古诗词

谭宣子

西窗烛·雨霁江行自度

谭宣子

春江骤涨,晓陌微乾,断云如梦相逐。chūn jiāng zhòu zhǎng,xiǎo mò wēi qián,duàn yún rú mèng xiāng zhú。
料应怪我频来去,似千里迢遥,伤心极目。liào yīng guài wǒ pín lái qù,shì qiān lǐ tiáo yáo,shāng xīn jí mù。
为楚腰、惯舞东风,芳草萋萋衬绿。wèi chǔ yāo guàn wǔ dōng fēng,fāng cǎo qī qī chèn lǜ。
燕飞独。yàn fēi dú。
知是谁家箫声多事,吹咽寻常怨曲。zhī shì shuí jiā xiāo shēng duō shì,chuī yàn xún cháng yuàn qū。
尽教衿袖香泥涴,君不见、扬州三生杜牧。jǐn jiào jīn xiù xiāng ní wò,jūn bù jiàn yáng zhōu sān shēng dù mù。
待泪华、暗落铜盘,甚夜西窗剪烛。dài lèi huá àn luò tóng pán,shén yè xī chuāng jiǎn zhú。