古诗词

王奕

沁园春·题新州醉白楼

王奕

唐李太白,访贺知章,浩歌此楼。táng lǐ tài bái,fǎng hè zhī zhāng,hào gē cǐ lóu。
想斗酒百篇,眼花落井,一时豪杰,千古风流。xiǎng dòu jiǔ bǎi piān,yǎn huā luò jǐng,yī shí háo jié,qiān gǔ fēng liú。
白骨青山,美人黄土,醉魄吟魂安在否。bái gǔ qīng shān,měi rén huáng tǔ,zuì pò yín hún ān zài fǒu。
江南客,因来游胜践,稽首前修。jiāng nán kè,yīn lái yóu shèng jiàn,jī shǒu qián xiū。
悠悠。yōu yōu。
往事俱休,更莫遣兴亡狂白头。wǎng shì jù xiū,gèng mò qiǎn xīng wáng kuáng bái tóu。
也莫论高皇、莫论项羽,谁为黄帝,谁为蚩尤。yě mò lùn gāo huáng mò lùn xiàng yǔ,shuí wèi huáng dì,shuí wèi chī yóu。
拶破愁城,吸乾酒海,袖拂安梁舞暮秋。zā pò chóu chéng,xī qián jiǔ hǎi,xiù fú ān liáng wǔ mù qiū。
题未了,又笑骑白鹤,飞下扬州。tí wèi le,yòu xiào qí bái hè,fēi xià yáng zhōu。

婆罗门引·忆叠山翁

王奕

佳人鬓发,几回涂抹共婵娟。jiā rén bìn fā,jǐ huí tú mǒ gòng chán juān。
又何止三千。yòu hé zhǐ sān qiān。
拟待盈盈宝鉴,多少绮罗筵。nǐ dài yíng yíng bǎo jiàn,duō shǎo qǐ luó yán。
恨妖蟆怪事,长夜中天。hèn yāo má guài shì,zhǎng yè zhōng tiān。
中河影圆。zhōng hé yǐng yuán。
清泪落尊前。qīng lèi luò zūn qián。
舞罢霓裳初服,肯为人妍。wǔ bà ní shang chū fú,kěn wèi rén yán。
□□□□,算惟有、蕊宫天上仙。,suàn wéi yǒu ruǐ gōng tiān shàng xiān。
缑山鹤,亦欲蹁跹。gōu shān hè,yì yù pián xiān。

八声甘州(题维扬摘星楼)

王奕

问苍天、苍天阒无言,浩歌摘星楼。wèn cāng tiān cāng tiān qù wú yán,hào gē zhāi xīng lóu。
这茫茫禹踪,南来第一,是古扬州。zhè máng máng yǔ zōng,nán lái dì yī,shì gǔ yáng zhōu。
当日双龙未渡,风月一家秋。dāng rì shuāng lóng wèi dù,fēng yuè yī jiā qiū。
中分胡越后,横断江流。zhōng fēn hú yuè hòu,héng duàn jiāng liú。
□百年间春梦,笑槐柯蚁穴。bǎi nián jiān chūn mèng,xiào huái kē yǐ xué。
多少王侯。duō shǎo wáng hóu。
谩平山堂里,棋局几边筹。mán píng shān táng lǐ,qí jú jǐ biān chóu。
是谁教;海干仙去,天地付浮沤。shì shuí jiào;hǎi gàn xiān qù,tiān dì fù fú ōu。
书生老,对琼花一笑,白发苍洲。shū shēng lǎo,duì qióng huā yī xiào,bái fā cāng zhōu。

西河·江左地

王奕

江左地。jiāng zuǒ dì。
兴亡旧恨谁记。xīng wáng jiù hèn shuí jì。
腥风不搅洛山云,怒涛怎起。xīng fēng bù jiǎo luò shān yún,nù tāo zěn qǐ。
泪眶历落泫新亭,碑趺犹卧江际。lèi kuàng lì luò xuàn xīn tíng,bēi fū yóu wò jiāng jì。
古今事,天莫倚。gǔ jīn shì,tiān mò yǐ。
废兴元有时系。fèi xīng yuán yǒu shí xì。
女墙月色自荒荒,尽平寸垒。nǚ qiáng yuè sè zì huāng huāng,jǐn píng cùn lěi。
舞台歌谢草痕深,青溪弥望烟水。wǔ tái gē xiè cǎo hén shēn,qīng xī mí wàng yān shuǐ。
马蹄杂遝锦绣市。mǎ tí zá tà jǐn xiù shì。
认乌衣六朝,东巷西里。rèn wū yī liù cháo,dōng xiàng xī lǐ。
景物已非人世。jǐng wù yǐ fēi rén shì。
但长干铁塔,岿然相对。dàn zhǎng gàn tiě tǎ,kuī rán xiāng duì。
檐铃嘈囋薰风里。yán líng cáo zá xūn fēng lǐ。

