古诗词

李道纯

火候歌

李道纯

欲造玄玄须谨独,谨独工夫机在目。yù zào xuán xuán xū jǐn dú,jǐn dú gōng fū jī zài mù。
绝断色尘无毁辱,清虚方寸莹如玉。jué duàn sè chén wú huǐ rǔ,qīng xū fāng cùn yíng rú yù。
极致冲虚守静笃,静中一动阳来复。jí zhì chōng xū shǒu jìng dǔ,jìng zhōng yī dòng yáng lái fù。
初九潜龙须摄伏,进至见龙休太速。chū jiǔ qián lóng xū shè fú,jìn zhì jiàn lóng xiū tài sù。
才见乾乾光内烛,或跃在渊时沐浴。cái jiàn qián qián guāng nèi zhú,huò yuè zài yuān shí mù yù。
九五飞龙成化育,阳极阴生须退缩。jiǔ wǔ fēi lóng chéng huà yù,yáng jí yīn shēng xū tuì suō。
防微杜渐坤初六,退至直方金并木。fáng wēi dù jiàn kūn chū liù,tuì zhì zhí fāng jīn bìng mù。
六三不可荣以禄,括囊以后神丹熟。liù sān bù kě róng yǐ lù,kuò náng yǐ hòu shén dān shú。
若逢野战志钤束,阴剥阳绝火候足。ruò féng yě zhàn zhì qián shù,yīn bō yáng jué huǒ hòu zú。
一粒宝珠吞入腹,作个全真仙眷属。yī lì bǎo zhū tūn rù fù,zuò gè quán zhēn xiān juàn shǔ。
一夫一妇常和睦,三偶三奇时趁逐。yī fū yī fù cháng hé mù,sān ǒu sān qí shí chèn zhú。
素女青郎一处宿,黑汞赤铅自攒簇。sù nǚ qīng láng yī chù sù,hēi gǒng chì qiān zì zǎn cù。
虚空造就无为屋,这个主人诚不俗。xū kōng zào jiù wú wèi wū,zhè gè zhǔ rén chéng bù sú。
山岳藏云天地肃,烁烁蟾光照虚谷。shān yuè cáng yún tiān dì sù,shuò shuò chán guāng zhào xū gǔ。

龙虎歌

李道纯

真龙真虎原无象,谁为起模传此样。zhēn lóng zhēn hǔ yuán wú xiàng,shuí wèi qǐ mó chuán cǐ yàng。
若于无象里承当,又落断常终莽荡。ruò yú wú xiàng lǐ chéng dāng,yòu luò duàn cháng zhōng mǎng dàng。
青青白白太分明,也是无风自起浪。qīng qīng bái bái tài fēn míng,yě shì wú fēng zì qǐ làng。
时人要识真龙虎,不属有无并子午。shí rén yào shí zhēn lóng hǔ,bù shǔ yǒu wú bìng zi wǔ。
休将二物浑沦吞,但把五行颠倒数。xiū jiāng èr wù hún lún tūn,dàn bǎ wǔ xíng diān dào shù。
根芽本是太玄宫,造化却在朱陵府。gēn yá běn shì tài xuán gōng,zào huà què zài zhū líng fǔ。
虽然运用有主张,毕竟虚灵无处所。suī rán yùn yòng yǒu zhǔ zhāng,bì jìng xū líng wú chù suǒ。
一条大道要心通,些子神机非目睹。yī tiáo dà dào yào xīn tōng,xiē zi shén jī fēi mù dǔ。
忽然迸开顶额门,勘破木金同一母。hū rán bèng kāi dǐng é mén,kān pò mù jīn tóng yī mǔ。
高高绝顶天罡推,耿耿银河斗柄戽。gāo gāo jué dǐng tiān gāng tuī,gěng gěng yín hé dòu bǐng hù。
兴云起雾仗丁公,掣电驱雷役玄武。xīng yún qǐ wù zhàng dīng gōng,chè diàn qū léi yì xuán wǔ。
瞬息之间天地交,刹那之顷坎离补。shùn xī zhī jiān tiān dì jiāo,shā nà zhī qǐng kǎn lí bǔ。
虎从水底起清风,龙在火中降甘雨。hǔ cóng shuǐ dǐ qǐ qīng fēng,lóng zài huǒ zhōng jiàng gān yǔ。
云行雨施天下平,运乾龙德功周普。yún xíng yǔ shī tiān xià píng,yùn qián lóng dé gōng zhōu pǔ。
人言六龙以御天,孰知一龙是真主?rén yán liù lóng yǐ yù tiān,shú zhī yī lóng shì zhēn zhǔ?
人言五虎透玄关,孰知一虎生真土?rén yán wǔ hǔ tòu xuán guān,shú zhī yī hǔ shēng zhēn tǔ?
会得龙虎常合和,便知龟蛇互吞吐。huì dé lóng hǔ cháng hé hé,biàn zhī guī shé hù tūn tǔ。
圣人设象指蹄筌,象外明言便造言。shèng rén shè xiàng zhǐ tí quán,xiàng wài míng yán biàn zào yán。
言外更须穷祖意,元来太极本无○。yán wài gèng xū qióng zǔ yì,yuán lái tài jí běn wú。
得意忘象未为特,和意都忘为极则。dé yì wàng xiàng wèi wèi tè,hé yì dōu wàng wèi jí zé。
稽首束斋赵隐居,彻底掀翻参学毕。jī shǒu shù zhāi zhào yǐn jū,chè dǐ xiān fān cān xué bì。

