古诗词

方回

题仇仁近白驹诗图赵子昂画及书

方回

至洁不见取,此责自有人。zhì jié bù jiàn qǔ,cǐ zé zì yǒu rén。
絷维幸不及,遁野醉自珍。zhí wéi xìng bù jí,dùn yě zuì zì zhēn。
上下不相求,于中歌者频。shàng xià bù xiāng qiú,yú zhōng gē zhě pín。
歌者诚爱贤,贤者亦爱身。gē zhě chéng ài xián,xián zhě yì ài shēn。

次韵仇仁近题王子由隐居

方回

凉窗暑却扇,燠閤寒谢裘。liáng chuāng shǔ què shàn,yù gé hán xiè qiú。
主人一不凡,永无俗客游。zhǔ rén yī bù fán,yǒng wú sú kè yóu。
地高山使然,十倍百尺楼。dì gāo shān shǐ rán,shí bèi bǎi chǐ lóu。
人品似更高,不识王公侯。rén pǐn shì gèng gāo,bù shí wáng gōng hóu。
是中即洞天,何所复昆丘。shì zhōng jí dòng tiān,hé suǒ fù kūn qiū。
灵府能自超,玄关元不幽。líng fǔ néng zì chāo,xuán guān yuán bù yōu。
染腴匪道味,涉累非仙流。rǎn yú fěi dào wèi,shè lèi fēi xiān liú。
寂静保此室,毫发不外求。jì jìng bǎo cǐ shì,háo fā bù wài qiú。
有书亦时读,一日逾千秋。yǒu shū yì shí dú,yī rì yú qiān qiū。

频至子由书斋追记游事

方回

行山稍已倦,径作坦腹卧。xíng shān shāo yǐ juàn,jìng zuò tǎn fù wò。
茗至即仰啜,即复起端坐。míng zhì jí yǎng chuài,jí fù qǐ duān zuò。
拓窗眼豁然,如见天宇大。tuò chuāng yǎn huō rán,rú jiàn tiān yǔ dà。
金碧何太丽,玉雪不受涴。jīn bì hé tài lì,yù xuě bù shòu wò。
向来宴豢人,魂兮复谁些。xiàng lái yàn huàn rén,hún xī fù shuí xiē。
积沙东西移,怒潮日夜簸。jī shā dōng xī yí,nù cháo rì yè bǒ。
烟表越树细,云端海鹊过。yān biǎo yuè shù xì,yún duān hǎi què guò。
人生仅如尺,倏忽分寸挫。rén shēng jǐn rú chǐ,shū hū fēn cùn cuò。
万古一悲歌,悲歌孰予和。wàn gǔ yī bēi gē,bēi gē shú yǔ hé。

白云山房次韵马道士虚中三首

方回

闲愁不断连天远,浊醪快似并州剪。xián chóu bù duàn lián tiān yuǎn,zhuó láo kuài shì bìng zhōu jiǎn。
兴亡得丧横胸中,冰消雪释春风转。xīng wáng dé sàng héng xiōng zhōng,bīng xiāo xuě shì chūn fēng zhuǎn。
我本不学抱朴翁,何修致此丹砂容。wǒ běn bù xué bào pǔ wēng,hé xiū zhì cǐ dān shā róng。
服食呼吸能还童,不如但饮琉璃钟。fú shí hū xī néng hái tóng,bù rú dàn yǐn liú lí zhōng。
宝莲山南屡簪聚,醉乡不省归来处。bǎo lián shān nán lǚ zān jù,zuì xiāng bù shěng guī lái chù。
东邻西舍姓名谁,但记门前大樗树。dōng lín xī shě xìng míng shuí,dàn jì mén qián dà chū shù。

