古诗词

尹廷高

咏古二章咏邵平

尹廷高

长安东陵瓜,五色光彩溢。zhǎng ān dōng líng guā,wǔ sè guāng cǎi yì。
风味自不同,此老真且实。fēng wèi zì bù tóng,cǐ lǎo zhēn qiě shí。
谁谓秦无人,斯高诚妒嫉。shuí wèi qín wú rén,sī gāo chéng dù jí。
事往且勿道,抱瓮了白日。shì wǎng qiě wù dào,bào wèng le bái rì。

咏古二章咏邵平

尹廷高

双台倚秋空,山色转高洁。shuāng tái yǐ qiū kōng,shān sè zhuǎn gāo jié。
白云出未归,幽鸟啼不歇。bái yún chū wèi guī,yōu niǎo tí bù xiē。
昭然动星象,偃卧方恍惚。zhāo rán dòng xīng xiàng,yǎn wò fāng huǎng hū。
举足即多事,且踏石上月。jǔ zú jí duō shì,qiě tà shí shàng yuè。

题书示儿

尹廷高

先生堂前白板厨,不藏金玉惟藏书。xiān shēng táng qián bái bǎn chú,bù cáng jīn yù wéi cáng shū。
牙签免讥手未触,非但目览仍腹储。yá qiān miǎn jī shǒu wèi chù,fēi dàn mù lǎn réng fù chǔ。
我无负郭田二顷,家传经训真菑畬。wǒ wú fù guō tián èr qǐng,jiā chuán jīng xùn zhēn zāi shē。
虽然未蒙稽古力,修身慎行端有馀。suī rán wèi méng jī gǔ lì,xiū shēn shèn xíng duān yǒu yú。
汝曹继志当自勉,勿使贻笑金银车。rǔ cáo jì zhì dāng zì miǎn,wù shǐ yí xiào jīn yín chē。
纵无科目可谋进,诗礼自足光门闾。zòng wú kē mù kě móu jìn,shī lǐ zì zú guāng mén lǘ。
当今公卿亦下士,衣冠独许来庭除。dāng jīn gōng qīng yì xià shì,yī guān dú xǔ lái tíng chú。
达知诸老固有命,大者凤閤小石渠。dá zhī zhū lǎo gù yǒu mìng,dà zhě fèng gé xiǎo shí qú。
一丁不识人所贱,渐弃笔砚归犁锄。yī dīng bù shí rén suǒ jiàn,jiàn qì bǐ yàn guī lí chú。
语言无味面目俗,名胜安肯临其庐。yǔ yán wú wèi miàn mù sú,míng shèng ān kěn lín qí lú。
少陵觅句示宗武,渊明任运责阿舒。shǎo líng mì jù shì zōng wǔ,yuān míng rèn yùn zé ā shū。
古人训子皆如此,卖金买书非吾疏。gǔ rén xùn zi jiē rú cǐ,mài jīn mǎi shū fēi wú shū。
但愿尔辈贤复寿,世世保此安仁居。dàn yuàn ěr bèi xián fù shòu,shì shì bǎo cǐ ān rén jū。

银岭书怀

尹廷高

泥滑滑,泥滑滑,竹鸡雨声相间发。ní huá huá,ní huá huá,zhú jī yǔ shēng xiāng jiān fā。
银岭遥遥马戍高,行行白尽征夫发。yín lǐng yáo yáo mǎ shù gāo,xíng xíng bái jǐn zhēng fū fā。
征夫发白白如丝,树本欲宁风挠之。zhēng fū fā bái bái rú sī,shù běn yù níng fēng náo zhī。
壮士心肠类铁石,别离肯作儿女悲。zhuàng shì xīn cháng lèi tiě shí,bié lí kěn zuò ér nǚ bēi。
终南嵩华在何许,我欲登高一怀古。zhōng nán sōng huá zài hé xǔ,wǒ yù dēng gāo yī huái gǔ。
会逐群仙驾紫鸾,咳唾九天落香露。huì zhú qún xiān jià zǐ luán,ké tuò jiǔ tiān luò xiāng lù。

