古诗词

释绍昙

春有百花秋有月

释绍昙

春有百花秋有月,夏有凉风冬有雪。chūn yǒu bǎi huā qiū yǒu yuè,xià yǒu liáng fēng dōng yǒu xuě。
莫将闲事挂心头,便是人间好时节。mò jiāng xián shì guà xīn tóu,biàn shì rén jiān hǎo shí jié。

颂古五十五首

释绍昙

【其一】
古洞桃花发嫩枝,施朱施粉两相宜。gǔ dòng táo huā fā nèn zhī,shī zhū shī fěn liǎng xiāng yí。
要渠成结千年实,多谢春风着意吹。yào qú chéng jié qiān nián shí,duō xiè chūn fēng zhe yì chuī。
【其二】
田库翁翁两鬓霜,苦贪浊酒弄觥觞。tián kù wēng wēng liǎng bìn shuāng,kǔ tān zhuó jiǔ nòng gōng shāng。
儿孙步步相随逐,扶得归家又发狂。ér sūn bù bù xiāng suí zhú,fú dé guī jiā yòu fā kuáng。
【其三】
收拾成都卖卜家,君平术肆独宏开。shōu shí chéng dōu mài bo jiā,jūn píng shù sì dú hóng kāi。
闹中人献支机石,掀倒卦盘归去来。nào zhōng rén xiàn zhī jī shí,xiān dào guà pán guī qù lái。
【其四】
一块郴州铁,浑仑擘不开。yī kuài chēn zhōu tiě,hún lún bāi bù kāi。
轮槌轻击著,雪刃暗飞来。lún chuí qīng jī zhù,xuě rèn àn fēi lái。
【其五】
势罢奴欺主,年衰鬼弄人。shì bà nú qī zhǔ,nián shuāi guǐ nòng rén。
南泉招致得,冷泪湿衣巾。nán quán zhāo zhì dé,lěng lèi shī yī jīn。
【其六】
落赖儿郎自小愚,为贪花酒废诗书。luò lài ér láng zì xiǎo yú,wèi tān huā jiǔ fèi shī shū。
当时早得严师训,破坏箕裘未到渠。dāng shí zǎo dé yán shī xùn,pò huài jī qiú wèi dào qú。
【其七】
美如西子离金阙,娇似杨妃倚玉楼。měi rú xī zi lí jīn quē,jiāo shì yáng fēi yǐ yù lóu。
犹把琵琶半遮面,不令人见转风流。yóu bǎ pí pá bàn zhē miàn,bù lìng rén jiàn zhuǎn fēng liú。
【其八】
拂苔高卧白云根,梦绕春风锦绣园。fú tái gāo wò bái yún gēn,mèng rào chūn fēng jǐn xiù yuán。
蓦听采樵歌一曲,醒来月挂客愁村。mò tīng cǎi qiáo gē yī qū,xǐng lái yuè guà kè chóu cūn。
【其九】
碧绿青红百样花,尽从春色巧安排。bì lǜ qīng hóng bǎi yàng huā,jǐn cóng chūn sè qiǎo ān pái。
不知春色端倪处,平地危分万仞崖。bù zhī chūn sè duān ní chù,píng dì wēi fēn wàn rèn yá。
【其十】
黄金肌骨铁心肠,晓出重城眩巧妆。huáng jīn jī gǔ tiě xīn cháng,xiǎo chū zhòng chéng xuàn qiǎo zhuāng。
赚入涅槃门路去,连天荒草看人忙。zhuàn rù niè pán mén lù qù,lián tiān huāng cǎo kàn rén máng。
【其十一】
拟学鹏抟九万风,谁知折翅鸟窠中。nǐ xué péng tuán jiǔ wàn fēng,shuí zhī zhé chì niǎo kē zhōng。
至今秦望山前雨,血泪千林花泪红。zhì jīn qín wàng shān qián yǔ,xuè lèi qiān lín huā lèi hóng。
【其十二】
苦恋京华不肯归,行装须待送穷时。kǔ liàn jīng huá bù kěn guī,xíng zhuāng xū dài sòng qióng shí。
茆船寂寞烟汀月,别后何人更有诗。máo chuán jì mò yān tīng yuè,bié hòu hé rén gèng yǒu shī。
【其十三】
仙翁还旆武陵家,仙女欢迎步彩霞。xiān wēng hái pèi wǔ líng jiā,xiān nǚ huān yíng bù cǎi xiá。
贪弄玉箫频劝酒,不知凋尽碧桃花。tān nòng yù xiāo pín quàn jiǔ,bù zhī diāo jǐn bì táo huā。
【其十四】