白云山房次韵马道士虚中三首

方回

意所欲往路无远,暖韭早梅政堪剪。yì suǒ yù wǎng lù wú yuǎn,nuǎn jiǔ zǎo méi zhèng kān jiǎn。
相逢不少酒一杯,大胜能成丹九转。xiāng féng bù shǎo jiǔ yī bēi,dà shèng néng chéng dān jiǔ zhuǎn。
争席者谁斯薪翁,何至帖奉鱼军容。zhēng xí zhě shuí sī xīn wēng,hé zhì tiē fèng yú jūn róng。
我一山仆君一童,亦无蛾眉间歌钟。wǒ yī shān pū jūn yī tóng,yì wú é méi jiān gē zhōng。
忽如云散倏萍聚,无何有乡是归处。hū rú yún sàn shū píng jù,wú hé yǒu xiāng shì guī chù。
寄声为谢黄面仙,焉用七重围宝树。jì shēng wèi xiè huáng miàn xiān,yān yòng qī zhòng wéi bǎo shù。

白云山房次韵马道士虚中三首

方回

霜净天空心共远,一缕游丝无可剪。shuāng jìng tiān kōng xīn gòng yuǎn,yī lǚ yóu sī wú kě jiǎn。
欲识人间真道人,眼近红尘念头转。yù shí rén jiān zhēn dào rén,yǎn jìn hóng chén niàn tóu zhuǎn。
历历落落一秃翁,取数过多邴曼容。lì lì luò luò yī tū wēng,qǔ shù guò duō bǐng màn róng。
从今教子为牧童,岂复敢望铭鼎钟。cóng jīn jiào zi wèi mù tóng,qǐ fù gǎn wàng míng dǐng zhōng。
闲朋冷友时相聚,方寸不无暗合处。xián péng lěng yǒu shí xiāng jù,fāng cùn bù wú àn hé chù。
谷神玄牝要深知,钓竿须拂珊瑚树。gǔ shén xuán pìn yào shēn zhī,diào gān xū fú shān hú shù。

次前韵将归隐黄山

方回

我家黄山百里远,两峰插天翠如剪。wǒ jiā huáng shān bǎi lǐ yuǎn,liǎng fēng chā tiān cuì rú jiǎn。
归心久落故溪云,柁转不由船不转。guī xīn jiǔ luò gù xī yún,duò zhuǎn bù yóu chuán bù zhuǎn。
采茶斸药呼邻翁,藉草地宽何不容。cǎi chá zhǔ yào hū lín wēng,jí cǎo dì kuān hé bù róng。
挟兔园册教儿童,菜饱无异禄万钟。xié tù yuán cè jiào ér tóng,cài bǎo wú yì lù wàn zhōng。
底须太史占星聚,世人寻觅无知处。dǐ xū tài shǐ zhàn xīng jù,shì rén xún mì wú zhī chù。
海内故人脱相思,江东渭北空云树。hǎi nèi gù rén tuō xiāng sī,jiāng dōng wèi běi kōng yún shù。