车中作古乐府

尹廷高

车历辘,车历辘,驴牛逐逐双转毂。chē lì lù,chē lì lù,lǘ niú zhú zhú shuāng zhuǎn gǔ。
可怜喘汗更鞭朴,行到深更鞭转速。kě lián chuǎn hàn gèng biān pǔ,xíng dào shēn gèng biān zhuǎn sù。
老夫平生苦晕眩,两手扶头身蹙缩。lǎo fū píng shēng kǔ yūn xuàn,liǎng shǒu fú tóu shēn cù suō。
停车少憩日又出,束栝营炊道旁屋。tíng chē shǎo qì rì yòu chū,shù guā yíng chuī dào páng wū。
牛疲马跛筋力绝,世上利名心未足,前车未去后车续。niú pí mǎ bǒ jīn lì jué,shì shàng lì míng xīn wèi zú,qián chē wèi qù hòu chē xù。
车历辘,车历辘,老夫柳下眠正熟。chē lì lù,chē lì lù,lǎo fū liǔ xià mián zhèng shú。
铃丁当,铃丁当,大车小车摆作行。líng dīng dāng,líng dīng dāng,dà chē xiǎo chē bǎi zuò xíng。
问渠捆载有何物,云是官满非经商。wèn qú kǔn zài yǒu hé wù,yún shì guān mǎn fēi jīng shāng。
蟠螭金函五色毯,钿螺椅子象牙床。pán chī jīn hán wǔ sè tǎn,diàn luó yǐ zi xiàng yá chuáng。
美人娇娇如海棠,面帘半染尘土黄。měi rén jiāo jiāo rú hǎi táng,miàn lián bàn rǎn chén tǔ huáng。
迎门软脚闹亲旧,提擎骆瓮刲肥羊,人生富贵归故乡。yíng mén ruǎn jiǎo nào qīn jiù,tí qíng luò wèng kuī féi yáng,rén shēng fù guì guī gù xiāng。
铃丁当,铃丁当,老夫北行书满箱。líng dīng dāng,líng dīng dāng,lǎo fū běi xíng shū mǎn xiāng。

送惠南归

尹廷高

去年大儿别我归,钱唐江上秋云飞。qù nián dà ér bié wǒ guī,qián táng jiāng shàng qiū yún fēi。
今年小儿辞我去,离亭黄叶燕山路。jīn nián xiǎo ér cí wǒ qù,lí tíng huáng yè yàn shān lù。
人生百岁石火光,何堪别离苦断肠。rén shēng bǎi suì shí huǒ guāng,hé kān bié lí kǔ duàn cháng。
蚁穴荣枯祗瞬息,蜗角胜名才毫芒。yǐ xué róng kū zhī shùn xī,wō jiǎo shèng míng cái háo máng。
胡为天涯更海角,山鸟野猿俱笑错。hú wèi tiān yá gèng hǎi jiǎo,shān niǎo yě yuán jù xiào cuò。
清风明月归去来,白饭黄齑苦不恶。qīng fēng míng yuè guī qù lái,bái fàn huáng jī kǔ bù è。
眼中太华与黄河,酒后耳热还高歌。yǎn zhōng tài huá yǔ huáng hé,jiǔ hòu ěr rè hái gāo gē。
一瓢一笠春雨里,笑倒道旁春梦婆。yī piáo yī lì chūn yǔ lǐ,xiào dào dào páng chūn mèng pó。

