古诗词

何中

刘太博挽词三首

何中

恳款忧危国,从容友大臣。kěn kuǎn yōu wēi guó,cóng róng yǒu dà chén。
竟孤婴臼志,遂作绮园身。jìng gū yīng jiù zhì,suì zuò qǐ yuán shēn。
名节非无寿,乾坤更有人。míng jié fēi wú shòu,qián kūn gèng yǒu rén。
堂堂天下士,何必画麒麟。táng táng tiān xià shì,hé bì huà qí lín。

刘太博挽词三首

何中

妙悟通群圣,微言刺六经。miào wù tōng qún shèng,wēi yán cì liù jīng。
千年遗此老,四海□先生。qiān nián yí cǐ lǎo,sì hǎi xiān shēng。
文字空传迹,知闻谩敬名。wén zì kōng chuán jì,zhī wén mán jìng míng。
岂无房杜者,犹足致隆平。qǐ wú fáng dù zhě,yóu zú zhì lóng píng。

刘太博挽词三首

何中

如许龙门近,胡宁忍阔疏。rú xǔ lóng mén jìn,hú níng rěn kuò shū。
不为终古别,讵信此生虚。bù wèi zhōng gǔ bié,jù xìn cǐ shēng xū。
未始壶丘学,颇知扬子书。wèi shǐ hú qiū xué,pǒ zhī yáng zi shū。
向来香一瓣,薄命竟何如。xiàng lái xiāng yī bàn,báo mìng jìng hé rú。

槎溪

何中

岸断风敧柳,村寒雨病花。àn duàn fēng jī liǔ,cūn hán yǔ bìng huā。
妄心贪自适,危路得长嗟。wàng xīn tān zì shì,wēi lù dé zhǎng jiē。
别壑乱云散,危滩归鹭斜。bié hè luàn yún sàn,wēi tān guī lù xié。
平生谢康乐,幽意满天涯。píng shēng xiè kāng lè,yōu yì mǎn tiān yá。

即事

何中

落红瑟瑟叠苍苔,古径无人独到来。luò hóng sè sè dié cāng tái,gǔ jìng wú rén dú dào lái。
野蝶山蜂浑不见,春风更许草花开。yě dié shān fēng hún bù jiàn,chūn fēng gèng xǔ cǎo huā kāi。

夕阳

何中

夕阳尽入笛声中,两岸樵渔一水通。xī yáng jǐn rù dí shēng zhōng,liǎng àn qiáo yú yī shuǐ tōng。
杨柳已疏枫渐落,黄花浑未识秋风。yáng liǔ yǐ shū fēng jiàn luò,huáng huā hún wèi shí qiū fēng。

绝句

何中

山似芙蓉向晚开,水如罗带束林回。shān shì fú róng xiàng wǎn kāi,shuǐ rú luó dài shù lín huí。
世间只有闲鸥鹭,立尽寒空待我来。shì jiān zhǐ yǒu xián ōu lù,lì jǐn hán kōng dài wǒ lái。

次史药房池上即事韵

何中

万蕊飞香百草芽,帘旌不动柳阴斜。wàn ruǐ fēi xiāng bǎi cǎo yá,lián jīng bù dòng liǔ yīn xié。
幽禽还识栏边客,曾立东风仗外花。yōu qín hái shí lán biān kè,céng lì dōng fēng zhàng wài huā。

登高

何中

数峰高耸万峰低,看到斜阳意欲迷。shù fēng gāo sǒng wàn fēng dī,kàn dào xié yáng yì yù mí。
一朵碧云深浅碧,殷勤只在数峰西。yī duǒ bì yún shēn qiǎn bì,yīn qín zhǐ zài shù fēng xī。

小斋独坐

何中

老苏朱墨十分工,应笑林间远世踪。lǎo sū zhū mò shí fēn gōng,yīng xiào lín jiān yuǎn shì zōng。
翠树玄蝉秋满院,更添何处一声钟?cuì shù xuán chán qiū mǎn yuàn,gèng tiān hé chù yī shēng zhōng?

穆山

何中

一陂凝绿倒垂天,直上层峰积翠边。yī bēi níng lǜ dào chuí tiān,zhí shàng céng fēng jī cuì biān。
迢递烟云三百曲,水声徐出石门前。tiáo dì yān yún sān bǎi qū,shuǐ shēng xú chū shí mén qián。

邗沟

何中

衰柳残荷并惨然,青山隔岸弄婵娟。shuāi liǔ cán hé bìng cǎn rán,qīng shān gé àn nòng chán juān。
多情唯有邗沟水,长送江南过客船。duō qíng wéi yǒu hán gōu shuǐ,zhǎng sòng jiāng nán guò kè chuán。

微雨

何中

一天微雨湿芳尘,红绿相依几聚春。yī tiān wēi yǔ shī fāng chén,hóng lǜ xiāng yī jǐ jù chūn。
家在海棠花下住,伤心长是未归人。jiā zài hǎi táng huā xià zhù,shāng xīn zhǎng shì wèi guī rén。

维扬道中二绝

何中

淮天如水水如秋,叶叶渔郎下钓舟。huái tiān rú shuǐ shuǐ rú qiū,yè yè yú láng xià diào zhōu。
北畔荷花南畔柳,殷勤送我到扬州。běi pàn hé huā nán pàn liǔ,yīn qín sòng wǒ dào yáng zhōu。

维扬道中二绝

何中

香霏满棹渡长沟,浓著秋光浅著愁。xiāng fēi mǎn zhào dù zhǎng gōu,nóng zhù qiū guāng qiǎn zhù chóu。
日暮女郎清唱发,鸳鸯斜拂柳边洲。rì mù nǚ láng qīng chàng fā,yuān yāng xié fú liǔ biān zhōu。

放船

何中

晚色重重放客舟,轻风吹漾落潮流。wǎn sè zhòng zhòng fàng kè zhōu,qīng fēng chuī yàng luò cháo liú。
林峦尽异来时路,知是明朝到福州。lín luán jǐn yì lái shí lù,zhī shì míng cháo dào fú zhōu。

清江道间阻雨

何中

峰影微昏树影明,人烟深浅水纵横。fēng yǐng wēi hūn shù yǐng míng,rén yān shēn qiǎn shuǐ zòng héng。
前时逢雪今逢雨,长在江南画里行。qián shí féng xuě jīn féng yǔ,zhǎng zài jiāng nán huà lǐ xíng。

莆阳歌五绝

何中

两两筠篮湿暖烟,窄衫短鬓袅行肩。liǎng liǎng yún lán shī nuǎn yān,zhǎi shān duǎn bìn niǎo xíng jiān。
到门迎著郎来早,待向街头卖海鲜。dào mén yíng zhù láng lái zǎo,dài xiàng jiē tóu mài hǎi xiān。

莆阳歌五绝

何中

惯得骄骢识妾家,佛桑庭院绣帘斜。guàn dé jiāo cōng shí qiè jiā,fú sāng tíng yuàn xiù lián xié。
镂银合子槟榔片,戏喷猩红散唾花。lòu yín hé zi bīn láng piàn,xì pēn xīng hóng sàn tuò huā。

莆阳歌五绝

何中

天妃庙前斜日时,女郎歌断彩鸳飞。tiān fēi miào qián xié rì shí,nǚ láng gē duàn cǎi yuān fēi。
林花满地瓜船散,城里官人排马归。lín huā mǎn dì guā chuán sàn,chéng lǐ guān rén pái mǎ guī。
1631234567»