南阳家法是人知,刚被丹霞教坏伊。nán yáng jiā fǎ shì rén zhī,gāng bèi dān xiá jiào huài yī。
致使亲生龙凤子,一时翻作鼠黏儿。zhì shǐ qīn shēng lóng fèng zi,yī shí fān zuò shǔ nián ér。
【其十五】
送目群飞野鸭边,不胜情事与谁论。sòng mù qún fēi yě yā biān,bù shèng qíng shì yǔ shuí lùn。
轻轻扭定娘生鼻,海月山云亦断魂。qīng qīng niǔ dìng niáng shēng bí,hǎi yuè shān yún yì duàn hún。
【其十六】
脱体无依是病由,直须大死一回休。tuō tǐ wú yī shì bìng yóu,zhí xū dà sǐ yī huí xiū。
西江吸尽无涓滴,便解人前不识羞。xī jiāng xī jǐn wú juān dī,biàn jiě rén qián bù shí xiū。
【其十七】
闪电光中夺信旗,怒雷一击丧全机。shǎn diàn guāng zhōng duó xìn qí,nù léi yī jī sàng quán jī。
从兹独据雄峰顶,佛祖低头听指挥。cóng zī dú jù xióng fēng dǐng,fú zǔ dī tóu tīng zhǐ huī。
【其十八】
鼻孔亲遭扭捏来,乞儿得食向人夸。bí kǒng qīn zāo niǔ niē lái,qǐ ér dé shí xiàng rén kuā。
雄峰独坐称奇特,断绠何曾是活蛇。xióng fēng dú zuò chēng qí tè,duàn gěng hé céng shì huó shé。
【其十九】
破镜生儿惜似金,晨昏不敢离烟林。pò jìng shēng ér xī shì jīn,chén hūn bù gǎn lí yān lín。
羽毛长就飞求食,聚口纷争吃母心。yǔ máo zhǎng jiù fēi qiú shí,jù kǒu fēn zhēng chī mǔ xīn。
【其二十】
学得陶朱小术些,当场撮弄数般花。xué dé táo zhū xiǎo shù xiē,dāng chǎng cuō nòng shù bān huā。
虽然过得常人眼,到底难瞒是作家。suī rán guò dé cháng rén yǎn,dào dǐ nán mán shì zuò jiā。
【其二十一】
云鬓慵梳劣性多,逢人专要逞岝崿。yún bìn yōng shū liè xìng duō,féng rén zhuān yào chěng zuò è。
门前落节归夸俊,不柰爷爷咬齿何。mén qián luò jié guī kuā jùn,bù nài yé yé yǎo chǐ hé。
【其二十二】
飞骑将军入虏庭,兵机炼得十分精。fēi qí jiāng jūn rù lǔ tíng,bīng jī liàn dé shí fēn jīng。
谁知败绩缘欺敌,致使凌烟易姓名。shuí zhī bài jì yuán qī dí,zhì shǐ líng yān yì xìng míng。
【其二十三】
南国江山入战图,生灵何处问渔樵。nán guó jiāng shān rù zhàn tú,shēng líng hé chù wèn yú qiáo。
凭君休说封侯事,一将功成万骨枯。píng jūn xiū shuō fēng hóu shì,yī jiāng gōng chéng wàn gǔ kū。
【其二十四】
柳挂金丝莺织晓,花铺翠锦蝶眠春。liǔ guà jīn sī yīng zhī xiǎo,huā pù cuì jǐn dié mián chūn。
见成一幅新图画,不待王维手眼亲。jiàn chéng yī fú xīn tú huà,bù dài wáng wéi shǒu yǎn qīn。
【其二十五】
胡饼朝朝供一僧,知他结了几生冤。hú bǐng cháo cháo gōng yī sēng,zhī tā jié le jǐ shēng yuān。
甜瓜换得胡卢种,才出头来便灭门。tián guā huàn dé hú lú zhǒng,cái chū tóu lái biàn miè mén。
【其二十六】
赤穷王老卖浑身,贱似黄金贵似尘。chì qióng wáng lǎo mài hún shēn,jiàn shì huáng jīn guì shì chén。
不费分文收买得,一程送与采樵人。bù fèi fēn wén shōu mǎi dé,yī chéng sòng yǔ cǎi qiáo rén。
【其二十七】
太平时节岁丰登,旅不赍粮户不扃。tài píng shí jié suì fēng dēng,lǚ bù jī liáng hù bù jiōng。
官路无人夜无月,唱歌归去月三更。guān lù wú rén yè wú yuè,chàng gē guī qù yuè sān gèng。
【其二十八】
