古诗词

吴氏

和郑生

吴氏

慈亲未识意如何,不肯令君画翠蛾。cí qīn wèi shí yì rú hé,bù kěn lìng jūn huà cuì é。
自是杏花开较晚,梅花占得旧情多。zì shì xìng huā kāi jiào wǎn,méi huā zhàn dé jiù qíng duō。

寄外

吴氏

昔君曾奏三千牍,凛凛文风谁敢触?xī jūn céng zòu sān qiān dú,lǐn lǐn wén fēng shuí gǎn chù?
乡老荐贤亲献书,邦侯劝驾勤推毂。xiāng lǎo jiàn xián qīn xiàn shū,bāng hóu quàn jià qín tuī gǔ。
马头三控登长途,谓君此去离场屋。mǎ tóu sān kòng dēng zhǎng tú,wèi jūn cǐ qù lí chǎng wū。
整顿罗裳出送君,珠泪盈盈垂两目。zhěng dùn luó shang chū sòng jūn,zhū lèi yíng yíng chuí liǎng mù。
枕前一一向君言,马头犹自叮咛嘱。zhěn qián yī yī xiàng jūn yán,mǎ tóu yóu zì dīng níng zhǔ。
青衫寸禄早荣归,莫遣妾心成局促。qīng shān cùn lù zǎo róng guī,mò qiǎn qiè xīn chéng jú cù。
秋天冬暮风雪寒,对镜懒把金蝉簇。qiū tiān dōng mù fēng xuě hán,duì jìng lǎn bǎ jīn chán cù。
梦魂夜夜到君边,觉来寂寞鸳鸯独。mèng hún yè yè dào jūn biān,jué lái jì mò yuān yāng dú。
此时行坐闲窗纱,忍泪含情眉黛蹙。cǐ shí xíng zuò xián chuāng shā,rěn lèi hán qíng méi dài cù。
古人惜别日三秋,不知君去几多宿?gǔ rén xī bié rì sān qiū,bù zhī jūn qù jǐ duō sù?
山高水阔三千里,名利使人复尔尔。shān gāo shuǐ kuò sān qiān lǐ,míng lì shǐ rén fù ěr ěr。
昔年曾拨伯牙弦,未遇知音莫怨天。xī nián céng bō bó yá xián,wèi yù zhī yīn mò yuàn tiān。
去年又奏相如赋,汉殿依前还不遇。qù nián yòu zòu xiāng rú fù,hàn diàn yī qián hái bù yù。
时人不知双字讹,平川倏忽起风波。shí rén bù zhī shuāng zì é,píng chuān shū hū qǐ fēng bō。
当时南宫罢捷音,教妾沉吟杵中心。dāng shí nán gōng bà jié yīn,jiào qiè chén yín chǔ zhōng xīn。
为君滴下红粉泪,红罗帐里湿鸳衾。wèi jūn dī xià hóng fěn lèi,hóng luó zhàng lǐ shī yuān qīn。
愤愤调琴蝉鹊噪,默默吟诗怨桂林。fèn fèn diào qín chán què zào,mò mò yín shī yuàn guì lín。
千调万拨不成曲,争那胸中气相掬。qiān diào wàn bō bù chéng qū,zhēng nà xiōng zhōng qì xiāng jū。
千思万想不成诗,心如死灰自得知。qiān sī wàn xiǎng bù chéng shī,xīn rú sǐ huī zì dé zhī。
料得君心当此际,已拚抛却闲田地。liào dé jūn xīn dāng cǐ jì,yǐ pàn pāo què xián tián dì。
朝朝暮暮望君归,日在东隅月在西。cháo cháo mù mù wàng jūn guī,rì zài dōng yú yuè zài xī。
碧落翩翩飞雁过,青山切切子规啼。bì luò piān piān fēi yàn guò,qīng shān qiè qiè zi guī tí。
望尽一月复一月,不见音容寸肠结。wàng jǐn yī yuè fù yī yuè,bù jiàn yīn róng cùn cháng jié。
又闻君自河东来,夜夜不教红烛灭。yòu wén jūn zì hé dōng lái,yè yè bù jiào hóng zhú miè。
鸡鸣犬吠侧耳听,寂寂不闻车马音。jī míng quǎn fèi cè ěr tīng,jì jì bù wén chē mǎ yīn。
自此知君无定止,一片情怀冷如水。zì cǐ zhī jūn wú dìng zhǐ,yī piàn qíng huái lěng rú shuǐ。
既无黄耳寄家书,也合随时寄雁鱼。jì wú huáng ěr jì jiā shū,yě hé suí shí jì yàn yú。
日月逡巡又一年,何事归期竟杳然?rì yuè qūn xún yòu yī nián,hé shì guī qī jìng yǎo rán?
堂上双亲发垂白,用尽倚门多少力。táng shàng shuāng qīn fā chuí bái,yòng jǐn yǐ mén duō shǎo lì。
孟郊曾赋游子行,陟岵如何不见情。mèng jiāo céng fù yóu zi xíng,zhì hù rú hé bù jiàn qíng。
室中儿女亦双双,频问如何客异乡?shì zhōng ér nǚ yì shuāng shuāng,pín wèn rú hé kè yì xiāng?
异乡知是育才处,人情不免且契慕。yì xiāng zhī shì yù cái chù,rén qíng bù miǎn qiě qì mù。
低头含泪告儿女,游必有方况得所。dī tóu hán lèi gào ér nǚ,yóu bì yǒu fāng kuàng dé suǒ。
八月凉风满道途,好整征鞍寻旧路。bā yuè liáng fēng mǎn dào tú,hǎo zhěng zhēng ān xún jiù lù。
吾乡虽多俊秀才,往往怕君头角露。wú xiāng suī duō jùn xiù cái,wǎng wǎng pà jūn tóu jiǎo lù。
圣朝飞诏下来春,青毡早早慰双亲。shèng cháo fēi zhào xià lái chūn,qīng zhān zǎo zǎo wèi shuāng qīn。
飞龙公道取科第,男儿事业公卿志。fēi lóng gōng dào qǔ kē dì,nán ér shì yè gōng qīng zhì。
笔下密密为君言,书中重重写妾意。bǐ xià mì mì wèi jūn yán,shū zhōng zhòng zhòng xiě qiè yì。
秋林有声秋夜长,愿君莫把斯文弃。qiū lín yǒu shēng qiū yè zhǎng,yuàn jūn mò bǎ sī wén qì。