回建德寄冯和峰隐士

王奕

王子归邹鲁,知公隐德乡。wáng zi guī zōu lǔ,zhī gōng yǐn dé xiāng。
道为千载惜,身抱六经藏。dào wèi qiān zài xī,shēn bào liù jīng cáng。
青壁丹崖远,黄花白骨香。qīng bì dān yá yuǎn,huáng huā bái gǔ xiāng。
百年交一臂,悔不拜庞床。bǎi nián jiāo yī bì,huǐ bù bài páng chuáng。

和赵若伦旧题多景楼

王奕

大地山河合九州,秋风吹起故乡愁。dà dì shān hé hé jiǔ zhōu,qiū fēng chuī qǐ gù xiāng chóu。
洛山冉冉机云出,汉水潇潇巡远羞。luò shān rǎn rǎn jī yún chū,hàn shuǐ xiāo xiāo xún yuǎn xiū。
东望海连甘露寺,北来诗满镇江楼。dōng wàng hǎi lián gān lù sì,běi lái shī mǎn zhèn jiāng lóu。
金台万里天门杳,且问东津汶上舟。jīn tái wàn lǐ tiān mén yǎo,qiě wèn dōng jīn wèn shàng zhōu。

和罗隐诗再题多景楼

王奕

老了英雄费了吟,鹿儿化马不消寻。lǎo le yīng xióng fèi le yín,lù ér huà mǎ bù xiāo xún。
死生寿夭苍生命,治乱存亡上帝心。sǐ shēng shòu yāo cāng shēng mìng,zhì luàn cún wáng shàng dì xīn。
嶓冢西来山叠叠,焦金东望海深深。bō zhǒng xī lái shān dié dié,jiāo jīn dōng wàng hǎi shēn shēn。
眼前参透坎中画,始识恒河只寸涔。yǎn qián cān tòu kǎn zhōng huà,shǐ shí héng hé zhǐ cùn cén。

和卢疏斋多景楼韵

王奕

一合乾坤气脉连,蜜甜本不拣中边。yī hé qián kūn qì mài lián,mì tián běn bù jiǎn zhōng biān。
几千万劫本同此,百八十年何间然。jǐ qiān wàn jié běn tóng cǐ,bǎi bā shí nián hé jiān rán。
北固英雄前去古,中原文献后来贤。běi gù yīng xióng qián qù gǔ,zhōng yuán wén xiàn hòu lái xián。
老怀登此成欣感,日落苍梧生紫烟。lǎo huái dēng cǐ chéng xīn gǎn,rì luò cāng wú shēng zǐ yān。

题北固亭

王奕

杜老当年识恨遗,与天争汉死奚疑。dù lǎo dāng nián shí hèn yí,yǔ tiān zhēng hàn sǐ xī yí。
伏羱犹忆分三日,老骥空悲混一时。fú yuán yóu yì fēn sān rì,lǎo jì kōng bēi hùn yī shí。
往事竟随东逝水,新题全是北来诗。wǎng shì jìng suí dōng shì shuǐ,xīn tí quán shì běi lái shī。
如今多景楼头酒,免得诸公赋黍离。rú jīn duō jǐng lóu tóu jiǔ,miǎn dé zhū gōng fù shǔ lí。

题焦山吸江亭

王奕

甲子三千六百期,此山崒嵂起何时。jiǎ zi sān qiān liù bǎi qī,cǐ shān zú lǜ qǐ hé shí。
雄吞海渎金狮子,霸断吴门铁犍儿。xióng tūn hǎi dú jīn shī zi,bà duàn wú mén tiě jiān ér。
水镜照空三国恨,浪鼋撞破六朝悲。shuǐ jìng zhào kōng sān guó hèn,làng yuán zhuàng pò liù cháo bēi。
后来尽有无穷事,留与他年再赋诗。hòu lái jǐn yǒu wú qióng shì,liú yǔ tā nián zài fù shī。

题焦山客位

王奕

锁断长江铁户门,风帆云海几朝昏。suǒ duàn zhǎng jiāng tiě hù mén,fēng fān yún hǎi jǐ cháo hūn。
能依佛教绵遗址,大胜焦家裕后昆。néng yī fú jiào mián yí zhǐ,dà shèng jiāo jiā yù hòu kūn。
鹤骨已仙羲帖在,鳌身不动米碑存。hè gǔ yǐ xiān xī tiē zài,áo shēn bù dòng mǐ bēi cún。
住山传得文殊印,遮莫前身是了元。zhù shān chuán dé wén shū yìn,zhē mò qián shēn shì le yuán。

题金山金鳌阁

王奕

谁橐红炉铸宝刀,辟开太极奠金鳌。shuí tuó hóng lú zhù bǎo dāo,pì kāi tài jí diàn jīn áo。
尾摇光岳星辰转,背负乾坤日月劳。wěi yáo guāng yuè xīng chén zhuǎn,bèi fù qián kūn rì yuè láo。
潮落潮生通气息,帆来帆去动毫毛。cháo luò cháo shēng tōng qì xī,fān lái fān qù dòng háo máo。
不知南北车书混,此际翻身第几遭。bù zhī nán běi chē shū hùn,cǐ jì fān shēn dì jǐ zāo。