送永嘉宰王吉卿满任

尹廷高

永嘉令尹冰雪胸,永嘉之民齐鲁风。yǒng jiā lìng yǐn bīng xuě xiōng,yǒng jiā zhī mín qí lǔ fēng。
公未下车六载前,乡村寂莫鸡犬空。gōng wèi xià chē liù zài qián,xiāng cūn jì mò jī quǎn kōng。
民畏县门如虎穴,吏卒隳突乎西东。mín wèi xiàn mén rú hǔ xué,lì zú huī tū hū xī dōng。
公来抚字六载后,家家机杼年年丰。gōng lái fǔ zì liù zài hòu,jiā jiā jī zhù nián nián fēng。
人以庭家视官府,心事洞达民情通。rén yǐ tíng jiā shì guān fǔ,xīn shì dòng dá mín qíng tōng。
剚繁治剧谈笑里,兴废补弊千年功。zì fán zhì jù tán xiào lǐ,xīng fèi bǔ bì qiān nián gōng。
平生学道得古意,仁爱一念阳春融。píng shēng xué dào dé gǔ yì,rén ài yī niàn yáng chūn róng。
公庭罕闻响鞭朴,千门月色弦歌中。gōng tíng hǎn wén xiǎng biān pǔ,qiān mén yuè sè xián gē zhōng。
乃知德化最有补,宜与俗吏开盲聋。nǎi zhī dé huà zuì yǒu bǔ,yí yǔ sú lì kāi máng lóng。
丹桂江上明昼锦,忽起归兴随征鸿。dān guì jiāng shàng míng zhòu jǐn,hū qǐ guī xīng suí zhēng hóng。
冷官岁晚感知已,双凫直上何匆匆。lěng guān suì wǎn gǎn zhī yǐ,shuāng fú zhí shàng hé cōng cōng。
愿将政绩告太史,芳猷从此书无穷。yuàn jiāng zhèng jì gào tài shǐ,fāng yóu cóng cǐ shū wú qióng。

巢燕行

尹廷高

乌衣失偶成孤飞,巢中黄口争告饥。wū yī shī ǒu chéng gū fēi,cháo zhōng huáng kǒu zhēng gào jī。
茫茫天地怜只影,择配忽复来其雌。máng máng tiān dì lián zhǐ yǐng,zé pèi hū fù lái qí cí。
居梁对语相慰劳,众雏须有更生期。jū liáng duì yǔ xiāng wèi láo,zhòng chú xū yǒu gèng shēng qī。
谁知微物有机阱,呴呴相哺成相欺。shuí zhī wēi wù yǒu jī jǐng,xǔ xǔ xiāng bǔ chéng xiāng qī。
挤排转眼施毒觜,爱惜乃各私其私。jǐ pái zhuǎn yǎn shī dú zī,ài xī nǎi gè sī qí sī。
一朝育卵重所出,父兮独不哀伯奇。yī cháo yù luǎn zhòng suǒ chū,fù xī dú bù āi bó qí。
亲疏恩义有厚薄,肝胆楚越将奚为。qīn shū ēn yì yǒu hòu báo,gān dǎn chǔ yuè jiāng xī wèi。
履霜之操亦尚矣,之二虫者曾何知。lǚ shuāng zhī cāo yì shàng yǐ,zhī èr chóng zhě céng hé zhī。

雨中渡扬子江见海怪出没

尹廷高

吴头楚尾天一隅,长江浩淼云模糊。wú tóu chǔ wěi tiān yī yú,zhǎng jiāng hào miǎo yún mó hú。
中流风急浪花涌,船头黄帽惊相呼。zhōng liú fēng jí làng huā yǒng,chuán tóu huáng mào jīng xiāng hū。
蜿蜒海怪互出没,踊跃与我为先驱。wān yán hǎi guài hù chū méi,yǒng yuè yǔ wǒ wèi xiān qū。
神闲意定若无见,自笑胆气由来粗。shén xián yì dìng ruò wú jiàn,zì xiào dǎn qì yóu lái cū。
江神雅识诗客意,故尔献状聊相娱。jiāng shén yǎ shí shī kè yì,gù ěr xiàn zhuàng liáo xiāng yú。
岸旁青帘酒可沽,拔剑割炙倾玉壶。àn páng qīng lián jiǔ kě gū,bá jiàn gē zhì qīng yù hú。
与君痛饮留斯须,此意此意不可孤。yǔ jūn tòng yǐn liú sī xū,cǐ yì cǐ yì bù kě gū。
山川惨淡百战馀,古今变态难尽摹,且书雨里金焦图。shān chuān cǎn dàn bǎi zhàn yú,gǔ jīn biàn tài nán jǐn mó,qiě shū yǔ lǐ jīn jiāo tú。

