古诗词

释绍嵩

咏梅五十首呈史尚书

释绍嵩

【其一】
暖律还吹岭上梅,数枝先发日徘徊。nuǎn lǜ hái chuī lǐng shàng méi,shù zhī xiān fā rì pái huái。
苔封曲径无人到,付与春风自在开。tái fēng qū jìng wú rén dào,fù yǔ chūn fēng zì zài kāi。
【其二】
白玉花头碧玉枝,茅檐竹坞两幽奇。bái yù huā tóu bì yù zhī,máo yán zhú wù liǎng yōu qí。
从今日日须来看,看尽将开欲落时。cóng jīn rì rì xū lái kàn,kàn jǐn jiāng kāi yù luò shí。
【其三】
手种疏梅已发妍,今年春色胜常年。shǒu zhǒng shū méi yǐ fā yán,jīn nián chūn sè shèng cháng nián。
一枝清峭临荒岸,输与渔人系钓船。yī zhī qīng qiào lín huāng àn,shū yǔ yú rén xì diào chuán。
【其四】
绕树寻花得得来,摩挲苍石更徘徊。rào shù xún huā dé dé lái,mó sā cāng shí gèng pái huái。
题诗未有惊人句,谩想华光写照才。tí shī wèi yǒu jīng rén jù,mán xiǎng huá guāng xiě zhào cái。
【其五】
月榭风亭绕曲池,野梅千树压疏篱。yuè xiè fēng tíng rào qū chí,yě méi qiān shù yā shū lí。
暗香别有关情处,独倚栏干默自知。àn xiāng bié yǒu guān qíng chù,dú yǐ lán gàn mò zì zhī。
【其六】
竹外孤村坐见梅,直疑冰玉作根荄。zhú wài gū cūn zuò jiàn méi,zhí yí bīng yù zuò gēn gāi。
青鞋自笑无羁束,不记登临日几回。qīng xié zì xiào wú jī shù,bù jì dēng lín rì jǐ huí。
【其七】
曳履来登千仞峰,路分溪石夹烟丛。yè lǚ lái dēng qiān rèn fēng,lù fēn xī shí jiā yān cóng。
晚香消歇无寻处,尽在疏枝冷蕊中。wǎn xiāng xiāo xiē wú xún chù,jǐn zài shū zhī lěng ruǐ zhōng。
【其八】
水际空明月正圆,看花候月思依然。shuǐ jì kōng míng yuè zhèng yuán,kàn huā hòu yuè sī yī rán。
暗香疏影浑无頼,绰约冰姿绝可怜。àn xiāng shū yǐng hún wú lài,chuò yuē bīng zī jué kě lián。
【其九】
洞水悲鸣无歇时,人稀景静雪消迟。dòng shuǐ bēi míng wú xiē shí,rén xī jǐng jìng xuě xiāo chí。
东风信有芳菲意,昨日梅花开一枝。dōng fēng xìn yǒu fāng fēi yì,zuó rì méi huā kāi yī zhī。
【其十】
古寺高楼暮倚栏,小梅零落雪欺残。gǔ sì gāo lóu mù yǐ lán,xiǎo méi líng luò xuě qī cán。
一枝带雨墙头出,乞与时人画里看。yī zhī dài yǔ qiáng tóu chū,qǐ yǔ shí rén huà lǐ kàn。
【其十一】
即看青女夜飞霜,借与南枝作淡妆。jí kàn qīng nǚ yè fēi shuāng,jiè yǔ nán zhī zuò dàn zhuāng。
露重冰清风日暖,人间一味有真香。lù zhòng bīng qīng fēng rì nuǎn,rén jiān yī wèi yǒu zhēn xiāng。
【其十二】
再见山城石井边,幽姿高韵独翛然。zài jiàn shān chéng shí jǐng biān,yōu zī gāo yùn dú xiāo rán。
要知不被梅花笑,更把前题改数联。yào zhī bù bèi méi huā xiào,gèng bǎ qián tí gǎi shù lián。
【其十三】
小寺鸦鸣日午时,无人同趣独支颐。xiǎo sì yā míng rì wǔ shí,wú rén tóng qù dú zhī yí。