过李景安论诗为作长句

方回

三百年来工五七,追雅媲骚谁第一。sān bǎi nián lái gōng wǔ qī,zhuī yǎ pì sāo shuí dì yī。
独闻彭城陈正字,向来得法金华伯。dú wén péng chéng chén zhèng zì,xiàng lái dé fǎ jīn huá bó。
终古不朽语言在,以诗教人人不识。zhōng gǔ bù xiǔ yǔ yán zài,yǐ shī jiào rén rén bù shí。
善学少陵而不为,殆如孟子不言易。shàn xué shǎo líng ér bù wèi,dài rú mèng zi bù yán yì。
世人往往谈神仙,便欲插翅登青天。shì rén wǎng wǎng tán shén xiān,biàn yù chā chì dēng qīng tiān。
邀寻道士学服饵,朝呼暮吸夜炼煎。yāo xún dào shì xué fú ěr,cháo hū mù xī yè liàn jiān。
换骨一语曾未悟,未办黄庭修内丹。huàn gǔ yī yǔ céng wèi wù,wèi bàn huáng tíng xiū nèi dān。
俗流无骨但有肉,虾蟆敢竞骊龙先。sú liú wú gǔ dàn yǒu ròu,xiā má gǎn jìng lí lóng xiān。
姚合许浑精俪偶,青必对红花对柳。yáo hé xǔ hún jīng lì ǒu,qīng bì duì hóng huā duì liǔ。
儿童效之易不难,形则肖矣神何有。ér tóng xiào zhī yì bù nán,xíng zé xiào yǐ shén hé yǒu。
求之雕刻绘画间,鹄乃类鹜虎胜狗。qiú zhī diāo kè huì huà jiān,gǔ nǎi lèi wù hǔ shèng gǒu。
由陈入黄据杜坛,当知掬水月在手。yóu chén rù huáng jù dù tán,dāng zhī jū shuǐ yuè zài shǒu。
后生可畏尝闻之,君友何人师者谁。hòu shēng kě wèi cháng wén zhī,jūn yǒu hé rén shī zhě shuí。
双井白门浣花脉,实字用正虚用奇。shuāng jǐng bái mén huàn huā mài,shí zì yòng zhèng xū yòng qí。
郁轮袍曲异筝笛,藐姑射姿无粉脂。yù lún páo qū yì zhēng dí,miǎo gū shè zī wú fěn zhī。
梯危磴绝不可近,尚有简斋横一枝。tī wēi dèng jué bù kě jìn,shàng yǒu jiǎn zhāi héng yī zhī。

景安录示旧雪诗拟简斋走笔赋所感奉谢

方回

名都十万户,拥貂者为谁。míng dōu shí wàn hù,yōng diāo zhě wèi shuí。
一二达官外,絮纩或无之。yī èr dá guān wài,xù kuàng huò wú zhī。
南雪压瘴疠,此事不可迟。nán xuě yā zhàng lì,cǐ shì bù kě chí。
寠人既云众,速霁斯为宜。jù rén jì yún zhòng,sù jì sī wèi yí。
天公作恶剧,十日韬晴曦。tiān gōng zuò è jù,shí rì tāo qíng xī。
平地尺未已,塞门湮途岐。píng dì chǐ wèi yǐ,sāi mén yān tú qí。
少年未更事,骇谓如此奇。shǎo nián wèi gèng shì,hài wèi rú cǐ qí。
危登或深泛,一酣倾百卮。wēi dēng huò shēn fàn,yī hān qīng bǎi zhī。
今年老更穷,客炉拥尪羸。jīn nián lǎo gèng qióng,kè lú yōng wāng léi。
稍稍穴窗隙,缩首略一窥。shāo shāo xué chuāng xì,suō shǒu lüè yī kuī。
未卜麰麦王,但悯乌鸟饥。wèi bo móu mài wáng,dàn mǐn wū niǎo jī。
大儿寄书来,土冻菜本萎。dà ér jì shū lái,tǔ dòng cài běn wēi。
归家煮荒荠,一饱亦肉糜。guī jiā zhǔ huāng jì,yī bǎo yì ròu mí。
宁当卧袁安,何用访戴逵。níng dāng wò yuán ān,hé yòng fǎng dài kuí。
答云有故人,贻我幼妇词。dá yún yǒu gù rén,yí wǒ yòu fù cí。
未妨三十韵,一酬带间诗。wèi fáng sān shí yùn,yī chóu dài jiān shī。