无一歌

李道纯

道本虚无生太极,太极变而先有一。dào běn xū wú shēng tài jí,tài jí biàn ér xiān yǒu yī。
一分为二二生三,四象五行从此出。yī fēn wèi èr èr shēng sān,sì xiàng wǔ xíng cóng cǐ chū。
无一斯为天地根,玄教一为众妙门。wú yī sī wèi tiān dì gēn,xuán jiào yī wèi zhòng miào mén。
易自一中分造化,人心一上运经纶。yì zì yī zhōng fēn zào huà,rén xīn yī shàng yùn jīng lún。
天得一清地得宁,谷得以盈神得灵。tiān dé yī qīng dì dé níng,gǔ dé yǐ yíng shén dé líng。
物得以成人得生,侯王得之天下贞。wù dé yǐ chéng rén dé shēng,hóu wáng dé zhī tiān xià zhēn。
禅向一中传正法,儒从一字分开阖。chán xiàng yī zhōng chuán zhèng fǎ,rú cóng yī zì fēn kāi hé。
老君以一阐真常,曾参一唯妙难量。lǎo jūn yǐ yī chǎn zhēn cháng,céng cān yī wéi miào nán liàng。
道有三乘禅五派,毕竟千灯共一光。dào yǒu sān chéng chán wǔ pài,bì jìng qiān dēng gòng yī guāng。
抱元守一通玄窍,惟精惟一明圣教。bào yuán shǒu yī tōng xuán qiào,wéi jīng wéi yī míng shèng jiào。
太玄真一复命关,是知一乃真常道。tài xuán zhēn yī fù mìng guān,shì zhī yī nǎi zhēn cháng dào。
休言得一万事毕,得一持一保勿失。xiū yán dé yī wàn shì bì,dé yī chí yī bǎo wù shī。
一彻万融天理明,万法归一未奇特。yī chè wàn róng tiān lǐ míng,wàn fǎ guī yī wèi qí tè。
始者一无生万有,无有相资可长久。shǐ zhě yī wú shēng wàn yǒu,wú yǒu xiāng zī kě zhǎng jiǔ。
诚能万有归一无,方会面南观北斗。chéng néng wàn yǒu guī yī wú,fāng huì miàn nán guān běi dòu。
至此得一复忘一,可与化元同出没。zhì cǐ dé yī fù wàng yī,kě yǔ huà yuán tóng chū méi。
设若执一不能忘,大似痴猫守空窟。shè ruò zhí yī bù néng wàng,dà shì chī māo shǒu kōng kū。
三五混一一返虚,返虚之后虚亦无。sān wǔ hùn yī yī fǎn xū,fǎn xū zhī hòu xū yì wú。
无无既无湛然寂,西天胡子没髭须。wú wú jì wú zhàn rán jì,xī tiān hú zi méi zī xū。
今人以无唤作无,茫荡顽空涉畏途。jīn rén yǐ wú huàn zuò wú,máng dàng wán kōng shè wèi tú。
今人以一唤作一,偏枯苦执费工夫。jīn rén yǐ yī huàn zuò yī,piān kū kǔ zhí fèi gōng fū。
不无之无还会得,便于守一知无一。bù wú zhī wú hái huì dé,biàn yú shǒu yī zhī wú yī。
一无两字尽掀翻,无一先生大事毕。yī wú liǎng zì jǐn xiān fān,wú yī xiān shēng dà shì bì。