殷勤为注铜瓶水,只篸横斜一两枝。yīn qín wèi zhù tóng píng shuǐ,zhǐ cǎn héng xié yī liǎng zhī。
【其十四】
积翠千层一径开,篮舆歇处见株梅。jī cuì qiān céng yī jìng kāi,lán yú xiē chù jiàn zhū méi。
为君绕树须千匝,谩使诗肠日九回。wèi jūn rào shù xū qiān zā,mán shǐ shī cháng rì jiǔ huí。
【其十五】
露裛幽花冷自香,此花尽更有商量。lù yì yōu huā lěng zì xiāng,cǐ huā jǐn gèng yǒu shāng liàng。
肌肤冰雪薰沉水,疏影寒光照野塘。jī fū bīng xuě xūn chén shuǐ,shū yǐng hán guāng zhào yě táng。
【其十六】
玉树交横雪后天,新诗吟得百余篇。yù shù jiāo héng xuě hòu tiān,xīn shī yín dé bǎi yú piān。
邮筒不住如飞翼,送与襄阳孟浩然。yóu tǒng bù zhù rú fēi yì,sòng yǔ xiāng yáng mèng hào rán。
【其十七】
露冷霜干玉骨寒,异香盈鼻酷如兰。lù lěng shuāng gàn yù gǔ hán,yì xiāng yíng bí kù rú lán。
清癯偶入骚人眼,往往开窗尽日看。qīng qú ǒu rù sāo rén yǎn,wǎng wǎng kāi chuāng jǐn rì kàn。
【其十八】
篱落寒梅三两枝,水沉为骨玉为肌。lí luò hán méi sān liǎng zhī,shuǐ chén wèi gǔ yù wèi jī。
悬知此去长闲暇,看尽东风烂熳时。xuán zhī cǐ qù zhǎng xián xiá,kàn jǐn dōng fēng làn màn shí。
【其十九】
镂冰叠雪斗轻盈,碧瓦朱栏相照明。lòu bīng dié xuě dòu qīng yíng,bì wǎ zhū lán xiāng zhào míng。
想得彭园富春色,数枝春色岂无情。xiǎng dé péng yuán fù chūn sè,shù zhī chūn sè qǐ wú qíng。
【其二十】
夜起荆扉趁暗香,林间梅下卜斋房。yè qǐ jīng fēi chèn àn xiāng,lín jiān méi xià bo zhāi fáng。
寒窗安著清相向,清杀东坡锦绣肠。hán chuāng ān zhù qīng xiāng xiàng,qīng shā dōng pō jǐn xiù cháng。
【其二十一】
官梅一树小池头,绕著瑶芳看不休。guān méi yī shù xiǎo chí tóu,rào zhù yáo fāng kàn bù xiū。
为语隣舟莫吹笛,冰肌香骨未禁愁。wèi yǔ lín zhōu mò chuī dí,bīng jī xiāng gǔ wèi jìn chóu。
【其二十二】
梅萼才开已乱飞,清香时被好风吹。méi è cái kāi yǐ luàn fēi,qīng xiāng shí bèi hǎo fēng chuī。
苦无疏影横斜句,空作主人惆怅诗。kǔ wú shū yǐng héng xié jù,kōng zuò zhǔ rén chóu chàng shī。
【其二十三】
岁寒群物惨无光,只有江梅独自芳。suì hán qún wù cǎn wú guāng,zhǐ yǒu jiāng méi dú zì fāng。
倒拄乌藤乘逸兴,倚栏看处自商量。dào zhǔ wū téng chéng yì xīng,yǐ lán kàn chù zì shāng liàng。
【其二十四】
一树寒梅白玉条,傍岩隈石韵萧萧。yī shù hán méi bái yù tiáo,bàng yán wēi shí yùn xiāo xiāo。
诗孱无柰陈桥月,月照清香太易消。shī càn wú nài chén qiáo yuè,yuè zhào qīng xiāng tài yì xiāo。
【其二十五】
舍南舍北雪犹存,诚对东风问小园。shě nán shě běi xuě yóu cún,chéng duì dōng fēng wèn xiǎo yuán。
一夜小园开似雪,暗香浮动月黄昏。yī yè xiǎo yuán kāi shì xuě,àn xiāng fú dòng yuè huáng hūn。
【其二十六】