次韵景安吴山观雪

方回

尽洗眼底尘,顿宽胸中忧。jǐn xǐ yǎn dǐ chén,dùn kuān xiōng zhōng yōu。
此雪端为谁,奇哉君之游。cǐ xuě duān wèi shuí,qí zāi jūn zhī yóu。
平步飞鸟背,长啸孤峰头。píng bù fēi niǎo bèi,zhǎng xiào gū fēng tóu。
恍惚阆风苑,嫖姚结邻楼。huǎng hū láng fēng yuàn,piáo yáo jié lín lóu。
了不异天上,培塿视九州。le bù yì tiān shàng,péi lǒu shì jiǔ zhōu。
北方当此时,如猬缩马牛。běi fāng dāng cǐ shí,rú wèi suō mǎ niú。
南方幸不然,但觉瑞彩浮。nán fāng xìng bù rán,dàn jué ruì cǎi fú。
晴日一以出,壮观挽不留。qíng rì yī yǐ chū,zhuàng guān wǎn bù liú。
作急著妙句,小费灵府谋。zuò jí zhù miào jù,xiǎo fèi líng fǔ móu。
老夫傥可从,亦足祛穷愁。lǎo fū tǎng kě cóng,yì zú qū qióng chóu。
凡骨绝仙分,胜览输高流。fán gǔ jué xiān fēn,shèng lǎn shū gāo liú。
乃后有佳集,次第或见收。nǎi hòu yǒu jiā jí,cì dì huò jiàn shōu。
冰解烧痕青,问梅孤山幽。bīng jiě shāo hén qīng,wèn méi gū shān yōu。

留杭近三年得去赋不可不出城

方回

不可不出城,顽躯百无病。bù kě bù chū chéng,wán qū bǎi wú bìng。
不可不出城,老眼亦何净。bù kě bù chū chéng,lǎo yǎn yì hé jìng。
第一脱俗尘,最便于野性。dì yī tuō sú chén,zuì biàn yú yě xìng。
第二井不咸,所至水可饮。dì èr jǐng bù xián,suǒ zhì shuǐ kě yǐn。
第三鱼价贱,第四酒味胜。dì sān yú jià jiàn,dì sì jiǔ wèi shèng。
第五无火惊,第六无灯禁。dì wǔ wú huǒ jīng,dì liù wú dēng jìn。
第七航船歌,欸乃亦可听。dì qī háng chuán gē,āi nǎi yì kě tīng。
尔曹居城中,小屋如败甑。ěr cáo jū chéng zhōng,xiǎo wū rú bài zèng。
臭秽之所蒸,面面环厕圊。chòu huì zhī suǒ zhēng,miàn miàn huán cè qīng。
五更闻丧鼓,骨肉付烟烬。wǔ gèng wén sàng gǔ,gǔ ròu fù yān jìn。
巧伪以为生,语无一可信。qiǎo wěi yǐ wèi shēng,yǔ wú yī kě xìn。
妇女狐媚繁,商贾狙诈竞。fù nǚ hú mèi fán,shāng jiǎ jū zhà jìng。
天下不皆然,杭城为特甚。tiān xià bù jiē rán,háng chéng wèi tè shén。
我今才出城,七美一朝并。wǒ jīn cái chū chéng,qī měi yī cháo bìng。
眺望心神清,眠卧魂魄定。tiào wàng xīn shén qīng,mián wò hún pò dìng。
空阔水云间,孰谓雪风劲。kōng kuò shuǐ yún jiān,shú wèi xuě fēng jìn。
寄语城中人,何时免闂阱。jì yǔ chéng zhōng rén,hé shí miǎn hòng jǐng。
不可不出城,所以发兹咏。bù kě bù chū chéng,suǒ yǐ fā zī yǒng。

