古诗词

杜瑛

秋思

杜瑛

壮心忽忽剧悬旌,秋气能令客子惊。zhuàng xīn hū hū jù xuán jīng,qiū qì néng lìng kè zi jīng。
白雁不闻云外过,清霜先向鬓边生。bái yàn bù wén yún wài guò,qīng shuāng xiān xiàng bìn biān shēng。
铜驼巷陌周东土,金凤楼台邺北城。tóng tuó xiàng mò zhōu dōng tǔ,jīn fèng lóu tái yè běi chéng。
千古繁华俱一梦,空馀草木战风声。qiān gǔ fán huá jù yī mèng,kōng yú cǎo mù zhàn fēng shēng。

邺南城

杜瑛

王气销沈井径荒,北风日夜刮枯桑。wáng qì xiāo shěn jǐng jìng huāng,běi fēng rì yè guā kū sāng。
羖飞天上河声断,犬吠陵头日色苍。gǔ fēi tiān shàng hé shēng duàn,quǎn fèi líng tóu rì sè cāng。
陆地百年沧海变,西陵千古暮云长。lù dì bǎi nián cāng hǎi biàn,xī líng qiān gǔ mù yún zhǎng。
呜呜敕勒平川水,寒绕阴山恨未忘。wū wū chì lēi píng chuān shuǐ,hán rào yīn shān hèn wèi wàng。

西陵

杜瑛

望眼凭高入杳冥,偶随飞鸟到西陵。wàng yǎn píng gāo rù yǎo míng,ǒu suí fēi niǎo dào xī líng。
波声冷撼苍厓石,霜气晨凝老树冰。bō shēng lěng hàn cāng yá shí,shuāng qì chén níng lǎo shù bīng。
自谓摸金神可侮,岂知破冢鬼还憎。zì wèi mō jīn shén kě wǔ,qǐ zhī pò zhǒng guǐ hái zēng。
却怜横槊英雄志,留与诗人说废兴。què lián héng shuò yīng xióng zhì,liú yǔ shī rén shuō fèi xīng。

汤阴道中

杜瑛

城连蔓草就陂陀,匹马玄黄两鬓皤。chéng lián màn cǎo jiù bēi tuó,pǐ mǎ xuán huáng liǎng bìn pó。
兔穴废场新事改,燕巢老树旧恩多。tù xué fèi chǎng xīn shì gǎi,yàn cháo lǎo shù jiù ēn duō。
嵇林鬼物防直棘,羑水天风鼓恨波。jī lín guǐ wù fáng zhí jí,yǒu shuǐ tiān fēng gǔ hèn bō。
顾我本非尘土客,云山随意听高歌。gù wǒ běn fēi chén tǔ kè,yún shān suí yì tīng gāo gē。

晓出相州

杜瑛

梦中乡国血沾襟,愁里光阴雪满簪。mèng zhōng xiāng guó xuè zhān jīn,chóu lǐ guāng yīn xuě mǎn zān。
客路风霜荡水阔,诗囊尘土饭山深。kè lù fēng shuāng dàng shuǐ kuò,shī náng chén tǔ fàn shān shēn。
花开自乐本无事,云去复来犹有心。huā kāi zì lè běn wú shì,yún qù fù lái yóu yǒu xīn。
闻健拟从嵇阮醉,山阳暮雨竹成林。wén jiàn nǐ cóng jī ruǎn zuì,shān yáng mù yǔ zhú chéng lín。

登古邺城

杜瑛

杖底行云拂古苔,袖边风雨湿轻埃。zhàng dǐ xíng yún fú gǔ tái,xiù biān fēng yǔ shī qīng āi。
风声尉帅黄龙去,水势朱家白马来。fēng shēng wèi shuài huáng lóng qù,shuǐ shì zhū jiā bái mǎ lái。
往事无端随世变,野花依旧向人开。wǎng shì wú duān suí shì biàn,yě huā yī jiù xiàng rén kāi。
九原唤起陈书记,坐对三台共一杯。jiǔ yuán huàn qǐ chén shū jì,zuò duì sān tái gòng yī bēi。

环翠亭宴饮

杜瑛

坐客终朝望眼西,好山高与暮云齐。zuò kè zhōng cháo wàng yǎn xī,hǎo shān gāo yǔ mù yún qí。
鹤鸣渔浦天风急,鳌背仙宫海浪低。hè míng yú pǔ tiān fēng jí,áo bèi xiān gōng hǎi làng dī。
千古地形雄妹土,一川烟景胜耶溪。qiān gǔ dì xíng xióng mèi tǔ,yī chuān yān jǐng shèng yé xī。
歌声唤起凌波梦,莲叶香深路恐迷。gē shēng huàn qǐ líng bō mèng,lián yè xiāng shēn lù kǒng mí。

三台怀古

杜瑛

岿然双塔夕阳明,慨想曹瞒旧典刑。kuī rán shuāng tǎ xī yáng míng,kǎi xiǎng cáo mán jiù diǎn xíng。
九锡初非基禅让,三分犹自愧英灵。jiǔ xī chū fēi jī chán ràng,sān fēn yóu zì kuì yīng líng。
水从石椁沈边白,山在香囊分处青。shuǐ cóng shí guǒ shěn biān bái,shān zài xiāng náng fēn chù qīng。
空使羯奴夸壮健,西陵草木为谁醒?kōng shǐ jié nú kuā zhuàng jiàn,xī líng cǎo mù wèi shuí xǐng?

三台怀古

杜瑛

白鸟飞边望眼宽,兴来一吸酒杯乾。bái niǎo fēi biān wàng yǎn kuān,xīng lái yī xī jiǔ bēi qián。
土花渍雨铁梁涩,蔓草接秋冰井寒。tǔ huā zì yǔ tiě liáng sè,màn cǎo jiē qiū bīng jǐng hán。
树拂晓风摇北土,水涵落日蹴西山。shù fú xiǎo fēng yáo běi tǔ,shuǐ hán luò rì cù xī shān。
书生岂识兴亡事,片瓦摩挲认建安。shū shēng qǐ shí xīng wáng shì,piàn wǎ mó sā rèn jiàn ān。

征南口号

杜瑛

春早云南麦已黄,泸江蒸雾水如汤。chūn zǎo yún nán mài yǐ huáng,lú jiāng zhēng wù shuǐ rú tāng。
马蹄半带阴山雪,变作人间六月凉。mǎ tí bàn dài yīn shān xuě,biàn zuò rén jiān liù yuè liáng。

吊故宫

杜瑛

月上觚棱椒壁湿,饥乌啄碎琅玕石。yuè shàng gū léng jiāo bì shī,jī wū zhuó suì láng gān shí。
劫灰飞尽海扬尘,废殿荒台土花碧。jié huī fēi jǐn hǎi yáng chén,fèi diàn huāng tái tǔ huā bì。
洛阳书生汴梁客,一夜秋风头欲白。luò yáng shū shēng biàn liáng kè,yī yè qiū fēng tóu yù bái。
尊中赖有酒如泉,醉倚寒窗破愁寂。zūn zhōng lài yǒu jiǔ rú quán,zuì yǐ hán chuāng pò chóu jì。