古诗词

吴志淳

春日遣怀二首其一

吴志淳

四顾山河归一统,明君文德似唐尧。sì gù shān hé guī yī tǒng,míng jūn wén dé shì táng yáo。
幽燕地阔干戈息,吴楚春深雨露饶。yōu yàn dì kuò gàn gē xī,wú chǔ chūn shēn yǔ lù ráo。
中古衣冠存旧制,南来律令有新条。zhōng gǔ yī guān cún jiù zhì,nán lái lǜ lìng yǒu xīn tiáo。
腐儒击壤茅檐下,为拟讴歌答圣朝。fǔ rú jī rǎng máo yán xià,wèi nǐ ōu gē dá shèng cháo。

春日遣怀

吴志淳

贫病相兼气未舒,田园虽少乐耕锄。pín bìng xiāng jiān qì wèi shū,tián yuán suī shǎo lè gēng chú。
为儒已入他州籍,垂老频收故国书。wèi rú yǐ rù tā zhōu jí,chuí lǎo pín shōu gù guó shū。
夜雨湖山人去后,春风门巷燕来初。yè yǔ hú shān rén qù hòu,chūn fēng mén xiàng yàn lái chū。
潘生喜遂闲居志,阮籍从教礼法疏。pān shēng xǐ suì xián jū zhì,ruǎn jí cóng jiào lǐ fǎ shū。

郑元明高启文携友人所画谷口图访予湖山未几启文先入城府元明独留僧舍一月讲明古今诗文墨制及秦汉以来书法岁晚将归永嘉赋饯

吴志淳

竟日过从喜有馀,萧萧行李借僧居。jìng rì guò cóng xǐ yǒu yú,xiāo xiāo xíng lǐ jiè sēng jū。
江云影落山窗静,野水光涵夜月虚。jiāng yún yǐng luò shān chuāng jìng,yě shuǐ guāng hán yè yuè xū。
石臼松烟和露捣,寒林柿叶带霜书。shí jiù sōng yān hé lù dǎo,hán lín shì yè dài shuāng shū。
天涯回首多离思,空有新诗独起予。tiān yá huí shǒu duō lí sī,kōng yǒu xīn shī dú qǐ yǔ。

夏日园中清暑二首

吴志淳

青山地僻车马稀,十载倦游歌《式微》。qīng shān dì pì chē mǎ xī,shí zài juàn yóu gē shì wēi。
傍溪卜筑面流水,拂石展簟消炎晖。bàng xī bo zhù miàn liú shuǐ,fú shí zhǎn diàn xiāo yán huī。
老翁过从就蔬食,幼女补缀成絺衣。lǎo wēng guò cóng jiù shū shí,yòu nǚ bǔ zhuì chéng chī yī。
西亭去家苦不远,日暮共逐渔樵归。xī tíng qù jiā kǔ bù yuǎn,rì mù gòng zhú yú qiáo guī。

夏日园中清暑二首

吴志淳

东湖万顷波渺茫,人家多在云水乡。dōng hú wàn qǐng bō miǎo máng,rén jiā duō zài yún shuǐ xiāng。
《竹枝》调短阿家女,《桃叶》歌长何处郎。zhú zhī diào duǎn ā jiā nǚ,táo yè gē zhǎng hé chù láng。
疏林归鸟度花影,近水流萤浮竹光。shū lín guī niǎo dù huā yǐng,jìn shuǐ liú yíng fú zhú guāng。
东山坐待月已出,不觉凉露沾衣裳。dōng shān zuò dài yuè yǐ chū,bù jué liáng lù zhān yī shang。

闲居东湖述怀

吴志淳

野叟耕锄喜近郊,柴门风雨夜萧骚。yě sǒu gēng chú xǐ jìn jiāo,chái mén fēng yǔ yè xiāo sāo。
卧龙岂欲烦三顾,老鹤长鸣向九皋。wò lóng qǐ yù fán sān gù,lǎo hè zhǎng míng xiàng jiǔ gāo。
北阙湛恩新赐爵,近臣传敕旧同袍。běi quē zhàn ēn xīn cì jué,jìn chén chuán chì jiù tóng páo。
自怜经济全无术,只有山林兴最高。zì lián jīng jì quán wú shù,zhǐ yǒu shān lín xīng zuì gāo。

春游三首

吴志淳

湖上轻风吹柳丝,湖边细雨湿花枝。hú shàng qīng fēng chuī liǔ sī,hú biān xì yǔ shī huā zhī。
百年总有三万日,一日都来十二时。bǎi nián zǒng yǒu sān wàn rì,yī rì dōu lái shí èr shí。
杜老每寻崔氏宅,山翁偏爱习家池。dù lǎo měi xún cuī shì zhái,shān wēng piān ài xí jiā chí。
乘闲取醉真吾事,度水看花也自奇。chéng xián qǔ zuì zhēn wú shì,dù shuǐ kàn huā yě zì qí。

春游三首

吴志淳

山中兰麝香满林,故人清游能远寻。shān zhōng lán shè xiāng mǎn lín,gù rén qīng yóu néng yuǎn xún。
燕来已觉社日近,寒退始知春意深。yàn lái yǐ jué shè rì jìn,hán tuì shǐ zhī chūn yì shēn。
山光入眼凝远翠,华影到湖生夕阴。shān guāng rù yǎn níng yuǎn cuì,huá yǐng dào hú shēng xī yīn。
慈云咫尺不一去,薄暮还家空复吟。cí yún zhǐ chǐ bù yī qù,báo mù hái jiā kōng fù yín。