泊赤岸微晓

方回

今年夏雨水,浙右岁事失。jīn nián xià yǔ shuǐ,zhè yòu suì shì shī。
五月客杭城,市民几不粒。wǔ yuè kè háng chéng,shì mín jǐ bù lì。
逮乎书云前,稍稍喜晴色。dǎi hū shū yún qián,shāo shāo xǐ qíng sè。
转手又不然,一雪二十日。zhuǎn shǒu yòu bù rán,yī xuě èr shí rì。
岂止闾巷穷,大半缺衣食。qǐ zhǐ lǘ xiàng qióng,dà bàn quē yī shí。
我穷尤自笑,亦尝二千石。wǒ qióng yóu zì xiào,yì cháng èr qiān shí。
今如故将军,俗眼不见识。jīn rú gù jiāng jūn,sú yǎn bù jiàn shí。
下舟北关埭,泥水何狼籍。xià zhōu běi guān dài,ní shuǐ hé láng jí。
离披一破伞,?杌两败屐。lí pī yī pò sǎn,wù liǎng bài jī。
俗谚雨夹雪,未易得休息。sú yàn yǔ jiā xuě,wèi yì dé xiū xī。
大雪复大雨,造物讵容诘。dà xuě fù dà yǔ,zào wù jù róng jí。
柁师所见赁,修广仅数尺。duò shī suǒ jiàn lìn,xiū guǎng jǐn shù chǐ。
而我凡五人,卧处殊太窄。ér wǒ fán wǔ rén,wò chù shū tài zhǎi。
初过皋亭山,垂近临平驿。chū guò gāo tíng shān,chuí jìn lín píng yì。
有酒二三壶,聊以慰仆厮。yǒu jiǔ èr sān hú,liáo yǐ wèi pū sī。
吁嗟岁云暮,何苦事行役。xū jiē suì yún mù,hé kǔ shì xíng yì。
马援壮志已,阮籍穷途迫。mǎ yuán zhuàng zhì yǐ,ruǎn jí qióng tú pò。
永夜不复眠,孤篷滴复滴。yǒng yè bù fù mián,gū péng dī fù dī。
天地岂不大,一叶寄兹夕。tiān dì qǐ bù dà,yī yè jì zī xī。

下长安堰

方回

已雪又复雨,天寒行路难。yǐ xuě yòu fù yǔ,tiān hán xíng lù nán。
船中寒尚可,未若堰头寒。chuán zhōng hán shàng kě,wèi ruò yàn tóu hán。
已雨又欲雪,泥深行路迷。yǐ yǔ yòu yù xuě,ní shēn xíng lù mí。
岸边泥尚可,未若堰头泥。àn biān ní shàng kě,wèi ruò yàn tóu ní。
官船买船逾十丈,终日牵攀仅能上。guān chuán mǎi chuán yú shí zhàng,zhōng rì qiān pān jǐn néng shàng。
小船不阔五尺者,大船塞之不容下。xiǎo chuán bù kuò wǔ chǐ zhě,dà chuán sāi zhī bù róng xià。
堰夫惯见甘途污,轴胶缆断相号呼。yàn fū guàn jiàn gān tú wū,zhóu jiāo lǎn duàn xiāng hào hū。
得钱赡家计未愚,不惜身如牛与猪。dé qián shàn jiā jì wèi yú,bù xī shēn rú niú yǔ zhū。
人生劣可足衣食,何必来此堰头立。rén shēng liè kě zú yī shí,hé bì lái cǐ yàn tóu lì。

泊崇德县晓作

方回

岸上马蹄响,县中更鼓清。àn shàng mǎ tí xiǎng,xiàn zhōng gèng gǔ qīng。
篷背雨亦止,意当明旦晴。péng bèi yǔ yì zhǐ,yì dāng míng dàn qíng。
梦记所泊处,乔木枯峥嵘。mèng jì suǒ pō chù,qiáo mù kū zhēng róng。
天色果开否,浩浩惟风声。tiān sè guǒ kāi fǒu,hào hào wéi fēng shēng。
篙师夜先起,船尾灯火明。gāo shī yè xiān qǐ,chuán wěi dēng huǒ míng。
苦寒未可发,妇为治餐烹。kǔ hán wèi kě fā,fù wèi zhì cān pēng。
咀嚼似有味,宿昔馀蔬羹。jǔ jué shì yǒu wèi,sù xī yú shū gēng。
人世如此耳,役役一饭营。rén shì rú cǐ ěr,yì yì yī fàn yíng。
负贩规货利,干禄求荣名。fù fàn guī huò lì,gàn lù qiú róng míng。
斯人以家浮,止尔了一生。sī rén yǐ jiā fú,zhǐ ěr le yī shēng。
大者据疆土,以国相攻争。dà zhě jù jiāng tǔ,yǐ guó xiāng gōng zhēng。
至微若蝼蚁,行阵有战征。zhì wēi ruò lóu yǐ,xíng zhèn yǒu zhàn zhēng。
我卧思此事,究竟终何成。wǒ wò sī cǐ shì,jiū jìng zhōng hé chéng。
顽仆懵无知,鼻息如雷鸣。wán pū měng wú zhī,bí xī rú léi míng。