抱一歌

李道纯

无极极而为太极,太极布妙始于一。wú jí jí ér wèi tài jí,tài jí bù miào shǐ yú yī。
一分为二生阴阳,万类三才从此出。yī fēn wèi èr shēng yīn yáng,wàn lèi sān cái cóng cǐ chū。
本来真一至虚灵,亘古亘今无变易。běn lái zhēn yī zhì xū líng,gèn gǔ gèn jīn wú biàn yì。
只因成质神发知,善恶机缘有差忒。zhǐ yīn chéng zhì shén fā zhī,shàn è jī yuán yǒu chà tè。
随情逐幻长荆榛,香味色声都眩惑。suí qíng zhú huàn zhǎng jīng zhēn,xiāng wèi sè shēng dōu xuàn huò。
诚能一上究根源,返本还元不费力。chéng néng yī shàng jiū gēn yuán,fǎn běn hái yuán bù fèi lì。
一夫一妇定中交,三女三男无里得。yī fū yī fù dìng zhōng jiāo,sān nǚ sān nán wú lǐ dé。
三元八卦会于壬,四象五行归至寂。sān yuán bā guà huì yú rén,sì xiàng wǔ xíng guī zhì jì。
忽然迸破顶额门,烁烁金光满神室。hū rán bèng pò dǐng é mén,shuò shuò jīn guāng mǎn shén shì。
虚无之谷自透通,玄牝之门自阖辟。xū wú zhī gǔ zì tòu tōng,xuán pìn zhī mén zì hé pì。
一阳来复妙奚穷,四德运乾恒不息。yī yáng lái fù miào xī qióng,sì dé yùn qián héng bù xī。
浩气凝神于窈冥,出有入无于恍惚。hào qì níng shén yú yǎo míng,chū yǒu rù wú yú huǎng hū。
中间主宰是甚么,便是达卿元有的。zhōng jiān zhǔ zǎi shì shén me,biàn shì dá qīng yuán yǒu de。

慧剑歌

李道纯

自从至人传剑诀,正令全提诚决烈。zì cóng zhì rén chuán jiàn jué,zhèng lìng quán tí chéng jué liè。
有人问我觅踪由,向道不是寻常铁。yǒu rén wèn wǒ mì zōng yóu,xiàng dào bù shì xún cháng tiě。
此块铁,出坤方,得入吾手便轩昂。cǐ kuài tiě,chū kūn fāng,dé rù wú shǒu biàn xuān áng。
赫赫火中加火炼,工夫百炼炼成钢。hè hè huǒ zhōng jiā huǒ liàn,gōng fū bǎi liàn liàn chéng gāng。
学道人,知此诀,阳神威猛阴魔灭。xué dào rén,zhī cǐ jué,yáng shén wēi měng yīn mó miè。
神功妙用实难量,我今剖露为君说。shén gōng miào yòng shí nán liàng,wǒ jīn pōu lù wèi jūn shuō。
为君说,泄天机,下手一阳来复时。wèi jūn shuō,xiè tiān jī,xià shǒu yī yáng lái fù shí。
先令六甲扇炉鞴,六丁然后动钳锤。xiān lìng liù jiǎ shàn lú bèi,liù dīng rán hòu dòng qián chuí。
火功周,得成剑,初出辉辉如掣电。huǒ gōng zhōu,dé chéng jiàn,chū chū huī huī rú chè diàn。
横挥凛凛清风生,卓竖莹莹明月现。héng huī lǐn lǐn qīng fēng shēng,zhuó shù yíng yíng míng yuè xiàn。
明月现,瑞光辉,烁地照天神鬼悲。míng yuè xiàn,ruì guāng huī,shuò dì zhào tiān shén guǐ bēi。
激浊扬清荡妖秽,诛龙斩虎灭蛟螭。jī zhuó yáng qīng dàng yāo huì,zhū lóng zhǎn hǔ miè jiāo chī。
六贼亡,三尸绝,缘断虑捐情网裂。liù zéi wáng,sān shī jué,yuán duàn lǜ juān qíng wǎng liè。
神锋指处山岳崩,三界魔王皆剿拆。shén fēng zhǐ chù shān yuè bēng,sān jiè mó wáng jiē jiǎo chāi。
此宝剑,本无形,为有神功强立名。cǐ bǎo jiàn,běn wú xíng,wèi yǒu shén gōng qiáng lì míng。
学道修真凭此剑,若无此剑道难成。xué dào xiū zhēn píng cǐ jiàn,ruò wú cǐ jiàn dào nán chéng。
开洪蒙,剖天地,消碍化尘无不备。kāi hóng méng,pōu tiān dì,xiāo ài huà chén wú bù bèi。
有人问我借来看,拈出问君会不会。yǒu rén wèn wǒ jiè lái kàn,niān chū wèn jūn huì bù huì。

