古诗词

任士林

访牟大卿

任士林

自开黄叶径,城郭有山林。zì kāi huáng yè jìng,chéng guō yǒu shān lín。
老失相如璧,贫嗟靖节琴。lǎo shī xiāng rú bì,pín jiē jìng jié qín。
青天庭树在,白发镜尘深。qīng tiān tíng shù zài,bái fā jìng chén shēn。
欲叩黄唐事,寥寥千载心。yù kòu huáng táng shì,liáo liáo qiān zài xīn。

次韵吾子行新年三首

任士林

有道贫方乐,无营坐亦深。yǒu dào pín fāng lè,wú yíng zuò yì shēn。
新诗知病后,老鬓觉年侵。xīn shī zhī bìng hòu,lǎo bìn jué nián qīn。
信有乾坤力,时劳江海心。xìn yǒu qián kūn lì,shí láo jiāng hǎi xīn。
文园亦消渴,浑愧白头吟。wén yuán yì xiāo kě,hún kuì bái tóu yín。

次韵吾子行新年三首

任士林

已分身将隐,还惊老易过。yǐ fēn shēn jiāng yǐn,hái jīng lǎo yì guò。
时来慰岑寂,相与惜蹉跎。shí lái wèi cén jì,xiāng yǔ xī cuō tuó。
白发短犹栉,青铜暗欲磨。bái fā duǎn yóu zhì,qīng tóng àn yù mó。
人生有如此,我醉子当歌。rén shēng yǒu rú cǐ,wǒ zuì zi dāng gē。

次韵吾子行新年三首

任士林

雪后春风起,天空江水来。xuě hòu chūn fēng qǐ,tiān kōng jiāng shuǐ lái。
新年浑作客,多病孰怜才。xīn nián hún zuò kè,duō bìng shú lián cái。
有道身先老,无人首屡回。yǒu dào shēn xiān lǎo,wú rén shǒu lǚ huí。
承祯须不爽,闻已扫丹台。chéng zhēn xū bù shuǎng,wén yǐ sǎo dān tái。

用子行韵简周景远应奉

任士林

供奉平生酒,中郎绝代书。gōng fèng píng shēng jiǔ,zhōng láng jué dài shū。
自便青琐直,未放碧山居。zì biàn qīng suǒ zhí,wèi fàng bì shān jū。
辈行人谁在?bèi xíng rén shuí zài?
行藏意自如。xíng cáng yì zì rú。
丝纶须世掌,曾识典坟初。sī lún xū shì zhǎng,céng shí diǎn fén chū。

送许君实同知之任乡邦因简于有卿知州

任士林

一出已十载,江流只目前。yī chū yǐ shí zài,jiāng liú zhǐ mù qián。
家乡荒政日,客路独醒年。jiā xiāng huāng zhèng rì,kè lù dú xǐng nián。
南郡碑钱远,东山屐藓圆。nán jùn bēi qián yuǎn,dōng shān jī xiǎn yuán。
归心随使鹢,漠漠海云边。guī xīn suí shǐ yì,mò mò hǎi yún biān。

客游华亭访卫山斋

任士林

东浙青山少,西湖白发新。dōng zhè qīng shān shǎo,xī hú bái fā xīn。
渐多江海伴,更卜水云邻。jiàn duō jiāng hǎi bàn,gèng bo shuǐ yún lín。
杨柳初笼雨,蒹葭欲剩春。yáng liǔ chū lóng yǔ,jiān jiā yù shèng chūn。
不愁成汗漫,天地有闲身。bù chóu chéng hàn màn,tiān dì yǒu xián shēn。

重游升元归寄陈道士

任士林

独往有所适,重来兴未穷。dú wǎng yǒu suǒ shì,zhòng lái xīng wèi qióng。
苍云山色外,晴日树声中。cāng yún shān sè wài,qíng rì shù shēng zhōng。
世亦思遐举,吾方抱屡空。shì yì sī xiá jǔ,wú fāng bào lǚ kōng。
平生司马约,回首起玄风。píng shēng sī mǎ yuē,huí shǒu qǐ xuán fēng。

喜陈茂阳客归

任士林

对坐头俱白,愁来强欲歌。duì zuò tóu jù bái,chóu lái qiáng yù gē。
出门知己少,遇事折肱多。chū mén zhī jǐ shǎo,yù shì zhé gōng duō。
海气低青嶂,年光暗绿莎。hǎi qì dī qīng zhàng,nián guāng àn lǜ shā。
不堪妻子笑,舌在欲如何?bù kān qī zi xiào,shé zài yù rú hé?

