古诗词

于石

净居院遇雪

于石

梦回寒月吐层崖,汤响松风听煮茶。mèng huí hán yuè tǔ céng yá,tāng xiǎng sōng fēng tīng zhǔ chá。
倚树恐惊残雪堕,起来不敢嗅梅花。yǐ shù kǒng jīng cán xuě duò,qǐ lái bù gǎn xiù méi huā。

次韵赵羽翁秋江杂兴

于石

翩翩水鸟自沉浮,红蓼黄芦两岸秋。piān piān shuǐ niǎo zì chén fú,hóng liǎo huáng lú liǎng àn qiū。
隔水人家一犬吠,斜阳篱落有渔舟。gé shuǐ rén jiā yī quǎn fèi,xié yáng lí luò yǒu yú zhōu。

次韵赵羽翁秋江杂兴

于石

雁落芦花洲外洲,半川斜日独凭楼。yàn luò lú huā zhōu wài zhōu,bàn chuān xié rì dú píng lóu。
笛声何处雁惊起,点破清江一片秋。dí shēng hé chù yàn jīng qǐ,diǎn pò qīng jiāng yī piàn qiū。

次韵杜若川春日杂兴集句

于石

行约青帘共一樽,牧童遥指杏花村。xíng yuē qīng lián gòng yī zūn,mù tóng yáo zhǐ xìng huā cūn。
如今只有花含笑,悍吏催租夜打门。rú jīn zhǐ yǒu huā hán xiào,hàn lì cuī zū yè dǎ mén。

次韵杜若川春日杂兴集句

于石

九陌净无车马尘,不须移槛损天真。jiǔ mò jìng wú chē mǎ chén,bù xū yí kǎn sǔn tiān zhēn。
凡花俗草败人意,怅望烟云缥渺人。fán huā sú cǎo bài rén yì,chàng wàng yān yún piāo miǎo rén。

丁丑岁旦

于石

不写桃符换旧诗,辛盘竹爆付儿嬉。bù xiě táo fú huàn jiù shī,xīn pán zhú bào fù ér xī。
山深未见新年历,只记梅花春早迟。shān shēn wèi jiàn xīn nián lì,zhǐ jì méi huā chūn zǎo chí。

晚眺

于石

渔歌樵语隔溪村,沙上牛归小径分。yú gē qiáo yǔ gé xī cūn,shā shàng niú guī xiǎo jìng fēn。
烟树参差片帆落,半川斜日九峰云。yān shù cān chà piàn fān luò,bàn chuān xié rì jiǔ fēng yún。

旅夜

于石

拥炉兀兀坐成睡,梦到家山人不知。yōng lú wù wù zuò chéng shuì,mèng dào jiā shān rén bù zhī。
半夜酒醒还是客,一庭黄叶雨来时。bàn yè jiǔ xǐng hái shì kè,yī tíng huáng yè yǔ lái shí。

旅中遣怀

于石

片云相望浙东西,回首家山路欲迷。piàn yún xiāng wàng zhè dōng xī,huí shǒu jiā shān lù yù mí。
昨夜桐江江上梦,倒随流水上双溪。zuó yè tóng jiāng jiāng shàng mèng,dào suí liú shuǐ shàng shuāng xī。

次韵赵德舆山家

于石

茅檐日暖卧寒林,过午老翁鼾睡声。máo yán rì nuǎn wò hán lín,guò wǔ lǎo wēng hān shuì shēng。
扰扰红尘山下路,晓霜残月有人行。rǎo rǎo hóng chén shān xià lù,xiǎo shuāng cán yuè yǒu rén xíng。

寄题千秋观

于石

峥嵘金碧千秋观,谁记当年贺监家。zhēng róng jīn bì qiān qiū guān,shuí jì dāng nián hè jiān jiā。
湖水亦随人世改,秋光一半失荷花。hú shuǐ yì suí rén shì gǎi,qiū guāng yī bàn shī hé huā。

早梅

于石

一气独先天地春,两三花占十分清。yī qì dú xiān tiān dì chūn,liǎng sān huā zhàn shí fēn qīng。
冰霜不隔阳和力,半点机缄妙化生。bīng shuāng bù gé yáng hé lì,bàn diǎn jī jiān miào huà shēng。