衰草连天惨淡黄,梅兼白雪一时芳。shuāi cǎo lián tiān cǎn dàn huáng,méi jiān bái xuě yī shí fāng。
谁知老子懒成癖,花落花开已两忘。shuí zhī lǎo zi lǎn chéng pǐ,huā luò huā kāi yǐ liǎng wàng。
【其二十七】
梅花两树照春阴,花径吹香可细寻。méi huā liǎng shù zhào chūn yīn,huā jìng chuī xiāng kě xì xún。
疏影横斜水清浅,平生和靖最知音。shū yǐng héng xié shuǐ qīng qiǎn,píng shēng hé jìng zuì zhī yīn。
【其二十八】
粲粲江南万玉妃,随宜领览到斜晖。càn càn jiāng nán wàn yù fēi,suí yí lǐng lǎn dào xié huī。
一枝缟色分明好,自是行人折赠稀。yī zhī gǎo sè fēn míng hǎo,zì shì xíng rén zhé zèng xī。
【其二十九】
乱点琼葩艳艳明,半粘残雪不胜清。luàn diǎn qióng pā yàn yàn míng,bàn zhān cán xuě bù shèng qīng。
春风十里梅花路,拄杖寻诗独自行。chūn fēng shí lǐ méi huā lù,zhǔ zhàng xún shī dú zì xíng。
【其三十】
叶气先传五岭梅,新冰削玉辟风开。yè qì xiān chuán wǔ lǐng méi,xīn bīng xuē yù pì fēng kāi。
花前独立无人会,一片异香天上来。huā qián dú lì wú rén huì,yī piàn yì xiāng tiān shàng lái。
【其三十一】
隔水深深几树芳,巧如施粉妒何郎。gé shuǐ shēn shēn jǐ shù fāng,qiǎo rú shī fěn dù hé láng。
好风领略知人意,时去时来管送香。hǎo fēng lǐng lüè zhī rén yì,shí qù shí lái guǎn sòng xiāng。
【其三十二】
湖边春色十分深,恨满枝枝被雨淋。hú biān chūn sè shí fēn shēn,hèn mǎn zhī zhī bèi yǔ lín。
羌笛一声何处曲,等闲惊起故园心。qiāng dí yī shēng hé chù qū,děng xián jīng qǐ gù yuán xīn。
【其三十三】
竹里梅花映白头,梅花欲动忆吾州。zhú lǐ méi huā yìng bái tóu,méi huā yù dòng yì wú zhōu。
只今且为梅花醉,试问梅花可忍不。zhǐ jīn qiě wèi méi huā zuì,shì wèn méi huā kě rěn bù。
【其三十四】
傲雪凌风太瘦生,静中无色自娉婷。ào xuě líng fēng tài shòu shēng,jìng zhōng wú sè zì pīng tíng。
何妨回施老摩诘,画我江行作小屏。hé fáng huí shī lǎo mó jí,huà wǒ jiāng xíng zuò xiǎo píng。
【其三十五】
洛阳三十六峰西,曾为梅花醉似泥。luò yáng sān shí liù fēng xī,céng wèi méi huā zuì shì ní。
今日偶题题似著,屋檐斜入一枝低。jīn rì ǒu tí tí shì zhù,wū yán xié rù yī zhī dī。
【其三十六】
岸木萧疏野望宽,小楼西角剩凭栏。àn mù xiāo shū yě wàng kuān,xiǎo lóu xī jiǎo shèng píng lán。
江边一树垂垂发,留与纷纷雪里看。jiāng biān yī shù chuí chuí fā,liú yǔ fēn fēn xuě lǐ kàn。
【其三十七】
风饕雪虐长精神,冷叶疏花次第匀。fēng tāo xuě nüè zhǎng jīng shén,lěng yè shū huā cì dì yún。
今日含毫与题品,更无篇什写清新。jīn rì hán háo yǔ tí pǐn,gèng wú piān shén xiě qīng xīn。
【其三十八】
梅出稽山世少双,月中疏影暗中香。méi chū jī shān shì shǎo shuāng,yuè zhōng shū yǐng àn zhōng xiāng。