过嘉兴道中接待寺丁丑十二月赴逮扬州遇雪留宿怆然有感

方回

畴昔留此寺,亦兹腊雪天。chóu xī liú cǐ sì,yì zī là xuě tiān。
天寒了不异,俯仰十一年。tiān hán le bù yì,fǔ yǎng shí yī nián。
是时尚守郡,赴逮趋淮壖。shì shí shàng shǒu jùn,fù dǎi qū huái ruán。
不知坐何事,自省无尤愆。bù zhī zuò hé shì,zì shěng wú yóu qiān。
家有屋几间,亦有数顷田。jiā yǒu wū jǐ jiān,yì yǒu shù qǐng tián。
书生未甚穷,不忧无酒钱。shū shēng wèi shén qióng,bù yōu wú jiǔ qián。
事白夏至秋,然后得南旋。shì bái xià zhì qiū,rán hòu dé nán xuán。
即今身自由,幸已不属官。jí jīn shēn zì yóu,xìng yǐ bù shǔ guān。
客贫一物无,驾此如叶船。kè pín yī wù wú,jià cǐ rú yè chuán。
四仆色常饥,况望酣与膻。sì pū sè cháng jī,kuàng wàng hān yǔ shān。
家人九霄外,何由致橐饘。jiā rén jiǔ xiāo wài,hé yóu zhì tuó zhān。
岂不亦念我,逢曲流馋涎。qǐ bù yì niàn wǒ,féng qū liú chán xián。
我非不欲仕,危途畏隮颠。wǒ fēi bù yù shì,wēi tú wèi jī diān。
势虽已窘迫,心终无忧煎。shì suī yǐ jiǒng pò,xīn zhōng wú yōu jiān。
新岁六十二,白发被两肩。xīn suì liù shí èr,bái fā bèi liǎng jiān。
尚堪屈此膝,跪起贵要前。shàng kān qū cǐ xī,guì qǐ guì yào qián。
访旧非得已,谁当佐腰缠。fǎng jiù fēi dé yǐ,shuí dāng zuǒ yāo chán。
克日可以归,小俟春牛鞭。kè rì kě yǐ guī,xiǎo qí chūn niú biān。

观岸树

方回

行舟观岸树,意若有不足。xíng zhōu guān àn shù,yì ruò yǒu bù zú。
岂惟柽柳杨,亦颇间篁竹。qǐ wéi chēng liǔ yáng,yì pǒ jiān huáng zhú。
猥琐匪大材,谁谓真不曲。wěi suǒ fěi dà cái,shuí wèi zhēn bù qū。
北风稍向南,南风稍向北。běi fēng shāo xiàng nán,nán fēng shāo xiàng běi。
弱质不自由,随风作反覆。ruò zhì bù zì yóu,suí fēng zuò fǎn fù。
我家有乔松,似是千秋木。wǒ jiā yǒu qiáo sōng,shì shì qiān qiū mù。
下无藤萝缠,上无禽鸟宿。xià wú téng luó chán,shàng wú qín niǎo sù。
清阴荫百亩,毅然立于独。qīng yīn yīn bǎi mǔ,yì rán lì yú dú。
八风吹不动,矧肯变寒燠。bā fēng chuī bù dòng,shěn kěn biàn hán yù。
是可托吾庐,隐居于此卜。shì kě tuō wú lú,yǐn jū yú cǐ bo。
焉能江湖间,浪与此辈逐。yān néng jiāng hú jiān,làng yǔ cǐ bèi zhú。