书赵忠靖公祠堂

王奕

老臣将略服先零,撑拓淮江五十年。lǎo chén jiāng lüè fú xiān líng,chēng tuò huái jiāng wǔ shí nián。
不把壑舟移半夜,未应杞国坠中天。bù bǎ hè zhōu yí bàn yè,wèi yīng qǐ guó zhuì zhōng tiān。
父奢既不惭诸葛,子括胡为愧仲连。fù shē jì bù cán zhū gé,zi kuò hú wèi kuì zhòng lián。
节义功名父兄在,摩挲丰碣重潸然。jié yì gōng míng fù xiōng zài,mó sā fēng jié zhòng shān rán。

到扬州

王奕

仙去琼花不见根,津桥明月共谁论。xiān qù qióng huā bù jiàn gēn,jīn qiáo míng yuè gòng shuí lùn。
百馀载作江藩翰,十几年来蓟户门。bǎi yú zài zuò jiāng fān hàn,shí jǐ nián lái jì hù mén。
淮海楼头诸老眼,平山堂外六军魂。huái hǎi lóu tóu zhū lǎo yǎn,píng shān táng wài liù jūn hún。
翻愁吴楚空遗彦,作史无人岁月昏。fān chóu wú chǔ kōng yí yàn,zuò shǐ wú rén suì yuè hūn。

题维扬

王奕

半生书剑走闽瓯,三十年前欠此游。bàn shēng shū jiàn zǒu mǐn ōu,sān shí nián qián qiàn cǐ yóu。
赤脚有心尊鲁国,白头无力赋扬州。chì jiǎo yǒu xīn zūn lǔ guó,bái tóu wú lì fù yáng zhōu。
花明靴巷新番市,草暗城隅旧敌楼。huā míng xuē xiàng xīn fān shì,cǎo àn chéng yú jiù dí lóu。
桥上更无何逊迹,梅花明月为谁留。qiáo shàng gèng wú hé xùn jì,méi huā míng yuè wèi shuí liú。

登黄龙峰

王奕

黄龙峰顶接天高,下视尘寰走猬毛。huáng lóng fēng dǐng jiē tiān gāo,xià shì chén huán zǒu wèi máo。
坤野未能休血战,鼎湖谁复恋乌号。kūn yě wèi néng xiū xuè zhàn,dǐng hú shuí fù liàn wū hào。
一杯彭蠡空浮泪,万里长江漫激涛。yī bēi péng lí kōng fú lèi,wàn lǐ zhǎng jiāng màn jī tāo。
安得驾虬鞭霹雳,涨翻溟渤洗腥臊。ān dé jià qiú biān pī lì,zhǎng fān míng bó xǐ xīng sāo。

题陶狄二贤祠

王奕

丰碑大字极誉扬,并祀渊明与狄梁。fēng bēi dà zì jí yù yáng,bìng sì yuān míng yǔ dí liáng。
宇宙事皆吾己分,君臣义亦本天常。yǔ zhòu shì jiē wú jǐ fēn,jūn chén yì yì běn tiān cháng。
休官彭泽当存晋,取日虞渊合为唐。xiū guān péng zé dāng cún jìn,qǔ rì yú yuān hé wèi táng。
自是后人无远识,不知遗臭与流芳。zì shì hòu rén wú yuǎn shí,bù zhī yí chòu yǔ liú fāng。

彭泽新县靖节祠

王奕

已曾采石酹诗仙,又拜书岩荐菊泉。yǐ céng cǎi shí lèi shī xiān,yòu bài shū yán jiàn jú quán。
京口火头才负乘,柴桑处士便归田。jīng kǒu huǒ tóu cái fù chéng,chái sāng chù shì biàn guī tián。
驰驱名并诸公驾,尸祝谁碑百世贤。chí qū míng bìng zhū gōng jià,shī zhù shuí bēi bǎi shì xián。
近代从容人死义,后先二尹合俱传。jìn dài cóng róng rén sǐ yì,hòu xiān èr yǐn hé jù chuán。

题彭泽旧县狄梁公祠

王奕

周纪唐纲一线间,旋乾容易转坤难。zhōu jì táng gāng yī xiàn jiān,xuán qián róng yì zhuǎn kūn nán。
不将庙祔来雄辨,焉得宗祧可再安。bù jiāng miào fù lái xióng biàn,yān dé zōng tiāo kě zài ān。
国事固当元老定,德碑留与具臣看。guó shì gù dāng yuán lǎo dìng,dé bēi liú yǔ jù chén kàn。
寄言彭泽亲民者,须学好人为好官。jì yán péng zé qīn mín zhě,xū xué hǎo rén wèi hǎo guān。

题小蒜岭

王奕

西风策策麦花凉,重把新诗自品量。xī fēng cè cè mài huā liáng,zhòng bǎ xīn shī zì pǐn liàng。
禽不为人音自好,路因无驿里偏长。qín bù wèi rén yīn zì hǎo,lù yīn wú yì lǐ piān zhǎng。
百年白发空前辈,两载黄花笑异乡。bǎi nián bái fā kōng qián bèi,liǎng zài huáng huā xiào yì xiāng。
归去玉琊牢闭户,莫教旧隐姓名香。guī qù yù yá láo bì hù,mò jiào jiù yǐn xìng míng xiāng。
9812345