村落谁家丑女儿,爱将苕帚画蛾眉。cūn luò shuí jiā chǒu nǚ ér,ài jiāng sháo zhǒu huà é méi。
逢人掩鼻嫌腥秽,鸦臭当风自不知。féng rén yǎn bí xián xīng huì,yā chòu dāng fēng zì bù zhī。
【其二十九】
白发宫娃不解愁,满头犹自插花枝。bái fā gōng wá bù jiě chóu,mǎn tóu yóu zì chā huā zhī。
曾缘玉儿君王宠,准拟人看似旧时。céng yuán yù ér jūn wáng chǒng,zhǔn nǐ rén kàn shì jiù shí。
【其三十】
霜拂金鞍玉坠腰,鸡声催入紫宸朝。shuāng fú jīn ān yù zhuì yāo,jī shēng cuī rù zǐ chén cháo。
何如云壑饱清梦,残月半窗松影摇。hé rú yún hè bǎo qīng mèng,cán yuè bàn chuāng sōng yǐng yáo。
【其三十一】
浊酒松醪吃两钟,醉拖长袖舞春风。zhuó jiǔ sōng láo chī liǎng zhōng,zuì tuō zhǎng xiù wǔ chūn fēng。
天崩地裂谁能管,几见落花堆乱红。tiān bēng dì liè shuí néng guǎn,jǐ jiàn luò huā duī luàn hóng。
【其三十二】
吃粥吃饭过,听风听雨眠。chī zhōu chī fàn guò,tīng fēng tīng yǔ mián。
风光俱买尽,不费一文钱。fēng guāng jù mǎi jǐn,bù fèi yī wén qián。
【其三十三】
十字街头铺席开,牛溲马勃尽收来。shí zì jiē tóu pù xí kāi,niú sōu mǎ bó jǐn shōu lái。
等闲落在名医手,贵贱无非是药材。děng xián luò zài míng yī shǒu,guì jiàn wú fēi shì yào cái。
【其三十四】
八面玲珑逗月寒,要寻形影十分难。bā miàn líng lóng dòu yuè hán,yào xún xíng yǐng shí fēn nán。
无端平地生层级,湘北潭南作样看。wú duān píng dì shēng céng jí,xiāng běi tán nán zuò yàng kàn。
【其三十五】
扬下山藤设意深,嗅乌喙药祸沾身。yáng xià shān téng shè yì shēn,xiù wū huì yào huò zhān shēn。
脚跟未断红丝线,智鉴难逃明眼人。jiǎo gēn wèi duàn hóng sī xiàn,zhì jiàn nán táo míng yǎn rén。
【其三十六】
爝火初经一线开,宝盘终日自萦回。jué huǒ chū jīng yī xiàn kāi,bǎo pán zhōng rì zì yíng huí。
也知物理关人事,历尽崎岖心始灰。yě zhī wù lǐ guān rén shì,lì jǐn qí qū xīn shǐ huī。
【其三十七】
荒废人家命蹇迍,行年在坎鬼临身。huāng fèi rén jiā mìng jiǎn zhūn,xíng nián zài kǎn guǐ lín shēn。
烧钱远送他方去,转祸来为五福神。shāo qián yuǎn sòng tā fāng qù,zhuǎn huò lái wèi wǔ fú shén。
【其三十八】
幼小勤书懒出门,春风花柳自村村。yòu xiǎo qín shū lǎn chū mén,chūn fēng huā liǔ zì cūn cūn。
芳心不被笙歌引,时把唐虞子细论。fāng xīn bù bèi shēng gē yǐn,shí bǎ táng yú zi xì lùn。
【其三十九】
剪酥蹙锦上林花,晓怯春寒不放开。jiǎn sū cù jǐn shàng lín huā,xiǎo qiè chūn hán bù fàng kāi。
蓦听一声挝羯鼓,檀心远送异香来。mò tīng yī shēng wō jié gǔ,tán xīn yuǎn sòng yì xiāng lái。
【其四十】
白发将军坐碧油,教婴儿打百花毬。bái fā jiāng jūn zuò bì yóu,jiào yīng ér dǎ bǎi huā qiú。
被人驰马拿将去,犹把兵书说未休。bèi rén chí mǎ ná jiāng qù,yóu bǎ bīng shū shuō wèi xiū。
【其四十一】
飞骑将军入虏庭,鎗旗未动死生分。fēi qí jiāng jūn rù lǔ tíng,qiāng qí wèi dòng sǐ shēng fēn。
战酣驰入中军寨,且听元戎议赏勋。zhàn hān chí rù zhōng jūn zhài,qiě tīng yuán róng yì shǎng xūn。
【其四十二】