驿马叹

方回

铁阵突万人,覂驾行九轨。tiě zhèn tū wàn rén,fěng jià xíng jiǔ guǐ。
圣门称其德,成功亦云伟。shèng mén chēng qí dé,chéng gōng yì yún wěi。
嗟尔驿骑者,售身堕泥滓。jiē ěr yì qí zhě,shòu shēn duò ní zǐ。
朝才南一程,夕又北百里。cháo cái nán yī chéng,xī yòu běi bǎi lǐ。
鞭走不暂停,脊背作疮痏。biān zǒu bù zàn tíng,jí bèi zuò chuāng wěi。
尔生既无知,尔死然后已。ěr shēng jì wú zhī,ěr sǐ rán hòu yǐ。
盐车未为甚,敝帷无复拟。yán chē wèi wèi shén,bì wéi wú fù nǐ。
惟人役万物,致用斯为美。wéi rén yì wàn wù,zhì yòng sī wèi měi。
用之失其所,益此即损彼。yòng zhī shī qí suǒ,yì cǐ jí sǔn bǐ。
服牛利播种,钻龟卜休徵。fú niú lì bō zhǒng,zuān guī bo xiū zhēng。
牛龟何不幸,为人谋何矣。niú guī hé bù xìng,wèi rén móu hé yǐ。
释氏欲无生,厥意殆见此。shì shì yù wú shēng,jué yì dài jiàn cǐ。
奈何说轮回,眩俗滋谲诡。nài hé shuō lún huí,xuàn sú zī jué guǐ。
人畜互相为,万万无此理。rén chù hù xiāng wèi,wàn wàn wú cǐ lǐ。
皮毛受困苦,王侯享华侈。pí máo shòu kùn kǔ,wáng hóu xiǎng huá chǐ。
谓皆前世事,夙业之所使。wèi jiē qián shì shì,sù yè zhī suǒ shǐ。
我独谓天性,岂各私一己。wǒ dú wèi tiān xìng,qǐ gè sī yī jǐ。
生囿形骸间,死散虚空里。shēng yòu xíng hái jiān,sǐ sàn xū kōng lǐ。
性同质不同,窜易乌有是。xìng tóng zhì bù tóng,cuàn yì wū yǒu shì。
爱人而爱物,人当近仁耳。ài rén ér ài wù,rén dāng jìn rén ěr。
使其一不爱,何惜一马死。shǐ qí yī bù ài,hé xī yī mǎ sǐ。
我赋驿马篇,哀歌有深旨。wǒ fù yì mǎ piān,āi gē yǒu shēn zhǐ。

大雪泊平望买酒戏书

方回

天若不产绵,世多冻死民。tiān ruò bù chǎn mián,shì duō dòng sǐ mín。
世若不酿酒,亦复愁杀人。shì ruò bù niàng jiǔ,yì fù chóu shā rén。
冻面无人色,泊舟下塘侧。dòng miàn wú rén sè,pō zhōu xià táng cè。
绵衣既云薄,酒亦何可得。mián yī jì yún báo,jiǔ yì hé kě dé。
妙绝少陵句,舟重欲无闻。miào jué shǎo líng jù,zhōu zhòng yù wú wén。
袖手复缩脚,意终思一醺。xiù shǒu fù suō jiǎo,yì zhōng sī yī xūn。
试一问篙工,酒自此间有。shì yī wèn gāo gōng,jiǔ zì cǐ jiān yǒu。
奈何泥滑滑,寸步未易取。nài hé ní huá huá,cùn bù wèi yì qǔ。
不恨衣绵少,但愁无酒钱。bù hèn yī mián shǎo,dàn chóu wú jiǔ qián。
能将钱致酒,即似衣添绵。néng jiāng qián zhì jiǔ,jí shì yī tiān mián。
忍冻至于此,犹喜肆嘲弄。rěn dòng zhì yú cǐ,yóu xǐ sì cháo nòng。
此雪遂大作,不冻复谁冻。cǐ xuě suì dà zuò,bù dòng fù shuí dòng。