挽邪归正歌

李道纯

道自虚无生一气,谁为安名分五太?dào zì xū wú shēng yī qì,shuí wèi ān míng fēn wǔ tài?
一气判而生两仪,清升浊沦成覆载。yī qì pàn ér shēng liǎng yí,qīng shēng zhuó lún chéng fù zài。
阴阳经纬如掷梭,乾坤阖辟如扇鞴。yīn yáng jīng wěi rú zhì suō,qián kūn hé pì rú shàn bèi。
两仪妙合有三才,七窍凿开生万类。liǎng yí miào hé yǒu sān cái,qī qiào záo kāi shēng wàn lèi。
无极之真剔浑沦,日用平常无不在。wú jí zhī zhēn tī hún lún,rì yòng píng cháng wú bù zài。
生生化化百千机,不出只今这皮袋。shēng shēng huà huà bǎi qiān jī,bù chū zhǐ jīn zhè pí dài。
诚能自己究根宗,四象五行本圆备。chéng néng zì jǐ jiū gēn zōng,sì xiàng wǔ xíng běn yuán bèi。
三反昼夜志不分,绝利一源功百倍。sān fǎn zhòu yè zhì bù fēn,jué lì yī yuán gōng bǎi bèi。
打透精关与气关,潜通天籁并地籁。dǎ tòu jīng guān yǔ qì guān,qián tōng tiān lài bìng dì lài。
头头合辙有规绳,窍窍光明无窒碍。tóu tóu hé zhé yǒu guī shéng,qiào qiào guāng míng wú zhì ài。
若向这里具眼睛,便将两采做一赛。ruò xiàng zhè lǐ jù yǎn jīng,biàn jiāng liǎng cǎi zuò yī sài。
抬头撞倒须弥峰,举步踏翻玄妙寨。tái tóu zhuàng dào xū mí fēng,jǔ bù tà fān xuán miào zhài。
单提一理阐真宗,会合万殊归正派。dān tí yī lǐ chǎn zhēn zōng,huì hé wàn shū guī zhèng pài。
炼阳神了出阳神,自色界超无色界。liàn yáng shén le chū yáng shén,zì sè jiè chāo wú sè jiè。
我见今时修行人,多是造妖并捏怪。wǒ jiàn jīn shí xiū xíng rén,duō shì zào yāo bìng niē guài。
气高强大傲同侪,逞俊夸能云自会。qì gāo qiáng dà ào tóng chái,chěng jùn kuā néng yún zì huì。
机锋捷辩假聪明,驾驭谈空干智慧。jī fēng jié biàn jiǎ cōng míng,jià yù tán kōng gàn zhì huì。
初机学者受欺瞒,博学玄流不见爱。chū jī xué zhě shòu qī mán,bó xué xuán liú bù jiàn ài。
只管目前逞强梁,不顾末后受殃害。zhǐ guǎn mù qián chěng qiáng liáng,bù gù mò hòu shòu yāng hài。
人前饶舌口喃喃,却如担水河头卖。rén qián ráo shé kǒu nán nán,què rú dān shuǐ hé tóu mài。
生烟发火念头差,逐境随时心地隘。shēng yān fā huǒ niàn tóu chà,zhú jìng suí shí xīn dì ài。
涝涝洒洒弄精神,热热乱乱苦打睚。lào lào sǎ sǎ nòng jīng shén,rè rè luàn luàn kǔ dǎ yá。
般精运气枉辛勤,数息按摩徒意快。bān jīng yùn qì wǎng xīn qín,shù xī àn mó tú yì kuài。
昏沉掉举难主张,不昏即散如之奈!hūn chén diào jǔ nán zhǔ zhāng,bù hūn jí sàn rú zhī nài!
神衰气散怎医治,髓竭形羸空后悔。shén shuāi qì sàn zěn yī zhì,suǐ jié xíng léi kōng hòu huǐ。
若求正道出迷津,免使填还冤业债。ruò qiú zhèng dào chū mí jīn,miǎn shǐ tián hái yuān yè zhài。