丙午端阳抵郡

尹廷高

去年别家值端午,千山万山正风雨。qù nián bié jiā zhí duān wǔ,qiān shān wàn shān zhèng fēng yǔ。
今年五月燕山路,夹道槐阴不知暑。jīn nián wǔ yuè yàn shān lù,jiā dào huái yīn bù zhī shǔ。
居庸翠色何蜿蜒,山势北来欲飞舞。jū yōng cuì sè hé wān yán,shān shì běi lái yù fēi wǔ。
岱宗左峙如龙昂,太行西蹲疑踞虎。dài zōng zuǒ zhì rú lóng áng,tài xíng xī dūn yí jù hǔ。
只今王气压九州,玉帛隳同来率土。zhǐ jīn wáng qì yā jiǔ zhōu,yù bó huī tóng lái lǜ tǔ。
五色祥云耀日毂,万雄金城壮天府。wǔ sè xiáng yún yào rì gǔ,wàn xióng jīn chéng zhuàng tiān fǔ。
车轮马足生云烟,骇目动心难遍举。chē lún mǎ zú shēng yún yān,hài mù dòng xīn nán biàn jǔ。
平生舆图见纸上,万里乾坤今眼睹。píng shēng yú tú jiàn zhǐ shàng,wàn lǐ qián kūn jīn yǎn dǔ。
新丰斗酒聊自慰,跋涉长途莫辞苦。xīn fēng dòu jiǔ liáo zì wèi,bá shè zhǎng tú mò cí kǔ。
丈夫由来四方志,安知贫贱非玉汝。zhàng fū yóu lái sì fāng zhì,ān zhī pín jiàn fēi yù rǔ。
杜陵流落诗转豪,子长历览文始古。dù líng liú luò shī zhuǎn háo,zi zhǎng lì lǎn wén shǐ gǔ。
况兹京师万人海,伟观奇闻比林聚。kuàng zī jīng shī wàn rén hǎi,wěi guān qí wén bǐ lín jù。
石文十鼓承周宣,宝鼎千年继神武。shí wén shí gǔ chéng zhōu xuān,bǎo dǐng qiān nián jì shén wǔ。
云台勋臣家寇恂,薇垣上相人赵普。yún tái xūn chén jiā kòu xún,wēi yuán shàng xiāng rén zhào pǔ。
金台俊杰多意气,义方诗书立门户。jīn tái jùn jié duō yì qì,yì fāng shī shū lì mén hù。
风流他日作佳话,谁为山川述旧谱。fēng liú tā rì zuò jiā huà,shuí wèi shān chuān shù jiù pǔ。
世间安得笔如椽,玉泉万丈虹光吐。shì jiān ān dé bǐ rú chuán,yù quán wàn zhàng hóng guāng tǔ。

卢沟晓月

尹廷高

阑干滉漾晨霜薄,马度石桥人未觉。lán gàn huàng yàng chén shuāng báo,mǎ dù shí qiáo rén wèi jué。
滔滔流水去无声,月轮正挂天西角。tāo tāo liú shuǐ qù wú shēng,yuè lún zhèng guà tiān xī jiǎo。
千村万落荒鸡鸣,大车小车相间行。qiān cūn wàn luò huāng jī míng,dà chē xiǎo chē xiāng jiān xíng。
停鞭立尽杨柳影,孤鸿灭没青山横。tíng biān lì jǐn yáng liǔ yǐng,gū hóng miè méi qīng shān héng。

蓟门飞雨

尹廷高

清风夹道槐阴舞,谁信青天来白雨。qīng fēng jiā dào huái yīn wǔ,shuí xìn qīng tiān lái bái yǔ。
马上郎君走似飞,树下行人犹蚁聚。mǎ shàng láng jūn zǒu shì fēi,shù xià xíng rén yóu yǐ jù。
须臾云散青天开,依然九陌飞黄埃。xū yú yún sàn qīng tiān kāi,yī rán jiǔ mò fēi huáng āi。
乃知造化等儿戏,一日变态能千回。nǎi zhī zào huà děng ér xì,yī rì biàn tài néng qiān huí。
232«6789101112