奔牛吕城过堰甚难

方回

君不见奔牛吕城古堰头,南人北人千百舟。jūn bù jiàn bēn niú lǚ chéng gǔ yàn tóu,nán rén běi rén qiān bǎi zhōu。
争车夺缆塞堰道,但未杀人舂戈矛。zhēng chē duó lǎn sāi yàn dào,dàn wèi shā rén chōng gē máo。
南人军行欺百姓,北人官行气尤盛。nán rén jūn xíng qī bǎi xìng,běi rén guān xíng qì yóu shèng。
龙庭贵种西域贾,更敢与渠争性命。lóng tíng guì zhǒng xī yù jiǎ,gèng gǎn yǔ qú zhēng xìng mìng。
叱咤喑呜凭气力,大梃长鞭肆鏖击。chì zhà yīn wū píng qì lì,dà tǐng zhǎng biān sì áo jī。
水泥滑滑雪漫天,欧人见血推人溺。shuǐ ní huá huá xuě màn tiān,ōu rén jiàn xuè tuī rén nì。
吴人愚痴极可怜,买航赁客逃饥年。wú rén yú chī jí kě lián,mǎi háng lìn kè táo jī nián。
航小伏岸不得进,堰吏叫怒需堰钱。háng xiǎo fú àn bù dé jìn,yàn lì jiào nù xū yàn qián。
人间官府全若无,弱者殆为强者屠。rén jiān guān fǔ quán ruò wú,ruò zhě dài wèi qiáng zhě tú。
强愈得志弱惟死,无州无县不如此。qiáng yù dé zhì ruò wéi sǐ,wú zhōu wú xiàn bù rú cǐ。

留丹阳三日苦寒戏为短歌

方回

自从书云入嘉平,一月间无三日晴。zì cóng shū yún rù jiā píng,yī yuè jiān wú sān rì qíng。
大雪二十五六日,漫天塞地冰峥嵘。dà xuě èr shí wǔ liù rì,màn tiān sāi dì bīng zhēng róng。
吴江渡桥意颇快,吕城争堰心还惊。wú jiāng dù qiáo yì pǒ kuài,lǚ chéng zhēng yàn xīn hái jīng。
丹阳古县暮落牵,冻人欲死无人行。dān yáng gǔ xiàn mù luò qiān,dòng rén yù sǐ wú rén xíng。
夜投孤店风更紧,燃草不烟灯灭影。yè tóu gū diàn fēng gèng jǐn,rán cǎo bù yān dēng miè yǐng。
北人下马惊相问,自古江南无此冷。běi rén xià mǎ jīng xiāng wèn,zì gǔ jiāng nán wú cǐ lěng。
求薪不可炭更难,仆御告馁衾裯单。qiú xīn bù kě tàn gèng nán,pū yù gào něi qīn chóu dān。
我生南土六十二,自古江南无此寒。wǒ shēng nán tǔ liù shí èr,zì gǔ jiāng nán wú cǐ hán。
卧不脱衣袍带断,湿靴破袜泥裤绽。wò bù tuō yī páo dài duàn,shī xuē pò wà ní kù zhàn。
焉得闺人呵手缝,可向谁家借针线。yān dé guī rén hē shǒu fèng,kě xiàng shuí jiā jiè zhēn xiàn。
船路不通驿路泥,田家闭户如鸡栖。chuán lù bù tōng yì lù ní,tián jiā bì hù rú jī qī。
推车荷担唤不去,宁煨稿秸烹糠粞。tuī chē hé dān huàn bù qù,níng wēi gǎo jiē pēng kāng xī。
可以我而返不如,乾坤浩荡岁云暮。kě yǐ wǒ ér fǎn bù rú,qián kūn hào dàng suì yún mù。
岂无拥炉画灰处,焉用遑遑问征路。qǐ wú yōng lú huà huī chù,yān yòng huáng huáng wèn zhēng lù。