梦回仿佛三更后,卧见琼枝低压墙。mèng huí fǎng fú sān gèng hòu,wò jiàn qióng zhī dī yā qiáng。
【其三十九】
小瓶春色一枝斜,天下无双独此花。xiǎo píng chūn sè yī zhī xié,tiān xià wú shuāng dú cǐ huā。
冰玉精神霜雪操,寂寥相对是仙家。bīng yù jīng shén shuāng xuě cāo,jì liáo xiāng duì shì xiān jiā。
【其四十】
一径萧萧松影低,寻花觅路忽成迷。yī jìng xiāo xiāo sōng yǐng dī,xún huā mì lù hū chéng mí。
诗材虽乏三千首,闻见随时入品题。shī cái suī fá sān qiān shǒu,wén jiàn suí shí rù pǐn tí。
【其四十一】
风静寒塘花正开,直须冰雪作梯媒。fēng jìng hán táng huā zhèng kāi,zhí xū bīng xuě zuò tī méi。
时平不怕山荒寂,霜晓无人我独来。shí píng bù pà shān huāng jì,shuāng xiǎo wú rén wǒ dú lái。
【其四十二】
定回犹觉幻身轻,更着梅花巧尽情。dìng huí yóu jué huàn shēn qīng,gèng zhe méi huā qiǎo jǐn qíng。
月上栏干照孤影,一枝斜映小窗明。yuè shàng lán gàn zhào gū yǐng,yī zhī xié yìng xiǎo chuāng míng。
【其四十三】
瘦倚疏篁半出墙,天教春信到寒乡。shòu yǐ shū huáng bàn chū qiáng,tiān jiào chūn xìn dào hán xiāng。
老人终岁闭门坐,月下风前自在香。lǎo rén zhōng suì bì mén zuò,yuè xià fēng qián zì zài xiāng。
【其四十四】
不随桃李待春回,不待商量细细开。bù suí táo lǐ dài chūn huí,bù dài shāng liàng xì xì kāi。
要识此花奇绝处,月明溪影乱毰毸。yào shí cǐ huā qí jué chù,yuè míng xī yǐng luàn péi sāi。
【其四十五】
岸树低攲一雪余,此花风韵更清姝。àn shù dī qī yī xuě yú,cǐ huā fēng yùn gèng qīng shū。
江亭独倚栏干处,日影描窗作画图。jiāng tíng dú yǐ lán gàn chù,rì yǐng miáo chuāng zuò huà tú。
【其四十六】
郊原空阔浄无尘,且放千林自在春。jiāo yuán kōng kuò jìng wú chén,qiě fàng qiān lín zì zài chūn。
借问梅花何处落,翠苔苍藓石磷磷。jiè wèn méi huā hé chù luò,cuì tái cāng xiǎn shí lín lín。
【其四十七】
倚頼春风压众芳,枝枝灼灼烂生光。yǐ lài chūn fēng yā zhòng fāng,zhī zhī zhuó zhuó làn shēng guāng。
向来子美知如此,可是无心赋海棠。xiàng lái zi měi zhī rú cǐ,kě shì wú xīn fù hǎi táng。
【其四十八】
春风并力着寒梅,一半先开笑未开。chūn fēng bìng lì zhe hán méi,yī bàn xiān kāi xiào wèi kāi。
我亦悠然动清兴,欲题凡韵辄徘徊。wǒ yì yōu rán dòng qīng xīng,yù tí fán yùn zhé pái huái。
【其四十九】
木落霜空眼底宽,一枝相映竹丛寒。mù luò shuāng kōng yǎn dǐ kuān,yī zhī xiāng yìng zhú cóng hán。
不须更觅吴州画,镜里云山且共看。bù xū gèng mì wú zhōu huà,jìng lǐ yún shān qiě gòng kàn。
【其五十】
独吟高阁对官梅,春色先从笔底回。dú yín gāo gé duì guān méi,chūn sè xiān cóng bǐ dǐ huí。
诗到扬州定清绝,不才羞作等闲来。shī dào yáng zhōu dìng qīng jué,bù cái xiū zuò děng xián lái。