笼养翎毛不记名,春来巧弄百般声。lóng yǎng líng máo bù jì míng,chūn lái qiǎo nòng bǎi bān shēng。
临风放出丹山凤,多谢箫韶奏九成。lín fēng fàng chū dān shān fèng,duō xiè xiāo sháo zòu jiǔ chéng。
【其四十三】
霜风括地扫枯荄,谁觉东君令已回。shuāng fēng kuò dì sǎo kū gāi,shuí jué dōng jūn lìng yǐ huí。
唯有岭梅曾漏泄,一枝先向雪中开。wéi yǒu lǐng méi céng lòu xiè,yī zhī xiān xiàng xuě zhōng kāi。
【其四十四】
绿萝窗底枕肱时,梦绕华胥客路迷。lǜ luó chuāng dǐ zhěn gōng shí,mèng rào huá xū kè lù mí。
听得烟村一声笛,醒来元是住居西。tīng dé yān cūn yī shēng dí,xǐng lái yuán shì zhù jū xī。
【其四十五】
九十芳春日,游蜂竞采花。jiǔ shí fāng chūn rì,yóu fēng jìng cǎi huā。
花归蜜房尽,残叶落谁家。huā guī mì fáng jǐn,cán yè luò shuí jiā。
【其四十六】
道冠儒履佛袈裟,弄鬼精魂却有些。dào guān rú lǚ fú jiā shā,nòng guǐ jīng hún què yǒu xiē。
多谢宝公勤照拂,双梼枯尽再生花。duō xiè bǎo gōng qín zhào fú,shuāng táo kū jǐn zài shēng huā。
【其四十七】
拍板门槌伎俩穷,人前偏要辱宗风。pāi bǎn mén chuí jì liǎ qióng,rén qián piān yào rǔ zōng fēng。
驴鸣狗吠成狼籍,瞒得梁王屈宝公。lǘ míng gǒu fèi chéng láng jí,mán dé liáng wáng qū bǎo gōng。
【其四十八】
十年不作觚棱梦,一旦来从帝苑游。shí nián bù zuò gū léng mèng,yī dàn lái cóng dì yuàn yóu。
召对金鸾酬一问,布衣脱下便封侯。zhào duì jīn luán chóu yī wèn,bù yī tuō xià biàn fēng hóu。
【其四十九】
春有百花秋有月,夏有凉风冬有雪。chūn yǒu bǎi huā qiū yǒu yuè,xià yǒu liáng fēng dōng yǒu xuě。
莫将闲事挂心头,便是人间好时节。mò jiāng xián shì guà xīn tóu,biàn shì rén jiān hǎo shí jié。
【其五十】
竺乾窃得屠龙技,袖隐神锋入海南。zhú qián qiè dé tú lóng jì,xiù yǐn shén fēng rù hǎi nán。
弄巧不消人一笑,九年面壁好羞惭。nòng qiǎo bù xiāo rén yī xiào,jiǔ nián miàn bì hǎo xiū cán。
【其五十一】
平白将身入草窠,折娘生臂冻驴腰。píng bái jiāng shēn rù cǎo kē,zhé niáng shēng bì dòng lǘ yāo。
一年一度嵩山雪,雪有消时恨不消。yī nián yī dù sōng shān xuě,xuě yǒu xiāo shí hèn bù xiāo。
【其五十二】
通身红烂业非轻,血染千山草木腥。tōng shēn hóng làn yè fēi qīng,xuè rǎn qiān shān cǎo mù xīng。
一阵西风卷黄叶,月华如水满空庭。yī zhèn xī fēng juǎn huáng yè,yuè huá rú shuǐ mǎn kōng tíng。
【其五十三】
幽赏春华到画桥,金丝拖柳锦翻桃。yōu shǎng chūn huá dào huà qiáo,jīn sī tuō liǔ jǐn fān táo。
临风不识东皇意,却听流莺舌弄娇。lín fēng bù shí dōng huáng yì,què tīng liú yīng shé nòng jiāo。
【其五十四】
身后身前不丈夫,钁头边事想含糊。shēn hòu shēn qián bù zhàng fū,jué tóu biān shì xiǎng hán hú。
不知费几苍松机,换得渠侬破钵盂。bù zhī fèi jǐ cāng sōng jī,huàn dé qú nóng pò bō yú。
【其五十五】
不依本分去担柴,负石黄梅验作家。bù yī běn fēn qù dān chái,fù shí huáng méi yàn zuò jiā。
半夜三更设分晓,和糠舂出古菱花。bàn yè sān gèng shè fēn xiǎo,hé kāng chōng chū gǔ líng huā。