上虞客中

任士林

黄叶空阶晓,清斋白发人。huáng yè kōng jiē xiǎo,qīng zhāi bái fā rén。
于于风力紧,滴滴雨声频。yú yú fēng lì jǐn,dī dī yǔ shēng pín。
妻子千山远,诗书一饭身。qī zi qiān shān yuǎn,shī shū yī fàn shēn。
人间有知己,重老未相亲。rén jiān yǒu zhī jǐ,zhòng lǎo wèi xiāng qīn。

过华亭留别吴山诸友

任士林

出处何时定,归栖老尚迟。chū chù hé shí dìng,guī qī lǎo shàng chí。
江山无倦客,天地有真知。jiāng shān wú juàn kè,tiān dì yǒu zhēn zhī。
竺岭呼猿日,华亭听鹤时。zhú lǐng hū yuán rì,huá tíng tīng hè shí。
平生爱杯酒,到处付襟期。píng shēng ài bēi jiǔ,dào chù fù jīn qī。

八月十五夜对月

任士林

客路惜年年,中秋月自圆。kè lù xī nián nián,zhōng qiū yuè zì yuán。
正怜儿女侧,不共弟兄前。zhèng lián ér nǚ cè,bù gòng dì xiōng qián。
老去一丘壑,人生二顷田。lǎo qù yī qiū hè,rén shēng èr qǐng tián。
兹游谅何事,清影未能眠。zī yóu liàng hé shì,qīng yǐng wèi néng mián。

和杜元用见过韵

任士林

湖上新楼好,相过不厌君。hú shàng xīn lóu hǎo,xiāng guò bù yàn jūn。
年光吴地老,客梦越江分。nián guāng wú dì lǎo,kè mèng yuè jiāng fēn。
聚散无虚迹,穷通有昔闻。jù sàn wú xū jì,qióng tōng yǒu xī wén。
时遮西望眼,冉冉见浮云。shí zhē xī wàng yǎn,rǎn rǎn jiàn fú yún。

送延庆济上人归西

任士林

人世难为客,心空不待年。rén shì nán wèi kè,xīn kōng bù dài nián。
坐深千衲在,道许一灯传。zuò shēn qiān nà zài,dào xǔ yī dēng chuán。
白日论诗地,青山住世缘。bái rì lùn shī dì,qīng shān zhù shì yuán。
高歌望吾子,我亦买归船。gāo gē wàng wú zi,wǒ yì mǎi guī chuán。

十二月初六日晓发松江

任士林

冬雾比春浓,舟行日未东。dōng wù bǐ chūn nóng,zhōu xíng rì wèi dōng。
可能辞物役,岂敢怨涂穷。kě néng cí wù yì,qǐ gǎn yuàn tú qióng。
清兴乘江水,交情付晓风。qīng xīng chéng jiāng shuǐ,jiāo qíng fù xiǎo fēng。
流年今白首,何日慰飘蓬。liú nián jīn bái shǒu,hé rì wèi piāo péng。

九日诗寄明碧竹院

任士林

我岂人间客,秋风托尔邻。wǒ qǐ rén jiān kè,qiū fēng tuō ěr lín。
一声清唳晓,万里壮游身。yī shēng qīng lì xiǎo,wàn lǐ zhuàng yóu shēn。
出处自有道,栖迟未厌贫。chū chù zì yǒu dào,qī chí wèi yàn pín。
黄花谩情思,清对未归人。huáng huā mán qíng sī,qīng duì wèi guī rén。

屏居

任士林

壮志轮囷强未销,屏居万事饱尘劳。zhuàng zhì lún qūn qiáng wèi xiāo,píng jū wàn shì bǎo chén láo。
贫知渭竹真堪传,老恨江梅不入骚。pín zhī wèi zhú zhēn kān chuán,lǎo hèn jiāng méi bù rù sāo。
山谷樵歌闲日月,江湖鱼计足风涛。shān gǔ qiáo gē xián rì yuè,jiāng hú yú jì zú fēng tāo。
妻孥灯后应相笑,头上如今有二毛。qī nú dēng hòu yīng xiāng xiào,tóu shàng rú jīn yǒu èr máo。

屡访开元陈高士不值

任士林

我亦乾坤一腐儒,杖藜时访白云居。wǒ yì qián kūn yī fǔ rú,zhàng lí shí fǎng bái yún jū。
故人不入江海梦,道士空惊世俗书。gù rén bù rù jiāng hǎi mèng,dào shì kōng jīng shì sú shū。
箫史凤归云缥缈,刘郎桃在雨扶疏。xiāo shǐ fèng guī yún piāo miǎo,liú láng táo zài yǔ fú shū。
当年亲见东风事,杨柳丝丝二月馀。dāng nián qīn jiàn dōng fēng shì,yáng liǔ sī sī èr yuè yú。

和唐玉潜用友人韵见寄

任士林

独怜鬓雪上蓬婆,未得逢君镜水波。dú lián bìn xuě shàng péng pó,wèi dé féng jūn jìng shuǐ bō。
世上冬青高谊少,山中日录好诗多。shì shàng dōng qīng gāo yì shǎo,shān zhōng rì lù hǎo shī duō。
白云明月怀安石,细雨斜风老志和。bái yún míng yuè huái ān shí,xì yǔ xié fēng lǎo zhì hé。
人事参商那有此,时劳相望意如何。rén shì cān shāng nà yǒu cǐ,shí láo xiāng wàng yì rú hé。

七夕客中

任士林

容易乡心秋自生,纡馀老态日纵横。róng yì xiāng xīn qiū zì shēng,yū yú lǎo tài rì zòng héng。
无官谩赋五升籴,有妇难呼一石酲。wú guān mán fù wǔ shēng dí,yǒu fù nán hū yī shí chéng。
露气满山高木落,秋声入屋短檠明。lù qì mǎn shān gāo mù luò,qiū shēng rù wū duǎn qíng míng。
薄田可买归无计,星汉年年浪影清。báo tián kě mǎi guī wú jì,xīng hàn nián nián làng yǐng qīng。
4012