收拾从前狂乱心,掀翻往日豪强态。shōu shí cóng qián kuáng luàn xīn,xiān fān wǎng rì háo qiáng tài。
事父之心推事师,得旨先须持禁戒。shì fù zhī xīn tuī shì shī,dé zhǐ xiān xū chí jìn jiè。
恕己之心推恕人,不责于人因善贷。shù jǐ zhī xīn tuī shù rén,bù zé yú rén yīn shàn dài。
不自明而全其明,不自大而成其大。bù zì míng ér quán qí míng,bù zì dà ér chéng qí dà。
无事无欲及无知,去甚去奢并去泰。wú shì wú yù jí wú zhī,qù shén qù shē bìng qù tài。
立基下手要严持,触境遇缘更淘汰。lì jī xià shǒu yào yán chí,chù jìng yù yuán gèng táo tài。
只凭铅汞做丹头,莫认涂泥为宝贝。zhǐ píng qiān gǒng zuò dān tóu,mò rèn tú ní wèi bǎo bèi。
更须上下交坎离,勿谓东西为震兑。gèng xū shàng xià jiāo kǎn lí,wù wèi dōng xī wèi zhèn duì。
交梨火枣非肾心,木液金精岂肝肺。jiāo lí huǒ zǎo fēi shèn xīn,mù yè jīn jīng qǐ gān fèi。
休泥缘觉及声闻,不属见知并学解。xiū ní yuán jué jí shēng wén,bù shǔ jiàn zhī bìng xué jiě。
究竟无中养就儿,禅天净尽绝纤芥。jiū jìng wú zhōng yǎng jiù ér,chán tiān jìng jǐn jué xiān jiè。
九还七返那机关,不在内兮不在外。jiǔ hái qī fǎn nà jī guān,bù zài nèi xī bù zài wài。
本来实相了无形,亘古虚灵终不昧。běn lái shí xiāng le wú xíng,gèn gǔ xū líng zhōng bù mèi。
抱元守一诸蕴空,笃志力行休懈怠。bào yuán shǒu yī zhū yùn kōng,dǔ zhì lì xíng xiū xiè dài。
合和四象聚三元,攒簇五行会八卦。hé hé sì xiàng jù sān yuán,zǎn cù wǔ xíng huì bā guà。
烹庚炼甲有抽添,阳火阴符知进退。pēng gēng liàn jiǎ yǒu chōu tiān,yáng huǒ yīn fú zhī jìn tuì。
虚无湛寂运机缄,恍惚窈冥旋造化。xū wú zhàn jì yùn jī jiān,huǎng hū yǎo míng xuán zào huà。
两般灵物入中宫,一道金光明四下。liǎng bān líng wù rù zhōng gōng,yī dào jīn guāng míng sì xià。
西南黄氏老婆心,鼓合南陵丁女嫁。xī nán huáng shì lǎo pó xīn,gǔ hé nán líng dīng nǚ jià。
青衣女子才归房,白首金公来入舍。qīng yī nǚ zi cái guī fáng,bái shǒu jīn gōng lái rù shě。
夫欢妇合交阴阳,雨态云情忘昼夜。fū huān fù hé jiāo yīn yáng,yǔ tài yún qíng wàng zhòu yè。
气固精凝结圣胎,产颗玄珠太希诧。qì gù jīng níng jié shèng tāi,chǎn kē xuán zhū tài xī chà。
四方剔透大光明,八面玲珑无缝罅。sì fāng tī tòu dà guāng míng,bā miàn líng lóng wú fèng xià。
都来些子圆团圞,黄金万两难酬价。dōu lái xiē zi yuán tuán luán,huáng jīn wàn liǎng nán chóu jià。
稽首全真参学人,记取清庵说底话。jī shǒu quán zhēn cān xué rén,jì qǔ qīng ān shuō dǐ huà。
诚能直下肯承当,便是渠侬把底靶。chéng néng zhí xià kěn chéng dāng,biàn shì qú nóng bǎ dǐ bǎ。
话靶做成又作么,无位真人乘鹤驾。huà bǎ zuò chéng yòu zuò me,wú wèi zhēn rén chéng hè jià。

