古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
吉雅谟丁
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
秋过弟鹤年书馆夜话
元
:
吉雅谟丁
弟兄惟吾老,宗族有君知。
dì xiōng wéi wú lǎo,zōng zú yǒu jūn zhī。
万里尚为客,百年能几时。
wàn lǐ shàng wèi kè,bǎi nián néng jǐ shí。
秋清妨熟寐,夜静话贞期。
qiū qīng fáng shú mèi,yè jìng huà zhēn qī。
明日匆匆别,还生两地思。
míng rì cōng cōng bié,hái shēng liǎng dì sī。
AI赏析
寄迈里古思院判
元
:
吉雅谟丁
将军辛苦事戎行,麾下论兵总俊良。
jiāng jūn xīn kǔ shì róng xíng,huī xià lùn bīng zǒng jùn liáng。
沙漠苏卿多感慨,鉴湖贺老自清狂。
shā mò sū qīng duō gǎn kǎi,jiàn hú hè lǎo zì qīng kuáng。
风尘满眼青山旧,天地无私白发长。
fēng chén mǎn yǎn qīng shān jiù,tiān dì wú sī bái fā zhǎng。
万里君亲俱在念,扁舟何日赋《沧浪》。
wàn lǐ jūn qīn jù zài niàn,biǎn zhōu hé rì fù cāng làng。
AI赏析
游定水寺寄杜尧臣
元
:
吉雅谟丁
水纹藤簟竹方床,山阁重阴雨后凉。
shuǐ wén téng diàn zhú fāng chuáng,shān gé zhòng yīn yǔ hòu liáng。
新月梧桐秋已老,碧梧机杼夜初长。
xīn yuè wú tóng qiū yǐ lǎo,bì wú jī zhù yè chū zhǎng。
白鱼入馔松醪熟,红稻供炊笋脯香。
bái yú rù zhuàn sōng láo shú,hóng dào gōng chuī sǔn pú xiāng。
云树芝泉随处好,一时清赏肯相忘。
yún shù zhī quán suí chù hǎo,yī shí qīng shǎng kěn xiāng wàng。
AI赏析
题天童寺朝元阁
元
:
吉雅谟丁
海内兵尘已十年,上方钟鼓独依然。
hǎi nèi bīng chén yǐ shí nián,shàng fāng zhōng gǔ dú yī rán。
史臣锡号承天宠,中使函香出御筵。
shǐ chén xī hào chéng tiān chǒng,zhōng shǐ hán xiāng chū yù yán。
山列九龙蟠紫翠,楼开五凤敞云烟。
shān liè jiǔ lóng pán zǐ cuì,lóu kāi wǔ fèng chǎng yún yān。
篮舆亦有登山约,拟听松风借榻眠。
lán yú yì yǒu dēng shān yuē,nǐ tīng sōng fēng jiè tà mián。
AI赏析
赠陈章甫
元
:
吉雅谟丁
三十年前鬓未苍,曾陪宰相入鹓行。
sān shí nián qián bìn wèi cāng,céng péi zǎi xiāng rù yuān xíng。
解衣换酒寻常醉,跃马看花取次忙。
jiě yī huàn jiǔ xún cháng zuì,yuè mǎ kàn huā qǔ cì máng。
乱后已非前日梦,老来那复少年狂。
luàn hòu yǐ fēi qián rì mèng,lǎo lái nà fù shǎo nián kuáng。
黄冠野服新妆束,稳把长竿钓海乡。
huáng guān yě fú xīn zhuāng shù,wěn bǎ zhǎng gān diào hǎi xiāng。
AI赏析
鹤年弟尽弃纨绮故习清心学道特遗楮帐资其澹泊之好仍侑以诗
元
:
吉雅谟丁
谁捣霜藤万杵匀,制成鹤帐隔尘氛。
shuí dǎo shuāng téng wàn chǔ yún,zhì chéng hè zhàng gé chén fēn。
香生芦絮秋将老,梦熟梅花夜未分。
xiāng shēng lú xù qiū jiāng lǎo,mèng shú méi huā yè wèi fēn。
枕上不迷巫峡雨,床头常对剡溪云。
zhěn shàng bù mí wū xiá yǔ,chuáng tóu cháng duì shàn xī yún。
竹炉松火茶烟暖,一段清贞尽属君。
zhú lú sōng huǒ chá yān nuǎn,yī duàn qīng zhēn jǐn shǔ jūn。
AI赏析
题画竹为董文中赋
元
:
吉雅谟丁
雨过蛟龙起,风生翡翠寒。
yǔ guò jiāo lóng qǐ,fēng shēng fěi cuì hán。
但存清白在,日日是平安。
dàn cún qīng bái zài,rì rì shì píng ān。
AI赏析