐng yǎn kàn,gǔ xīn yú zhuō bái zī shēng。
有田有屋宁三仕,随雨随风又一行。yǒu tián yǒu wū níng sān shì,suí yǔ suí fēng yòu yī xíng。
举世其谁识公者,临岐何独怅离情。jǔ shì qí shuí shí gōng zhě,lín qí hé dú chàng lí qíng。

次九兄秋句

苏泂

愁多端的似无愁,何况周行苦滞留。chóu duō duān de shì wú chóu,hé kuàng zhōu xíng kǔ zhì liú。
芦簄月连银界晓,榆关寒护玉峰秋。lú hù yuè lián yín jiè xiǎo,yú guān hán hù yù fēng qiū。
挑灯屡作闻鸡舞,看剑长思跃马游。tiāo dēng lǚ zuò wén jī wǔ,kàn jiàn zhǎng sī yuè mǎ yóu。
从古封侯欠英杰,幽燕终欲笑谈休。cóng gǔ fēng hóu qiàn yīng jié,yōu yàn zhōng yù xiào tán xiū。

简朱子大学士一首

苏泂

石家曾作送君来,建业收书未得回。shí jiā céng zuò sòng jūn lái,jiàn yè shōu shū wèi dé huí。
只道还家仍款曲,谁知分袂许悲哀。zhǐ dào hái jiā réng kuǎn qū,shuí zhī fēn mèi xǔ bēi āi。
冥间孰与论心事,世上谁堪共酒杯。míng jiān shú yǔ lùn xīn shì,shì shàng shuí kān gòng jiǔ bēi。
昨到帷堂前后奠,却瞻乔木肺肝摧。zuó dào wéi táng qián hòu diàn,què zhān qiáo mù fèi gān cuī。

悼剡姊

苏泂

庭闱消息判沉沉,雁序殊乡缺嗣音。tíng wéi xiāo xī pàn chén chén,yàn xù shū xiāng quē sì yīn。
择对漫言双易姓,何人堪托一分心。zé duì màn yán shuāng yì xìng,hé rén kān tuō yī fēn xīn。
孤魂寂寞丘中土,庶子凋零地下金。gū hún jì mò qiū zhōng tǔ,shù zi diāo líng dì xià jīn。
没固无聊生亦尔,忍令行路独沾襟。méi gù wú liáo shēng yì ěr,rěn lìng xíng lù dú zhān jīn。

张平父逝后寄尧章

苏泂

入门回首事如麻,岂意铭旌落主家。rù mén huí shǒu shì rú má,qǐ yì míng jīng luò zhǔ jiā。
有梦合寻苕水路,何心更种马塍花。yǒu mèng hé xún sháo shuǐ lù,hé xīn gèng zhǒng mǎ chéng huā。
十年知遇分生死,八口饥寒足叹嗟。shí nián zhī yù fēn shēng sǐ,bā kǒu jī hán zú tàn jiē。
我亦此公门下客,只今垂泪过京华。wǒ yì cǐ gōng mén xià kè,zhǐ jīn chuí lèi guò jīng huá。

哭唐姑丈县尉

苏泂

一官蓝绶只虚名,两妇朱丝合不成。yī guān lán shòu zhǐ xū míng,liǎng fù zhū sī hé bù chéng。
问我诸姑先冢舍,别君三日便铭旌。wèn wǒ zhū gū xiān zhǒng shě,bié jūn sān rì biàn míng jīng。
高堂寂寞朝昏养,侧户乖遗子女情。gāo táng jì mò cháo hūn yǎng,cè hù guāi yí zi nǚ qíng。
欲写此哀无处所,竹风荷雨泪纵横。yù xiě cǐ āi wú chù suǒ,zhú fēng hé yǔ lèi zòng héng。

怀古

苏泂

故宫何在绿离离,逆顺兴亡世所知。gù gōng hé zài lǜ lí lí,nì shùn xīng wáng shì suǒ zhī。
草木尚怀勾践德,山川仍识夏王悲。cǎo mù shàng huái gōu jiàn dé,shān chuān réng shí xià wáng bēi。
行人月下谁吹笛,游客街前自买碑。xíng rén yuè xià shuí chuī dí,yóu kè jiē qián zì mǎi bēi。
欲倚阑干问陈迹,苍烟白露两迟疑。yù yǐ lán gàn wèn chén jì,cāng yān bái lù liǎng chí yí。

八月十五日游禹祠告成观

苏泂

度密穿青且意行,穷居谁识万人英。dù mì chuān qīng qiě yì xíng,qióng jū shuí shí wàn rén yīng。
山当凿处终须好,水到平时自不鸣。shān dāng záo chù zhōng xū hǎo,shuǐ dào píng shí zì bù míng。
夏德真应参太始,禹功那复告其成。xià dé zhēn yīng cān tài shǐ,yǔ gōng nà fù gào qí chéng。
登临遗庙秋风里,不尽今来古往情。dēng lín yí miào qiū fēng lǐ,bù jǐn jīn lái gǔ wǎng qíng。

云门寺诗

苏泂

重冈落日思依依,地老天荒阅盛衰。zhòng gāng luò rì sī yī yī,dì lǎo tiān huāng yuè shèng shuāi。
万古烟萝千古寺,唐朝诗句晋朝碑。wàn gǔ yān luó qiān gǔ sì,táng cháo shī jù jìn cháo bēi。
鹤贪清气随僧住,松引寒声助客悲。hè tān qīng qì suí sēng zhù,sōng yǐn hán shēng zhù kè bēi。
十载重来衫鬓改,笋舆回路独移时。shí zài zhòng lái shān bìn gǎi,sǔn yú huí lù dú yí shí。

清凉寺

苏泂

倚石为城竟是痴,春风秋雨柰何其。yǐ shí wèi chéng jìng shì chī,chūn fēng qiū yǔ nài hé qí。
山容似铁犹能改,世事如棋未可知。shān róng shì tiě yóu néng gǎi,shì shì rú qí wèi kě zhī。
庙食孙郎馀草莽,龛灯弥勒剩流离。miào shí sūn láng yú cǎo mǎng,kān dēng mí lēi shèng liú lí。
相逢一笑真难得,把笔赓诗记此时。xiāng féng yī xiào zhēn nán dé,bǎ bǐ gēng shī jì cǐ shí。

蒋山寺诗

苏泂

高人元是爱山林,倦翼犹思息树阴。gāo rén yuán shì ài shān lín,juàn yì yóu sī xī shù yīn。
况是先贤遗旧迹,未妨吾党得幽寻。kuàng shì xiān xián yí jiù jì,wèi fáng wú dǎng dé yōu xún。
熙丰法在言何害,莘渭人非恨已深。xī fēng fǎ zài yán hé hài,shēn wèi rén fēi hèn yǐ shēn。
老我谁能知许事,自敲亭竹和猿吟。lǎo wǒ shuí néng zhī xǔ shì,zì qiāo tíng zhú hé yuán yín。