白杜鹃花

于石

蜀帝魂销恨不穷,野花开落倚东风。shǔ dì hún xiāo hèn bù qióng,yě huā kāi luò yǐ dōng fēng。
吻乾无复枝头血,几度啼来染不红。wěn qián wú fù zhī tóu xuè,jǐ dù tí lái rǎn bù hóng。

山中

于石

我家万山中,日日采樵去。wǒ jiā wàn shān zhōng,rì rì cǎi qiáo qù。
扪萝上层巅,苔滑不留履。mén luó shàng céng diān,tái huá bù liú lǚ。
落日负樵归,云深失归路。luò rì fù qiáo guī,yún shēn shī guī lù。
谁家犬吠声,声在云深处。shuí jiā quǎn fèi shēng,shēng zài yún shēn chù。

山中

于石

偶因抱瓮出,夜汲涧底泉。ǒu yīn bào wèng chū,yè jí jiàn dǐ quán。
荡摇水中月,水定光复圆。dàng yáo shuǐ zhōng yuè,shuǐ dìng guāng fù yuán。
问水水不语,问月月不言。wèn shuǐ shuǐ bù yǔ,wèn yuè yuè bù yán。
倚树一长啸,万壑松风寒。yǐ shù yī zhǎng xiào,wàn hè sōng fēng hán。

拟古

于石

君心如柳枝,春尽絮狂飞。jūn xīn rú liǔ zhī,chūn jǐn xù kuáng fēi。
妾心如古木,不受春风吹。qiè xīn rú gǔ mù,bù shòu chūn fēng chuī。
古木宁槁死,可伐不可移。gǔ mù níng gǎo sǐ,kě fá bù kě yí。
风絮飞不已,飘零将安归。fēng xù fēi bù yǐ,piāo líng jiāng ān guī。

晚步

于石

径狭不容车,溪浅不容钓。jìng xiá bù róng chē,xī qiǎn bù róng diào。
平芜淡云烟,独鸟下残照。píng wú dàn yún yān,dú niǎo xià cán zhào。
见山孑无言,倚树忽长啸。jiàn shān jié wú yán,yǐ shù hū zhǎng xiào。
徘徊澹忘归,空林明远烧。pái huái dàn wàng guī,kōng lín míng yuǎn shāo。

有客

于石

有客叩我门,动色谈公侯。yǒu kè kòu wǒ mén,dòng sè tán gōng hóu。
权门热于火,富贵可力求。quán mén rè yú huǒ,fù guì kě lì qiú。
我性不谐俗,素拙生计谋。wǒ xìng bù xié sú,sù zhuō shēng jì móu。
苟求未必得,徒为君子羞。gǒu qiú wèi bì dé,tú wèi jūn zi xiū。
拂衣起谢客,夷然卧林丘。fú yī qǐ xiè kè,yí rán wò lín qiū。

和渊明诗

于石

林屋本深寂,而多禽鸟喧。lín wū běn shēn jì,ér duō qín niǎo xuān。
一静制群动,何必更幽偏。yī jìng zhì qún dòng,hé bì gèng yōu piān。
西风扫脱叶,见此林杪山。xī fēng sǎo tuō yè,jiàn cǐ lín miǎo shān。
朝看孤云出,暮看孤云还。cháo kàn gū yún chū,mù kàn gū yún hái。
云飞亦何心,相对两忘言。yún fēi yì hé xīn,xiāng duì liǎng wàng yán。

宿栖真院分韵得独字

于石

空翠冷滴衣,石藓滑吾足。kōng cuì lěng dī yī,shí xiǎn huá wú zú。
偶随白云去,栖此林下屋。ǒu suí bái yún qù,qī cǐ lín xià wū。
楼影挂斜阳,钟声出深竹。lóu yǐng guà xié yáng,zhōng shēng chū shēn zhú。
山僧老面壁,谁与伴幽独。shān sēng lǎo miàn bì,shuí yǔ bàn yōu dú。
分我云半间,攲枕听飞瀑。fēn wǒ yún bàn jiān,qī zhěn tīng fēi pù。
152«2345678