古诗词

李节

满江红·示妇

李节

纸帐春温,春睡稳、窗槐摇绿。zhǐ zhàng chūn wēn,chūn shuì wěn chuāng huái yáo lǜ。
吾老矣、不堪重著,翠围红簇。wú lǎo yǐ bù kān zhòng zhù,cuì wéi hóng cù。
千古清风荆布在,一家乐事糟糠足。qiān gǔ qīng fēng jīng bù zài,yī jiā lè shì zāo kāng zú。
笑杜陵、憔悴漫多情,须燕玉。xiào dù líng qiáo cuì màn duō qíng,xū yàn yù。
求凤意,传新曲。qiú fèng yì,chuán xīn qū。
骖鸾梦,从渠续。cān luán mèng,cóng qú xù。
问临邛何贱,会稽何辱。wèn lín qióng hé jiàn,huì jī hé rǔ。
畎亩岂无天下士,斧斤不到山中木。quǎn mǔ qǐ wú tiān xià shì,fǔ jīn bù dào shān zhōng mù。
但莫教、风雨两雏鸠,危枝宿。dàn mò jiào fēng yǔ liǎng chú jiū,wēi zhī sù。