绝学无忧篇

李道纯

日用总玄玄,时人识未全。rì yòng zǒng xuán xuán,shí rén shí wèi quán。
当推心上好,放下口头禅。dāng tuī xīn shàng hǎo,fàng xià kǒu tóu chán。
法法非空法,传传是妄传。fǎ fǎ fēi kōng fǎ,chuán chuán shì wàng chuán。
不曾修福始,焉能有祸先。bù céng xiū fú shǐ,yān néng yǒu huò xiān。
不益便无损,不变岂能迁?bù yì biàn wú sǔn,bù biàn qǐ néng qiān?
不垢亦不净,无缺亦无圆。bù gòu yì bù jìng,wú quē yì wú yuán。
莫着嗔和喜,何愁迍与邅。mò zhe chēn hé xǐ,hé chóu zhūn yǔ zhān。
不作善因果,那得恶因缘?bù zuò shàn yīn guǒ,nà dé è yīn yuán?
不闻兴废事,名利不相牵。bù wén xīng fèi shì,míng lì bù xiāng qiān。
精粗无爱恶,妍丑不憎怜。jīng cū wú ài è,yán chǒu bù zēng lián。
不偿欢喜债,都无恩怨缠。bù cháng huān xǐ zhài,dōu wú ēn yuàn chán。
打开人我网,跳出是非圈。dǎ kāi rén wǒ wǎng,tiào chū shì fēi quān。
清虚不好古,恬澹倦希贤。qīng xū bù hǎo gǔ,tián dàn juàn xī xián。
休思今世后,放下未生前。xiū sī jīn shì hòu,fàng xià wèi shēng qián。
从他佛是佛,任伊仙是仙。cóng tā fú shì fú,rèn yī xiān shì xiān。
既无尘俗累,何忧业火煎。jì wú chén sú lèi,hé yōu yè huǒ jiān。
有无俱不立,虚实任相连。yǒu wú jù bù lì,xū shí rèn xiāng lián。
都缘无取舍,自然无过愆。dōu yuán wú qǔ shě,zì rán wú guò qiān。
来去浑忘却,死生何预焉?lái qù hún wàng què,sǐ shēng hé yù yān?
居止无余欠,随处任方圆。jū zhǐ wú yú qiàn,suí chù rèn fāng yuán。
饥来一碗饭,渴则半瓯泉。jī lái yī wǎn fàn,kě zé bàn ōu quán。
兴至自逍遣,困来且打眠。xīng zhì zì xiāo qiǎn,kùn lái qiě dǎ mián。
达者明此义,休寻天外天。dá zhě míng cǐ yì,xiū xún tiān wài tiān。
见前赤洒洒,末后亮娟娟。jiàn qián chì sǎ sǎ,mò hòu liàng juān juān。
167«3456789