春游三首

吴志淳

上日开筵曲水滨,年年相忆在兹辰。shàng rì kāi yán qū shuǐ bīn,nián nián xiāng yì zài zī chén。
千家榆火催寒食,万点杨花照暮春。qiān jiā yú huǒ cuī hán shí,wàn diǎn yáng huā zhào mù chūn。
紫燕却归寻旧主,黄鹂到处唤游人。zǐ yàn què guī xún jiù zhǔ,huáng lí dào chù huàn yóu rén。
东来巢父如相问,为觅风流贺季真。dōng lái cháo fù rú xiāng wèn,wèi mì fēng liú hè jì zhēn。

宿龙庵怀友

吴志淳

高情久矣念离群,独向山中礼白云。gāo qíng jiǔ yǐ niàn lí qún,dú xiàng shān zhōng lǐ bái yún。
龙送雨来留客住,鹿衔花去与僧分。lóng sòng yǔ lái liú kè zhù,lù xián huā qù yǔ sēng fēn。
疏星出竹昏时见,流水鸣渠静夜闻。shū xīng chū zhú hūn shí jiàn,liú shuǐ míng qú jìng yè wén。
却忆故人江海去,题诗谁是鲍参军。què yì gù rén jiāng hǎi qù,tí shī shuí shì bào cān jūn。

日湖

吴志淳

玉几东来浮野色,锦溪西下接湖光。yù jǐ dōng lái fú yě sè,jǐn xī xī xià jiē hú guāng。
道人燕坐心如水,六月荷花镜里香。dào rén yàn zuò xīn rú shuǐ,liù yuè hé huā jìng lǐ xiāng。

题小山水景二首

吴志淳

十年小隐在青山,喜有东湖屋数间。shí nián xiǎo yǐn zài qīng shān,xǐ yǒu dōng hú wū shù jiān。
门外白云常在眼,此身浑似钓舟闲。mén wài bái yún cháng zài yǎn,cǐ shēn hún shì diào zhōu xián。

题小山水景二首

吴志淳

小舟何处问通津,二月东湖柳色新。xiǎo zhōu hé chù wèn tōng jīn,èr yuè dōng hú liǔ sè xīn。
老向天涯频见画,一枝曾折送行人。lǎo xiàng tiān yá pín jiàn huà,yī zhī céng zhé sòng xíng rén。

白杨行

吴志淳

钟陵东门白杨树,行人指点是双墓。zhōng líng dōng mén bái yáng shù,xíng rén zhǐ diǎn shì shuāng mù。
墓中夫妇俱少年,一双白璧薶黄泉。mù zhōng fū fù jù shǎo nián,yī shuāng bái bì mái huáng quán。
黄泉相逢语呜咽,一一从前向郎说。huáng quán xiāng féng yǔ wū yàn,yī yī cóng qián xiàng láng shuō。
前年郎去客三山,今年郎归白骨还。qián nián láng qù kè sān shān,jīn nián láng guī bái gǔ hái。
当时自画蛾眉样,今日却写郎容颜。dāng shí zì huà é méi yàng,jīn rì què xiě láng róng yán。
容颜转似心转切,叫郎不应心断绝。róng yán zhuǎn shì xīn zhuǎn qiè,jiào láng bù yīng xīn duàn jué。
生时不得逐郎行,死时却与郎同穴。shēng shí bù dé zhú láng xíng,sǐ shí què yǔ láng tóng xué。
丹青遗像留人间,年年泪竹寒生斑。dān qīng yí xiàng liú rén jiān,nián nián lèi zhú hán shēng bān。
当年曾过延平渡,还见双龙化剑湾。dāng nián céng guò yán píng dù,hái jiàn shuāng lóng huà jiàn wān。
堂前既无父与母,堂下又无儿与女。táng qián jì wú fù yǔ mǔ,táng xià yòu wú ér yǔ nǚ。
使妾有子堂有姑,丹心一寸那能枯。shǐ qiè yǒu zi táng yǒu gū,dān xīn yī cùn nà néng kū。
六朝盛事付流水,忠义几人能到底。liù cháo shèng shì fù liú shuǐ,zhōng yì jǐ rén néng dào dǐ。
秋风月冷凤凰来,与郎同上吹箫台。qiū fēng yuè lěng fèng huáng lái,yǔ láng tóng shàng chuī xiāo tái。

儿牧牛

吴志淳

儿牧牛,丰林清润纵尔游。ér mù niú,fēng lín qīng rùn zòng ěr yóu。
长鞭短策莫轻举,从渠饮啮饱即休。zhǎng biān duǎn cè mò qīng jǔ,cóng qú yǐn niè bǎo jí xiū。
老幼年年仰衣食,耕种田园藉牛力。lǎo yòu nián nián yǎng yī shí,gēng zhǒng tián yuán jí niú lì。
早夜单衣自饭之,只恐春来或牛瘠。zǎo yè dān yī zì fàn zhī,zhǐ kǒng chūn lái huò niú jí。
日日丁宁语牧儿,老翁饷尔当及时。rì rì dīng níng yǔ mù ér,lǎo wēng xiǎng ěr dāng jí shí。
笼禽吹笛任相学,慎勿将牛尝苦之。lóng qín chuī dí rèn xiāng xué,shèn wù jiāng niú cháng kǔ zhī。
牛不耕田廪无粟,淮上三年食人肉。niú bù gēng tián lǐn wú sù,huái shàng sān nián shí rén ròu。